Giọng Hạ Quý Thần phảng phất như là từ khoảng không xa xôi vọng tới, qua rất lâu mới vọng vào trong trí óc của Quý Ức.
Một giây cuối cùng cô đang bất động trước giọng nói của anh. Từ đầu đến giờ cô vẫn giữ nguyên tư thế nhìn anh và tỏ ra có chút ngốc nghếch, lông mi khẽ chớp chớp. Sau đó cô chỉnh người nhưng vẫn trở lại thành dáng vẻ bất động vừa rồi, đầu óc cô trống rỗng, trừ vẻ kinh ngạc nhìn anh ra, không có những phản ứng nào khác.
Anh không nói nữa cũng giống như cô vẫn đứng yên bất động tại chỗ vậy, mắt chăm chú nhìn vào cô.
Căn phòng yên tĩnh quá mức, sắc trời u tối ngoài cửa sổ từng chút từng chút sáng dần, trên bầu trời phía Đông mơ hồ lộ ra những tia sáng đỏ.
Hai người không biết đã lẳng lặng nhìn nhau như vậy bao lâu, chân Quý Ức có chút tê dại. Lúc vành mắt hiện lên chút chua xót, đôi mắt đen như mực của cô nhẹ nhàng di chuyển, sau đó suy nghĩ của cô mới xoay quanh những lời Hạ Quý Thần vừa nói.
Anh hỏi cô, bằng lòng tin tưởng anh có thể cùng cô kề vai chiến đấu sao?
Anh hỏi cô, bằng lòng tin tưởng anh có thể cùng cô từng bước từng bước đi từ nơi thấp nhất tiến đến nơi tỏa sáng nhất trong làng giải trí sao?
Anh hỏi cô, có bằng lòng tin tưởng anh có thể giúp cô đoạt lại những thứ đã mất đi, từng cái từng cái đều đòi trở lại sao?
Anh hỏi cô, bằng lòng tin tưởng anh sao?
Tận sâu trong đáy lòng Quý Ức, mỗi một câu hỏi là một lần trái tim cô đập mạnh hơn một chút.
Cô nghĩ rằng đây là ảo giác của chính mình, lặng yên không nói dùng móng tay cấu chặt vào lòng bàn tay mình. Cơn đau như kim châm muối xát làm cho cô biết, tất cả những chuyện này không phải là một giấc mơ, đột nhiên có vô số những cơn sóng ngút trời kịch liệt quay cuồng trong cơ thể cô.
Cô thừa nhận, khi cô nhận được văn kiện Hạ Quý Thần đưa, cô nghĩ tới có phải muốn cô ký kịch bản phim mới hay không.
Nhưng cô trăm nghĩ ngàn nghĩ cũng không nghĩ được rằng, anh đưa cho cô không chỉ là kịch bản phim, mà còn có một bản hợp đồng.
Dẫu sao một đội ngũ tốt, có thể nắm trong tay 80% thậm chí 90% sự phát triển trong tương lai của cô.Mỗi diễn viên nếu muốn đi lâu dài hơn đều sẽ ký hợp đồng với công ty quản lý, cô cũng không ngoại lệ. Nhưng sở dĩ khoảng thời gian cô quay lại làng giải trí đến nay, vẫn chưa vội tìm cho mình một ông chủ để ký hợp đồng là vì cô muốn chờ thêm chút nữa, chờ kỹ năng diễn xuất của riêng mình có chút khởi sắc sẽ ký hợp đồng với công ty quản lý tốt hơn.
Với việc quay phim “Tam Thiên Si” sắp kết thúc, gần đây cô cũng đang cân nhắc rốt cuộc mình có muốn ký với công ty nào hay không. Nhưng ngay cả hướng đi cô còn chưa quyết định xong, thì Hạ Quý Thần đã ném cành ô liu tới.
YC tuy là công ty mới, nhưng Hạ Quý Thần đã được xem như là đạo diễn nổi danh trong nghề. Hiện nay anh lại ký hợp đồng hợp tác với truyền thông Hoàn Ảnh, trong tay còn có bản quyền “Cửu Trọng Cung”… Bản quyền tốt, diễn viên giỏi, đạo diễn giỏi… Gần như chiếm hết thiên thời địa lợi nhân hòa, đối với cô mà nói, điều này không thể nghi ngờ là đang trèo cao.
Quan trọng hơn là, anh nói rằng anh muốn cùng cô kề vai chiến đấu, lấy lại những thứ cô đã mất đi, từng cái từng cái đều đòi trở lại…
Chỉ có trời mới biết, tai nạn xe cộ ba năm trước, giống như mang cô từ Thiên Đường đẩy xuống Địa Ngục. Từ việc cô cho rằng mình sắp có cả thế giới biến thành cái gì cũng không có. Bây giờ, ngay thời điểm cô đứng ở nơi thấp nhất, anh bước ra và nói với cô…
Từ tận sâu trong đáy lòng Quý Ức, sự cảm động không nói nên lời đang men theo huyết mạch, nhanh chóng đong đầy toàn thân cô.
Cô cứ nhìn chằm chằm vào mắt Hạ Quý Thần, có chút chua xót khó hiểu. Cô mấp máy môi muốn trả lời với anh một câu, nhưng cổ họng như bị chặn lại không nói ra được lời nào.
Anh không biết cô muốn nói gì hay đáy lòng nghĩ gì.