Chương 107
“Bình thường cũng vậy, mấu chốt là ăn không được xấu hổ”, Lục Hi ợ hơi nói.
Từ khi Lục Hi luyện Long Đằng quyết thì sức ăn của anh cũng tăng vọt, nói thật là anh hầu như không cảm thấy no, nếu như ăn hết sức thì anh cảm thấy mình còn có thể ăn hết một con bò.
“Bội phục bội phục”, Hoắc Tư Duệ bật ngón cái khen ngợi Lục Hi.
Cơm nước xong xuôi hai người liền trở lại tiệm tạp hoá, Lục Hi ra ngoài gọi điện thoại, sau đó hai người lại nói chuyện thêm một lúc.
Nửa giờ sau, Miwa Nozaki xuất hiện ở cửa hàng tạp hóa.
“Ông lớn”.
Ngay khi Miwa Nozaki nhìn thấy Lục Hi thì cô ta liền vái lạy.
Lục Hi thấy vậy liền nói: ‘Được rồi, về sau đừng làm chuyện này nữa, tôi không thích”.
“Vâng, thưa ông lớn”.
Thấy Lục Hi không cho mình hành đại lễ, Miwa Nozaki cũng không nói thêm mà chỉ đứng sau lưng anh như một người hầu.
Hoắc Tư Duệ đã gặp Miwa Nozaki lần thứ hai, tuy lần trước cô không có cảm giác gì nhưng lần này, không biết vì lý do gì trong lòng cô lại cảm thấy hơi không thoải mái.
Quay qua quay lại đã hơn mười một giờ, Lục Hi nói: “Đi thôi, đừng để người ta chờ lâu”.
Ba người đi ra khỏi cửa hàng tạp hóa, Lục Hi lái chiếc xe hỏng của mình chở theo một người đẹp có khối tài sản đáng giá hàng trăm triệu và một người đẹp có khối tài sản đáng giá hàng tỷ đồng đi thẳng đến khách sạn Khôn Mậu.
Khi họ đến khách sạn và đi lên tầng ba, họ không thấy một vị khách nào, chỉ có một số nhân viên phục vụ đang đi đi lại lại.
Dưới sự dẫn dắt của người phục vụ, ba người đến sảnh đế vương.
Vừa bước vào cửa thì đã nhìn thấy Nhậm Chí Viễn đang ngồi trên chiếc bàn tròn chính giữa.
“Nhóc con, tao còn sợ mày không tới, mày to gan lắm”.
Lục Hi dẫn theo Hoắc Tư Duệ ung dung đi về hướng đó, Miwa Nozaki đứng ở phía sau anh.
Nhìn lướt qua bàn, Lục Hi lắc đầu nói: “Mày mời khách mà không dọn đồ ăn lên sao?”
Nhậm Chí Viễn nhìn Lục Hi và Hoắc Tư Duệ, cười lạnh nói: “Món ăn đã chuẩn bị xong cho mày rồi, chỉ chờ mày đến thôi”.
Nhậm Chí Viễn nói xong liền hô lớn: “Phục vụ, lên món”.
Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân dồn dập, hơn chục người mặc áo đen đã chạy vào chặn cửa lại.
Sau đó, có thêm hai người đàn ông và một người phụ nữ thong thả bước vào.
Cả ba bước đến chỗ Nhậm Chí Viễn, Nhậm Chí Viễn vẫy tay rồi cả ba ngồi xuống.
Một người đàn ông trạc tuổi Nhậm Chí Viễn, dáng người cũng rất béo mập, người đàn ông còn lại khoảng ngoài ba mươi tuổi, trông cực kỳ sắc sảo.
Ngoài ra còn có một người phụ nữ nổi tiếng trên mạng, ăn mặc hở hang, cô ta trông rất xinh đẹp quyến rũ.
Người phụ nữ được gọi là Sử Nhất Đan trên mặt lộ ra vẻ xấu hổ, nhưng ngay lập tức đã nói lại.