Thậm chí lúc gặp thoáng qua vài nữ nhân viên, Quý ức còn lờ mờ nghe được một người trong đó nói nhỏ vào tai người kia: “Chính là cô ấy, thấy không, người trên chân bó bột đó, cô ấy là Quý Ức.”
Chưa đến một lát, cái bàn phía sau lưng Quý Ức cũng đã có người ngồi.
Nam có, nữ có, tiếng nói chuyện của bọn họ có hơi lớn, nên Quý Ức hoàn toàn có thể nghe được rõ ràng.
Theo cách nói chuyện của bọn họ, có thể cảm giác được quan hệ của họ rất tốt, nội dung nói chuyện đều là trêu chọc lẫn nhau.
Có lẽ là không chú ý đến Quý Ức phía sau lưng, cũng có thể là không nhận ra cô, nên một đám người đang ồn ào trò chuyện, bỗng dưng chuyển chủ đề đến cô.
“Mấy cậu có nghe chưa? Lúc sáng giám đốc Lâm đã bị cắt chức rồi!”
“Tôi cũng nghe được một ít lời đồn, nhưng cụ thể là chuyện gì đã xảy ra, cậu có biết không?”
“Là do cái cô nghệ sĩ đã ký hợp đồng với công ty của chúng ta đó. Ngày hôm qua, lúc ghi hình chương trình, cô ta không cẩn thận té ngã từ cái bàn rất thấp, sau đó bị trật chân, khiến cho tất cả các kế hoạch mà công ty trù bị cho cô ta gần đây đều bị hẫng rồi. Giám đốc Lâm có hơi tức giận, nên muốn hủy hợp đồng với cô ta, kết quả Hạ tổng giữ cô ta lại, đuổi giám đốc Lâm đi...”
“Nghe trợ lý của giám đốc Lâm nói nghệ sĩ kia là dựa vào việc bò lên giường của Hạ tổng mới được vào công ty chúng ta đấy.”
“Bình thường thôi, phải biết, lúc trước trong các nghệ sĩ muốn ký kết hợp đồng với công ty của chúng ta có rất nhiều ngôi sao tai to mặt lớn, nhưng cuối cùng lại chọn cô ta, rõ ràng là có quy tắc ngầm mà!”
“Tôi có xem hình của cô ta, đúng là rất xinh đẹp, nhưng mà trong ngành của chúng ta không thiếu nhất là người đẹp nha, cậu nói xem, có phải là cô ta có công phu trên giường rất tốt hay không? Làm cho Hạ tổng của chúng ta thần hồn điên đảo, nên ký hợp đồng với cô ta...”
“Công phu trên giường của cô ta được hay không thì tôi không rõ lắm, nhưng mà nói cô ta là con sâu làm sầu nồi canh thì tôi tin. Trong buổi họp lúc sáng, tôi có mang trà vào, không khí trong đó thật sự rất đáng sợ. Bởi vì cô ta, Hạ tổng đã cãi nhau ầm ỹ với các cổ đông. Các cậu biết không, Hạ tổng còn ký hiệp nghị với các cổ đông, nếu trong một năm, cô ta không kiếm được lợi nhuận cho công ty, thì Hạ tổng sẽ nhường lại vị trí tổng giám đốc cho người khác. Tôi thực không hiểu nổi, người phụ nữa kia rốt cuộc có gì tốt mà Hạ tổng lại bảo vệ cô ta như vậy. Cô ta đúng là hồng nhan họa thủy mà, sớm muộn gì cũng hủy hoại Hạ tổng...”
Nghe đến đó, Quý Ức mím môi một cái, bàn tay cô vô thức nắm thành đấm.
Buổi họp của Hạ Quý Thần lúc sáng là để xử lý hậu quả hôm qua cô đã gây ra sao?
Anh vì cô, không chỉ đuổi việc giám đốc Lâm mà còn ký cam kết với các cổ đông?
Một đám người ở sau lưng vẫn đang tiếp tục bàn luận về chuyện của cô, nhưng hiện tại, một chữ cô cũng không nghe lọt.
Cho đến khi Trang Nghi quay trở lại bàn ăn, cô mới hoàn hồn, liếc nhìn cô ấy một cái, cũng không nói gì cả, chỉ cầm đũa lên, ăn cơm như một cái máy.
----
Họp xong, Hạ Quý Thần không xuống căn tin dùng cơm, mà trực tiếp quay trở về văn phòng của mình.
Anh cởi áo khoác ra, tiện tay ném lên ghế sofa, sau đó đi đến cửa sổ nhìn chằm chằm ánh mặt trời sáng rực bên ngoài cửa sổ, đứng yên bất động.
Khoảng một lúc sau, có tiếng gõ cửa vang lên, anh không quay đầu lại, cũng không lên tiếng.
Sau đó cửa phòng làm việc bị đẩy ra, Trần Bạch bước vào. Anh ta không nói chuyện, mà nhẹ nhàng đi đến sau lưng Hạ Quý Thần, rồi mới mở miệng gọi: “Hạ tổng.”