Chương 259
Lục Hi bị đóng băng trong nháy mắt, Dương Quân cũng nhìn ra được đây là đòn sát thủ của Lâm Phong.
Ông ta bỏ việc duy trì phạm vi cực lạnh mà thay bằng một chiêu không ai tránh nổi, gần như đã hội tụ toàn bộ chân khí hàn băng cả đời của mình, có thể nói là một chiêu long trời lở đất.
Chiêu số này trực tiếp phá vỡ chân khí hộ thân của Lục Hi. Mất đi chân khí lửa hộ thân, Lục Hi bị đông cứng lại, không biết có thể tồn tại được hay không.
Chỉ thấy Lâm Phong mỉm cười cầm kiếm đứng đó.
Đây là đòn sát thủ của ông ta, Cực Hàn Băng Đông!
Đây là chiêu công kích đơn mạnh nhất của ông ta. Ông ta sử dụng chân khí hàn băng biến thành một nhà tù hàn băng, đóng băng kẻ địch.
Chiêu này có thể nói là vô địch. Bởi chiêu này là dùng thủ pháp đặc thù để áp súc chân khí hàn băng đến cực độ, trong đó ẩn chứa khí cực lạnh, còn mạnh hơn cả phạm vi cực lạnh mấy lần.
Con người không thể nào sinh tồn ở nơi không có độ ấm như vậy. Nếu dính phải Cực Hàn Băng Đông của ông ta thì dù có là tông sư cũng phải trọng thương. Ông ta không tin Lục Hi còn có thể sống được.
Lúc này, mọi người đều sửng sốt nhìn Lục Hi đang bị đóng băng. Một khối băng lớn đang bao bọc quanh người Lục Hi, đến mức không nhìn thấy bóng dáng anh bên trong. Mọi người đều cảm nhận được khí lạnh thấu xương toát ra từ khối băng kia.
“Kết thúc rồi, không một ai có thể tồn tại dưới chiêu Cực Hàn Băng Đông của tôi”, Lâm Phong nhìn nhóm lính đặc chủng Viêm Long vẫn đang hy vọng, lạnh lùng nói.
Trong lúc nói chuyện, ông ta giống như gió lạnh gào thét, đám người cầm lòng không đậu mà rùng mình một cái, ánh mắt trở nên ảm đạm.
Đã qua một thời gian dài rồi mà Lục Hi vẫn chưa có hành động gì, 80% là không ổn.
Tông sư đúng là tông sư, vẫn là người bất phàm.
Lúc này, đến cả Dương Quân cũng phải lắc đầu, không còn hy vọng gì về việc Lục Hi còn sống nữa.
Hắn ta giờ này mới hiểu được uy lực của một tông sư. Nếu là hắn ta thì có lẽ đã không thể kiên trì được mười phút trong phạm vi cực lạnh kia, chứ đừng nói là chiêu Cực Hàn Băng Đông này.
Nhưng khi Lâm Phong vừa dứt lời thì hàn băng khổng lồ đang bao vây Lục Hi bỗng nhiên nổ tung, thân hình Lục Hi nhảy lên giữa không trung.
“Cũng đến lúc ông nếm thử sức mạnh của tôi rồi, tiếp nhận lửa rồng đi!”
Chỉ thấy Lục Hi đang bay giữa không trung, hai tay hợp lại, phun ra một luồng lửa cháy về phía Lâm Phong.
“Anh ta còn sống!”
“Không thể tin được, anh ta vẫn bình yên vô sự”.
“Giáo quan Lục đỉnh quá”.
Thấy Lục Hi phá băng mà ra, đám người Viêm Long lập tức kích động hô to.
Bọn họ có thái độ khác nhau về Lục Hi và Lâm Phong. Lâm Phong là một tông sư thì đáng lẽ nên được tôn trọng.
Nhưng người này cực kỳ ngạo mạn, ban đầu Dương Quân vì thấy ông ta quá ngạo mạn nên mới cãi lại mấy câu, ông ta liền giận dữ bỏ đi.
Sau đó ông ta ra hai chiêu kiếm rồi đi, chẳng ai thấy mặt ông ta nữa.