Beta: Stuki^^
Đường phố trở nên thông thuận, vô số chiếc xe phía sau xe của Hạ Qúy Thần ấn còi inh ỏi, vậy mà hắn cũng chưa có hoàn hồn.
Mãi đến lúc có người xuống xe, đi đến trước người hắn vỗ vỗ bờ vai của hắn, bực tức mở miệng nhắc nhở: “Người anh em, cậu đừng có chặn đường nữa có được không?”.
Hạ Qúy Thần cảm nhận được sự đụng chạm của người khác thì mới chậm rãi thu hồi tầm mắt, hắn nhìn người nhắc nhở mình trong chốc lát rồi mới chậm chạp phản ứng lại rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, vội vàng nói câu “Thực xin lỗi”, sau đó ngồi vào trong xe, lái xe đi về phía trước.
Lái xe ước chừng khoảng mười phút đồng hồ, đầu ngón tay của Hạ Qúy Thần đột nhiên run rẩy, hắn dừng xe lại ven đường, sau đó che lại phía ngực trái đang phát đau, ghé người vào trên vô lăng.
Thực xin lỗi, thật sự hắn rất không đúng …. Hắn biết cho dù mình nói thực xin lỗi bao nhiêu lần cũng không thể bù đắp được sự thương tổn mà hắn tạo nên cho cô, nhưng trong khoảng thời gian này, hắn đã lặp lại không biết bao nhiêu lần ba chữ này ở trong mơ.
Nửa tháng đầu tiên khi bắt đầu nghỉ đông, Qúy Ức ngày nào cũng nằm ở nhà, trên cơ bản đều là không ngủ thì ăn.
Tết âm lịch mọi năm, một nhà Qúy Ức đều ở Bắc Kinh, năm nay mẹ Qúy lại tâm huyết dâng trào, đưa Tết âm lịch về Hải Nam.
Vì thế một nhà Qúy Ức vào ngày hai tám tháng chạp, đi máy bay từ Bắc Kinh đến Hải Nam ăn tết.
Gần cuối năm nên chuyến bay tương đối nhiều, bởi vì nhiều nguyên nhân nên Qúy gia bắt chuyến bay vào buổi tối, đợi đến khi đến Hải Nam thì cũng đã là tám giờ tối.
Mọi người lấy xong hành lý thì đi thẳng ra phía bên ngoài sân bay, vừa ra ngoài liền gặp ngay một chiếc taxi.
Trong xe taxi có TV di động, bên trong đang phát tin tức giải trí.
Quý Ức cùng mẹ Qúy ngồi ở ghế sau, cửa sổ xe mở, gió bên ngoài mang theo độ ấm thích hợp thổi đến, mang cho người ta cảm giác thoải mái, đi đường dài nên Qúy Ức có chút mệt mỏi, liền nhắm mắt lại nghỉ ngơi.
Xe chạy khoảng mười phút, mẹ Qúy đột nhiên chọt chọt cánh tay của Qúy Ức.
Qúy Ức mở to mắt, nhìn thấy mẹ cô đang chỉ chỉ vào TV.
Cô liền chuyển tầm mắt nhìn lại, còn chưa kịp nhìn xem TV đang phát tin tức gì thì âm thanh của mẹ cô đã truyền tới: “Tiểu Ức, con xem, đây không phải Qúy Thần sao?”.
Cô còn chưa có thẩm thấu xong câu hỏi của mẹ Qúy thì hình ảnh quảng bá cho bộ phim “Vương thành” mà cô quay hồi đầu tháng 10 đã đập vào mắt của cô, lúc này cô mới hậu tri hậu giác phản ứng lại, hôm nay là lễ ra mắt đầu tiên của “Vương thành”.
Một loạt người đứng ở trước poster chính, Qúy Ức liếc mắt một cái là có thể nhìn thấy Hạ Qúy Thần một thân tây trang đĩnh đạt.
Đạo diễn Lương đứng bên cạnh Hạ Qúy Thần, đang cầm micro nói chuyện.
TV không có tiếng nên Qúy Ức đọc phụ đề, đạo diễn Lương chỉ nói mấy câu, đại khái là hy vọng mọi người đón nhận “Vương thành” nồng nhiệt.
Người quay phim có lẽ thấy dung mạo của Hạ Qúy Thần xuất chúng nên cho hắn xuất hiện trên màn hình rất nhiều lần, không những thế còn quay cận mặt, Qúy Ức có một đoạn thời gian không để ý tới Hạ Qúy Thần cho nên lúc nhìn thấy những hình ảnh này, biểu tình có chút đình trệ.
Mẹ Qúy cũng không nhận thấy Qúy Ức khác thường, còn ở một bên lải nhải: “Nguyên lai Qúy Thần tới Bắc Kinh là lăn lộn làm phim a, Tiểu Ức, này không phải đúng lúc có liên quan đến chuyên ngành của con sao? Bình thường con có hay liên lạc với Qúy Thần không? Mẹ thấy Qúy Thần hiện tại không tồi, nói không chừng còn có thể giúp đỡ con ….”