Mục lục
Đại Thần Dẫn Vào Ngực: 101 Nụ Hôn Sâu (Tỷ Vạn Ngôi Sao Không Bằng Em)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giọng của Quý Ức kéo Hạ Quý Thần từ trong mộng tỉnh lại, anh nhìn cháo gạo màu xanh mà cô đưa tới trước mặt mình, phút chốc lại ngẩn người. Khoảng ba giây sau, ánh mắt anh lại rơi vào món ăn như vườn bách thú bày trên bàn. 

Thím Trương đứng bên cạnh thấy Hạ Quý Thần nhìn thức ăn trên bàn, thím lập tức bị dọa sợ, thở cũng không dám thở. 

“Cái này là gì vậy?”- Hạ Quý Thần nhìn cả một bàn mèo nhỏ, chó nhỏ, thỏ con,... mày khẽ cau lại. 

Phản ứng của anh dọa thím Trương, suýt nữa thì tim của thím ngừng đập. Sợ Hạ Quý Thần sẽ nổi giận với mình, thím vội nói: “Hạ tiên sinh, những món ăn này là Quý tiểu thư chuẩn bị cho cậu đấy.” 

Cô bảo thím Trương chuẩn bị cho anh sao? 

Cả người Hạ Quý Thần khẽ run lên, ngay sau đó, ánh mắt anh liền đưa về phía Quý Ức. 

Đối diện với cái nhìn của anh, Quý Ức lại đẩy đẩy chén cháo gạo về phía anh: “Tranh thủ lúc còn nóng, mau ăn đi.” 

Tuy anh không hiểu vì sao cô lại bảo thím Trương làm cho anh cả một bàn động vật nhỏ như vậy, nhưng mà... những món này là cô kêu thím Trương chuẩn bị cho anh đó... 

Nghĩ kĩ lại, từ lúc quen biết cô đến nay, hình như đây là lần đầu tiên cô kêu người chuẩn bị đồ ăn cho anh. 

Thoáng chốc, cảm giác vui mừng khôn xiết trào lên trong lòng Hạ Quý Thần, anh im lặng nhìn Quý Ức, đầu ngón tay vì kích động mà run lên. 

Quý Ức thấy Hạ Quý Thần không cầm chén cháo, cô cho rằng đúng như Trần Bạch nói, anh không có khẩu vị, liền nhẹ giọng khuyên nhủ: “Bác sĩ nói anh nhất định phải ăn cơm, bằng không cơ thể sẽ suy sụt mất.” 

“Hơn nữa bây giờ anh vẫn còn sốt, không ăn thì rất khó khỏe lại.” 

“Lại nói, chút nữa anh còn phải uống thuốc, dù nhiều dù ít thì thuốc cũng kích thích dạ dày, bây giờ anh không ăn chút gì thì không được đâu.” 

Hạ tổng lớn như vậy, nhất định là không muốn ăn món ăn dành cho bé... Thím Trương nghĩ vậy, liền nói: “Hạ tổng, Quý tiểu thư nói rất đúng, dù sao cậu cũng phải ăn một ít...” 

Quý Ức liên tục nói mấy câu khích lệ, mà Hạ Quý Thần vẫn không có phản ứng, nhưng hiện tại tình trạng thân thể anh không thể không ăn. Quý Ức thấy mềm mỏng không được, thì dứt khoát cứng rắn, cô cầm thìa múc một muỗng cháo, đưa đến miệng Hạ Quý Thần. 

“... Hạ tiên sinh, nếu cậu không muốn ăn mấy thứ đó, bây giờ tôi lập tức trở về chuẩn bị cho cậu...” 

Thím Trương còn định nói tiếp, chỉ là lời vừa đến bên miệng, thím đã nhìn thấy Quý Ức cầm thìa đưa đến miệng Hạ Quý Thần, lớn giọng nói: “Há miệng!” 

Quý tiểu thư đang quát Hạ tổng? 

Thím Trương nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, bị dọa đổ mồ hôi lạnh. 

Thìa cháo chạm vào miệng Hạ Quý Thần, anh thoáng cau mày, rủ mắt nhìn. 

Tầm mắt của anh còn chưa chạm phải cái thìa bên miệng mình, thì anh đã cảm giác lực đẩy của cái thìa tăng lên, tiếp đó là giọng nói không kiên nhẫn của Quý Ức truyền đến: “Hạ Quý Thần… há miệng ra. Nếu anh không há miệng, thì tôi sẽ dùng vũ lực ép anh đó!” 

Quý tiểu thư gọi thẳng tên Hạ tiên sinh, còn lớn tiếng nói chuyện với cậu ấy như vậy... Thím Trương âm thầm kêu khổ một tiếng “Đã xong”, thím vừa chuẩn bị xông lên kéo Quý Ức ra để tránh Hạ Quý Thần nổi giận mắng cô, nhưng thím còn chưa kịp hành động thì đã thấy Hạ Quý Thần há miệng, ngoan ngoãn ăn cháo gạo. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK