Nội dung là: "Theo như người trong nội bộ tiết lộ bộ phim "Cửu Trọng Cung" do YC mua bản quyền đã bắt đầu được chuẩn bị. Nữ diễn viên lần này ký kết hợp đồng với YC có khả năng rất lớn sẽ đảm nhiệm vai nữ chính trong "Cửu Trọng Cung"..."
Nhân vật nữ chính trong "Cửu Trọng Cung"... Lúc trước, khi cô và Hạ Quý Thần ký hợp đồng, anh có cho cô xem qua hợp đồng bán đứt bản quyền của "Cửu Trọng Cung".
Lúc đó cô vẫn cho là sau khi mình ký hợp đồng với YC, bộ phim đầu tiên sẽ là "Cửu Trọng Cung". Nhưng hai hôm trước, kịch bản mà Trình Vị Vãn đưa cho cô lại là "Thịnh Đường Phong Vân"... Chẳng lẽ mọi chuyện không giống như Trình Vị Vãn đã nói, YC muốn dùng một bộ phim khác để giúp cô rèn luyện khả năng diễn xuất, mà là vai nữ chính trong "Cửu Trọng Cung" đã được giao cho người khác?
Sau khi xem xong "Tam Thiên Si", tâm trạng Quý Ức vốn có chiều hướng tốt lên. Nhưng bây giờ, cô lại càng thêm sa sút.
Cô sợ bản thân càng thấy nhiều tin tức trên Weibo thì trong lòng càng thêm khó chịu, nên lập tức ném điện thoại di động qua một bên, nằm trên giường, nhắm mắt lại.
Giống như đêm hôm qua cô nằm trên giường của Hạ Quý Thần, trằn trọc thật lâu mới miễn cưỡng đi vào giấc ngủ.
Cô ngủ không yên giấc, mới được hơn một tiếng đồng hồ đã tỉnh lại.
Quý Ức cảm thấy khó chịu trong người, cô liền vén chăn đi xuống giường, mang dép lê, định đi vào bếp rót một cốc nước. Nhưng vừa mở hé cửa, thì bất chợt nghe giọng nói của thím Trương từ bên ngoài truyền vào.
Vì đang ở trên lầu nên cô cũng không nghe rõ lắm, chỉ biết là sau khi thím Trương nói xong thì không có bất kỳ âm thanh nào đáp lại, nên cô đoán là thím ấy đang nói chuyện điện thoại.
Quý Ức mở rộng cửa ra, nhẹ nhàng bước ra ngoài. Lúc đi đến lan can, cô liếc nhìn phòng khách một cái, thím Trương đang ngồi trên ghế Sofa, đưa lưng về phía cô, thím cầm ống nghe, nhỏ giọng nói: "Mười giờ hơn, Quý tiểu thư đã trở về phòng ngủ..."
Quý tiểu thư... Là nói cô sao?
Bước chân Quý Ức bỗng dưng ngừng lại.
Không biết người ở đầu dây bên kia rốt cuộc đã nói gì, chỉ thấy thím Trương vô cùng cẩn thận đáp: "... Miệng vết thương đã khép lại rất nhanh, chỉ là vết sưng đỏ trên mặt vẫn chưa hết hẳn..."
"... Có! Tôi có dùng trứng gà giúp Quý tiểu thư làm tan vết bầm... Có! Cũng có bôi thuốc nữa... Vâng! Tôi có đến phòng ngủ xem Quý tiểu thư có bị ngứa mà làm tróc miệng vết thương hay không..."
"... Tâm trạng Quý tiểu thư cũng tốt, hôm qua cô ấy ngủ đến 12 giờ trưa mới tỉnh lại. Sau khi ăn cơm xong thì bắt đầu chơi Game... Buổi tối coi "Tam Thiên Si"... Ừm! Hạ tiên sinh... Cậu an tâm, tôi sẽ chăm sóc Quý tiểu thư thật tốt. À! Hạ tiên sinh… Cậu còn chuyện gì nữa không? Tôi cúp máy nhé? Hạ tiên sinh, tạm biệt!"
Nghe thím Trương liên tục lặp lại ba chữ "Hạ tiên sinh", Quý Ức liền đoán được người gọi đến là Hạ Quý Thần.
Cô vô thức liếc nhìn đồng hồ trong phòng khách một cái, đã gần sáng rồi, nhưng anh vẫn còn chưa ngủ.
Theo như lời của thím Trương, thì tất cả mọi chuyện anh hỏi đều có liên quan đến tình trạng của cô... Anh lo lắng cho cô sao?
Không, anh còn bảo thím Trương mỗi tối quan sát cô, không để cho cô bởi vì bị ngứa mà làm tróc miệng vết thương... đó không chỉ là lo lắng, mà còn là quan tâm...
Hóa ra, dù cho cô từ chối anh sau chuyện xảy ra ở Thượng Hải, dù cho gần một tháng nay bọn họ không hề liên lạc với nhau, nhưng anh vẫn quan tâm đến cô...
Thím Trương cúp điện thoại, sau đó đứng dậy.
Quý Ức sợ thím ấy nhìn thấy mình, nên cô vội vã lui về sau mấy bước, quay người trở về phòng ngủ.
Quay lại giường, Quý Ức càng không có cảm giác buồn ngủ, mãi cho đến khi ngoài cửa sổ, trời đã hừng sáng, cô mới mơ mơ màng màng thiếp đi. Nhưng Quý Ức ngủ không được bao lâu thì điện thoại của cô lại vang lên.