Beta: Stuki^^
Buổi sáng hôm đó Đường Họa Họa với Bạc Hà đã tới ký túc xá rồi, lúc cô đến, hai người họ đã sắp xếp đồ đạc ổn thỏa, đang nằm trên giường nghỉ ngơi.
Hai người nhìn thấy Qúy Ức thì rất vui vẻ, ba người kích động tụ lại một chỗ, vừa kéo vừa ôm vừa nói chuyện một lúc lâu, sau đó Qúy Ức mới bắt đầu thay ga giường với vỏ chăn.
Chờ Qúy Ức sắp xếp lại giường ngủ ổn thỏa, sau đó lại lau bàn ghế sạch sẽ thì ba người liền xuống lầu, tới phòng giáo vụ nhận sách giáo khoa cho học kỳ mới.
Buổi tối mùng một tết, Lâm Nhã đăng tải hình ảnh rồi nói lung tung như vậy, Qúy Ức nghĩ là sau khi cô quay trở lại trường học, khẳng định sẽ có rất nhiều bạn học chỉ chỉ trỏ trỏ cô, rồi nghị luận sôi nổi, nhưng cô lại không ngờ tói, lúc đứng xếp hàng ở phòng giáo vụ để nhận sách, gặp phải nhiều người quen như vậy, nhưng thái độ của mọi người không những giống như bình thường mà còn kèm theo những ánh mắt “đồng tình”.
Đừng nói là Qúy Ức cảm thấy hết sức quỷ dị, ngay cả người bạn có quan hệ tốt với cô như Đường Họa Họa cũng đã nhận ra có điểm không thích hợp, còn tiến lại gần bên tai cô thì thầm: “Tiểu Ức, mọi người đều biết chuyện Lâm Nhã làm, nhưng lại không có chỉ chỉ trỏ trỏ cậu, đã thế còn quan hệ tốt với cậu, cậu không cảm thấy có gì đó không thích hợp hay sao?”.
Qúy Ức cũng nghĩ như vậy nên liền gật gật đầu, cô cũng không rõ ràng nguyên nhân.
Học sinh đang xếp hàng có chút đông, cho nên ba người Qúy Ức phải đứng đợi khoảng nửa giờ đồng hồ thì rốt cuộc mới thấy được chút hy vọng.
Đứng phía trước ba người là một người trong ban cán sự của lớp bọn họ, người kia rất quen thuộc với chủ nhiệm lớp, cho nên hai người vừa gặp nhau, liền tùy ý nói chuyện đôi ba câu.
Quý Ức đứng ở phía sau, lúc đầu cô cũng không quá để ý chuyện hai người đang nói, thẳng đến khi bạn cán sự lớp hỏi cô giáo chủ nhiệm một câu: “Chị Dương, em nghe nói Lâm Nhã bỏ học?”. Lúc này Qúy Ức mới tập trung nghe đoạn đối thoại giữa hai người bọn họ.
Âm thanh của chủ nhiệm lớp có chút thấp, cũng may Qúy Ức dựa vào gần nên cho dù không nghe thấy hết thì cũng được tám chín phần: “Đúng vậy, hôm nay chị cũng mới nghe được tin này, nhưng mà không phải bỏ học, mà là có giáo viên khuyên nghỉ, nguyên nhân là vì Lâm Nhã sinh hoạt quá mức không kiềm chế, không biết đã làm chuyện gì ở câu lạc bộ đêm mà bị người khác báo cáo lên bộ giáo dục, lãnh đạo nhà trường đều bị kêu lên phê bình, việc này quả thực là làm bại hoại thanh danh của trường chúng ta, lãnh đạo nhà trường nói muốn nghiêm túc xử lý, không chừng vào hôm đại hội của trường, chuyện này sẽ bị nhắc tới ….”.
Đường Họa Họa cũng nghe thấy chủ nhiệm lớp nói những lời này, liền lén lút nhéo eo Qúy Ức.
Quý Ức hiểu ám chỉ của cô nàng, liền quay đầu lại liếc mắt nhìn nhau, sau đó bạn cán sự lớp liền ôm lấy sách giáo khoa rồi tạm biệt cô chủ nhiệm, đến lượt Qúy Ức nhận sách.
Đường Họa Họa vừa đi ra khỏi phòng giáo vụ, lập tức nói chuyện phiếm với Qúy Ức: “Tiểu Ức, cậu có nghe thấy lời chị Dương nói không? Lâm Nhã bị trường học khuyên nghỉ! Trường học chúng ta, không, là trường học nào cũng sẽ có vài học sinh không đứng đắn, nhưng có rất ít người bị xử lý a, Lâm Nhã rõ ràng là bị gài bẫy, không biết cậu ta đắc tội với ai mà bị chỉnh thảm như vậy?”.
Đường Họa Họa vừa nói hai tiếng “Lâm Nhã” thì cách đó không xa cũng vang lên tiếng “Lâm Nhã”.
Là mấy nữ sinh cùng khu ký túc xá với bọn cô, có người ôm trong tay sách giáo khoa, cũng có người tay không, một đám người tụ tập ở bên nhau, sôi nổi tám chuyện.
“Thật là không nghĩ tới, Lâm Nhã cư nhiên không biết xấu hổ như vậy! Qủa thật là chuyện gì cũng có thể làm được!”.