Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 323

“Cậu Lục, đã vậy thì xin mời cậu đi lên tầng với tôi. Các đồng đạo giang hồ đều đang ở đó chờ được chiêm ngưỡng sự oai hùng của cậu đó ạ”.

Nếu không phải bạn của cậu Lục thì Lâm Tiêu cũng chẳng buồn quan tâm, cho bọn họ tự giải quyết với nhau.

Lục Hi gật đầu rồi nói với Ngư Bạch và Thịnh Tư Vũ: “Hai cô muốn ăn món Giang Hồ ở đây mà, tôi đưa hai cô đi”.

Sự xuất hiện của Lâm Tiêu cùng thái độ của Lục Hi đã khiến tất cả mọi người phải kinh ngạc.

Người này nhìn là biết bậc cha chú trong nhà Lâm Kính, gia chủ nhà họ Lâm cũng là người mời khách hôm nay.

Mà Lục Hi được ông ta cung kính mời đi như vậy, không lẽ chính là nhân vật lớn được mời đến kia?

Mà lúc này, Lâm Kính cũng đột nhiên tỉnh táo lại. Vị tông sư hôm nay gia chủ muốn mời không phải cũng mang họ Lục sao?

Nghĩ vậy, Lâm Kính lập tức tỏa ra mồ hôi lạnh. Đây là người đến gia chủ còn tôn sùng vạn phần, anh ta vừa nãy còn va chạm với Lục Hi, cho nên bất an vô cùng, thỉnh thoảng lại lén nhìn sang Lục Hi.

Mà lúc này, Ngư Bạch với Thịnh Tư Vũ cùng Sử Kiếm Ba và Cảnh Lăng Tuyên mới hiểu được, ban nãy Lục Hi nói đưa bọn họ lên Ngũ Phụng lâu không phải là chém gió.

Không ngờ rằng Lục Hi lại là “anh Lục” được mời đến hôm nay, mấy người vừa kinh ngạc lại vừa có một cảm giác khác lạ trong lòng.

Ngư Bạch và Thịnh Tư Vũ chỉ cảm thấy không thể tin nổi, còn Cảnh Lăng Tuyên và Sử Kiếm Ba thì đã là xấu hổ không có chỗ dung thân.

Hai người vừa nãy còn đang khinh bỉ Lục Hi ăn mặc rách rưới. Trước mặt người như Lục Hi, họ tràn ngập cảm giác ưu việt, cho nên trong lời nói cũng ẩn chứa sự mỉa mai.

Nhưng họ lại không ngờ rằng Lục Hi mới là người có địa vị thật sự. Bọn họ vốn chẳng là cái thá gì trong mắt người ta. Cảm giác chênh lệch này khiến họ xấu hổ tới mức chỉ muốn tìm cái khe nào mà chui vào.

Mà Ngư Bạch và Thịnh Tư Vũ nghe Lục Hi nói vậy, một lúc lâu sau mới tỉnh táo lại, ngơ ngác gật đầu, lúc này, Lâm Tiêu làm tư thế mời, dẫn đầu chỉ đường. Lục Hi đưa Ngư Bạch cùng Thịnh Tư Vũ theo sau.

Nhưng chưa đi được mấy bước, Ngư Bạch bỗng khẽ kéo áo Lục Hi, nói nhỏ.

“Anh Lục, hay là đưa cả bọn họ đi cùng nữa”.

Ngư Bạch nhìn sang Sử Kiếm Ba và Cảnh Lăng Tuyên.

Lục Hi thở dài, nhìn sắc mặt trắng bệch và mất hồn của hai kẻ kia, lạnh lùng nói: “Hai người cũng qua đây đi”.

Hai bọn họ như trút được gánh nặng, vội vàng đi theo.

Lục Hi đi, bỏ lại bọn họ ở đây thì không khác nào thêm dầu vào lửa.

Như vậy không những tỏ vẻ bọn họ không có quan hệ gì với Lục Hi mà còn có khả năng nảy sinh mâu thuẫn.

Nếu bọn họ là bạn của Lục Hi thì Lâm Kính đương nhiên không dám làm gì. Nhưng nếu biết họ không là gì của Lục Hi mà lại còn có mâu thuẫn thì chỉ e Lâm Kính cũng sẽ chỉnh chết bọn họ.

Mà Lục Hi cũng nghĩ đến chuyện này nên mới đồng ý Ngư Bạch, đưa bọn họ đi cùng.

Lục Hi đã lên tiếng thì Lâm Kính đương nhiên không dám ngăn cản, chỉ đành nhìn bọn họ rời đi.

Mà đoàn người Lục Hi đã lên đến tầng hai Ngũ Phụng lâu dưới sự chỉ dẫn của Lâm Tiêu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK