Hóa ra những suy đoán táo bạo của cô là sự thật.
Người kết hôn với Hạ Quý Thần, thật sự là cô.
“Có điều, nói đi cũng phải nói lại, tiểu Ức, cậu với anh Thần đến với nhau khi nào vậy? Vì sao lại không thể tiệt lộ? Hôm nay cậu gọi cho hỏi tôi không phải là đùa chứ, hai người đã có giấy chứng nhận kết hôn, hay là muốn để tôi đưa cho cậu bao lì xì? Tôi nhớ, đã có nói nếu cậu đã kết hôn với người khác tôi sẽ không đưa cho cậu bao lì xì. Nhưng cậu và anh Thần đã kết hôn thì tôi chắc chắn sẽ tặng, hơn nữa còn là một phong bì lì xì to nữa…”
Mập nói qua điện thoại giọng càng vui mừng hơn.
Tất cả mọi người đều biết “cô và Quý Thần đã kết hôn.” Câu nói kia của Mập ảnh hưởng đến suy nghĩ của cô, cô không nói gì nữa mặc kệ cậu ta còn đang nói, cô tắt máy điện thoại.
Khi bên tai Quý Ức trở nên yên tĩnh, bộ não cuối cùng cũng linh hoạt hơn một chút.
Như vậy xem ra, Hạ Quý Thần đã dùng thân phận của Hạ Dư Quang, sau đó đạt được thỏa thuận hôn nhân với cô và giấy chứng nhận là thật.
Chỉ có điều, tên trên giấy chứng nhận kết hôn thực sự không phải là của cô và Hạ Dư Quang, mà là cô và Hạ Quý Thần.
Vào thời điểm đó, mặc dù cô và Hạ Quý Thần gặp lại nhau một thời gian, nhưng mối quan hệ giữa bọn họ không tốt lắm, cô đã lảng tránh anh, anh cũng không gần gũi với cô. Nhưng tại sao phải trăm phương ngàn kế để kết hôn cùng cô?
Mọi chuyện thật khó hiểu, trong đầu Quý Ức nhớ lại rất nhiều kỷ niệm.
Vào ngày chiếu bộ phim “Vương Thành”, Thiên Ca với Lâm Nhã hại cô bị mắc kẹt trong tòa nhà bị bỏ hoang ở trường học. Cô đã gọi Hạ Quý Thần tới cứu.
Cô chỉ có một cảnh quay và cảnh cuối cùng là cảnh tiểu Cửu tự tử vì tình trong mưa.
Cô bị chấn thương ở cổ tay, bởi vì gặp mưa nên vết thương trở nên nghiêm trọng.
Sau khi quay phim xong, trên đường về thành phố, buổi tối cô nhận được tin nhắn từ Hạ Dư Quang bảo cô đến căn hộ anh đã mua chờ anh.
Đêm hôm đó, cô bị sốt cao, là “Hạ Dư Quang” thức suốt đêm chăm sóc cô.
Cũng vào ngày đó, Hạ Dư Quang biết cô phải quay phim “Tam thiên si”, sau đó cô nhận được một cú điện thoại từ Trình Vị Vãn mời cô đến thử vai.
Cô luôn nghĩ rằng tất cả những điều đó đều là do anh Dư Quang làm, bây giờ nghĩ lại, thực ra anh ấy chính là Quý Thần.
Sau đó, vì chuyện của Lâm Chính Ích cô bị Hạ Quý Thần hiểu lầm, khi cô trốn trong căn hộ của “anh Dư Quang” mua cô đã cảm thấy không thoải mái, cũng may “anh ấy” đã ở bên cạnh cô, có trời mới biết đêm đó khi anh nói anh tin cô, đối với cô lúc đó anh thật sự quan trọng đến mức nào.
Trong lúc cô bất lực nhất, là “anh Dư Quang” đã cho cô sự ấm áp.
Cũng chính là bởi vì như thế, những tình cảm thời niên thiếu kia từ tận đáy lòng cô như sống lại thêm một lần nữa.
Vì vậy, sau này ngay cả khi cô không thể kiềm chế cảm xúc của mình, cô đã yêu Hạ Quý Thần, thậm chí cô còn không nghĩ đến việc ở bên anh chỉ vì “anh Dư Quang” rất tốt với cô và cô không thể làm tổn thương anh ấy.
Bây giờ cô mới biết được sự ấm áp và bảo vệ của “anh Dư Quang” dành cho cô lại chính là Hạ Quý Thần, người mà cô đã dần dần yêu thương về sau này.
Và khi cô hôn mê trong suốt ba năm, mỗi tháng anh đều đến thăm cô, ngoài cha mẹ cô ra, người duy nhất trên thế giới không quên và từ bỏ cô cũng chính là Hạ Quý Thần.