Chẳng lẽ đúng như Đường Họa Họa nói, anh ấy định đứng dưới ký túc xá suốt đêm sao?
Ngón tay đang cầm điện thoại của Quý Ức bỗng xiết lại một cái, qua nửa phút, cô thu ánh mắt về, rời khỏi cửa sổ đối thoại với Đường Họa Họa, tiếp tục nhìn những tin nhắn khác.
Tính ra tin nhắn trong wechat còn nhiều hơn tin nhắn thường.
Ngoại trừ những người đã gọi điện cho cô, ngay cả Lý Đạt và Mập, thậm chí, Hàn Tri Phản không quen biết nhiều với cô cũng gửi tin nhắn đến.
Chỉ là Quý Ức còn chưa kịp bấm vào để kiểm tra nội dung tin nhắn của bọn họ, thì bỗng dưng cô liếc mắt nhìn thấy ba chữ “Hạ Dư Quang”.
Ba chữ kia tựa như một chậu nước lạnh, giội thẳng từ trên đầu cô xuống.
Ngay giây phút đó, trong mắt của cô chỉ còn lại ba chữ “Hạ Dư Quang”, cô bình tĩnh nhìn chằm chằm vào ba chữ kia thật lâu, sau đó não mới từ từ chuyển động.
Anh Dư Quang... Sao cô lại quên mất anh Dư Quang?
Khi phát hiện bản thân và Hạ Quý Thần xảy ra quan hệ, cô chỉ lo tìm cách trốn tránh, nhưng lại không nghĩ đến, hiện tại, giữa cô và anh Dư Quang còn có một tờ hôn ước?
Dù cho lúc trước là bởi vì Thiên Ca làm khó dễ cho nên cô và anh Dư Quang mới làm thỏa thuận kết hôn, nhưng mà trên danh nghĩa cô vẫn là vợ của anh Dư Quang...
Cô mang trên người danh nghĩa vợ của anh ấy, nhưng lại xảy ra quan hệ với em trai ruột của anh...
Ảo não, hối hận, tự trách, thống khổ, cùng với vô vàn áy náy tựa như thủy triều, lập tức bao phủ lấy cô.
Rõ ràng là cô rất thân thiết với anh Dư Quang, trước đây, mỗi ngày cô đều chủ động liên hệ với anh Dư Quang, thậm chí những lúc bận rộn, hễ rảnh rỗi là sẽ nghĩ tới anh ấy. Nhưng mà ba tháng qua, khi quay “Tam thiên si”, dường như cô đã thay đổi? Rốt cục là từ khi nào mà cô lại biến thành như vậy?
Vốn không để ý nên không hề phát giác, nhưng khi cẩn thận suy nghĩ lại, Quý Ức lập tức nhận ra, từ khoảng một tháng trước, hình ảnh của anh Dư Quang trong đầu cô ngày càng ít xuất hiện, mà cô lại luôn nghĩ đến... Hạ Quý Thần.
Thời niên thiếu, thể chất anh Dư Quang vốn không tốt, rất ít khi ra cửa, nhưng khi một vài danh viện (*) đến Hạ gia làm khách, thấy anh là con trai trưởng, bọn họ vẫn sẽ vây quanh anh.
Khi tận mắt nhìn thấy những cảnh đó, cô cảm thấy trong lòng không thoải mái, có hơi đau xót, nhưng vì sĩ diện, nên dù có không vui cô cũng không thể hiện trước mặt bọn họ, mà luôn tỏ ra không để ý. Đợi đến lúc những danh viện đó rời đi, anh Dư Quang chủ động đến tìm cô, cô mới vứt những chuyện không vui đó ra sau đầu.
Nhưng ở Wrap Party của “Tam thiên si”, khi cô thấy Hạ Viện quấn quýt bên cạnh Hạ Quý Thần như vậy, cô đã uống rất nhiều rượu, thái độ còn vô cùng khác thường... Thậm chí cô còn mượn rượu mà chủ động hôn Hạ Quý Thần... Vì sao đối với Hạ Quý Thần, cô lại có thể biến thành một người mà đến chính cô cũng không thể nhận ra được?
Chẳng lẽ trong lòng của cô, Hạ Quý Thần...
Đáp án rõ ràng sinh động như vậy, nhưng Quý Ức lại cố gắng kiềm chế những suy nghĩ trong đầu mình.
Cô thừa nhận, Hạ Quý Thần quan trọng với cô, nhưng... tuyệt đối không quan trọng đến như vậy.
Đúng, tuyệt đối không! Nhất định không! Chắc chắn sẽ không!
Trong lòng Quý Ức cứ lặp đi lặp lại nhiều lần như vậy mới miễn cưỡng xóa đi những suy nghĩ vừa xuất hiện trong đầu.
***
(*) Danh viện: là một từ có nguồn gốc từ thời cổ đại và được dùng phổ biến vào những năm 1930, dùng để chỉ những người phụ nữ xinh đẹp, tài hoa và có bối cảnh hùng hậu.