Bởi vì Tạ Tư Ngọc vạch trần bí mật về trận tai nạn xe của Quý Ức, vẻ mặt của tất cả mọi người đều lộ ra sự ngạc nhiên không thể tượng tưởng rồi, sau đó biến thành kinh ngạc và chấn động.
Do rốt cuộc vẫn chậm một bước không kịp ngăn cản Tạ Tư Ngọc mà để cô ta nói hết sự thật ra, Thiên Ca cũng vì thế mà dừng bước. Khi nghe Tạ Tư Ngọc nhắc lại lời nói năm đó của Hạ Quý Thần, cả người cô ta như bị tạt một gáo nước lạnh, đột nhiên trở nên tỉnh táo trở lại.
Những bất công mà cô cho cô ấy, tôi sẽ dùng mạng mình để đòi lại…
Đây là nỗi đau sâu nhất trong cõi lòng cô, lúc người đàn ông đó không nể nang đâm một nhát vào trái tim cô, anh ta nghiến răng nói ra mấy chữ này. Cho đến hôm nay, sự việc đã trôi qua nhiều năm như vậy, nửa đêm mơ dậy, cô vẫn bị những lời này làm tổn thương đến túa mồ hôi.
Vậy mà Tạ Tư Ngọc lại vạch trần nỗi đau trong lòng cô trước mặt một đám nhà báo đông đúc!
Rốt cuộc Thiên Ca vẫn là người lăn lộn nhiều năm trong showbiz, dù bị biến cố đó công kích đến nỗi không biết làm sao, nhưng qua một lúc, cô ta vẫn ổn định tinh thần rất nhanh, nhanh chóng động não, bắt đầu nghĩ đối sách.
Nếu như Tạ Tư Ngọc đã cố ý muốn vạch mặt cô, vậy cô cũng không cần phải kiêng kỵ cái gì nữa.
Cô không thể cứ đứng đây chờ chết, tục ngữ nói rất hay, nói miệng không có bằng chứng, cô ta muốn dựa vào từng câu của cô để đưa cô vào chỗ chết, nghĩ vậy cũng quá ngây thơ rồi!
Thiên Ca lấy lại tinh thần, nhếch môi, nhìn chằm chằm vào Tạ Tư Ngọc, ánh mắt lạnh lùng nhìn một lúc rồi lên tiếng: “Tạ Tư Ngọc, cô có bằng chứng không?”
Vừa lên tiếng, cô ta dần dần trấn định trở lại: “Cứ xem như tôi làm chuyện gì đó có lỗi với cô, cô có thể tức giận nhưng không thể không có bằng chứng mà ngậm máu phun người như thế!”
“Cô nói tai nạn xe của Quý Ức là do tôi sai khiến, bằng chứng đâu? Cô không thể vì hận tôi, không tiếc dùng cách hủy hoại chính mình mà kéo cả tôi xuống nước, nói ra những lời hư hư ảo ảo này?”
Nói xong, Thiên Ca di chuyển tầm mắt nhìn những nhà báo trước mặt. Cho dù trên người cô ta chỉ mặc một chiếc khăn choàng tắm, trên mặt bị Tạ Tư Ngọc đánh đến sưng tấy, thậm chí trên mặt cô ta còn lưu lại dấu vết hoan ái giữa cô và Trần Minh Đạt. Cô vẫn rất bình tĩnh thong dong: “Câu chuyện của Tạ Tư Ngọc vừa mới kể cho mọi người thật chi tiết, nhưng điều tôi muốn nói là, nếu lần tai nạn xe thật sự do người ta gây ra, vậy tôi muốn hỏi mọi người, ai lại dám vì một khoản tiền lớn mà say rượu rồi gây chuyện? Nên biết rằng, có thể phải ngồi tù đấy. Nếu như thật sự mất mạng thì có thể ngồi tù bảy năm, bảy năm đó… Các người có từng nghĩ, bảy năm là khái niệm như thế nào? Đối với một người trẻ tuổi mà nói, cả cuộc đời đẹp đẽ của hắn đều uổng phí trong lao tù, điều đó đồng nghĩa với việc dùng cả cuộc đời để giao dịch!”
Cứ xem như thật sự có người vì tiền mà làm như vậy, từ lúc sự việc xảy ra đến giờ đã sáu năm rồi, người lúc trước gây ra tai nạn xe của Quý Ức cũng đã ra tù. Tạ Tư Ngọc, cô vừa mới nói hắn ta là bạn trai trước đây của cô, chắc hẳn các người có thể liên lạc với nhau, vậy bây giờ cô có thể gọi một cuộc điện thoại cho hắn, để hắn nói với nhà báo, chứng minh tất cả những điều cô vừa mới nói đều là sự thật!”