Beta: Stuki^^
…………………………
Đột nhiên đổi người nghe điện thoại làm người ở đầu dây bên kia có chút ngây ngốc, ước chừng nửa phút mà vẫn không có người trả lời, Hạ Qúy Thần giống như đã đợi rất lâu, có chút mất kiên nhẫn, lại tiếp tục mở miệng, nhưng lần này giọng điệu lại kèm theo sự tức giận: “Tôi hỏi cô! Tình huống của cô ấy thế nào?”.
Đạo diễn phụ trách tuyển diễn viên cùng phó đạo diễn bị tiếng gầm nhẹ của Hạ Qúy Thần dọa sợ, không dám thở mạnh.
Người trong điện thoại lúc này mới hồi phục lại tinh thần, nghi hoặc mở miệng: “Đạo diễn Hạ? Cô ấy?”.
Trong giây lát, người trong điện thoại giống như cảm nhận được Hạ Qúy Thần đã mất kiên nhẫn, liền vội vàng tiếp tục mở miệng: “Hình như cô ấy bị thương ở bên hông, ra rất nhiều máu ….”.
Đầu ngón tay Hạ Qúy Thần run lên, hắn không hề nghĩ ngợi liền móc điện thoại di động ở trong túi ra.
Hắn vừa nghe điện thoại vừa tìm số điện thoại của ai đó trong danh bạ rồi gọi đi, điện thoại của hắn vừa được kết nối, điện thoại của phó đạo diễn cũng truyền tới âm thanh của nữ nhân viên công tác: “….Trước mắt cũng không biết có bị thương nghiêm trọng không, mọi người cũng không dám đụng chạm lung tung vào người cô ấy, sợ ra …..”.
Nhân viên công tác còn chưa có báo cáo xong, di động của Hạ Qúy Thần đã có người nghe, hắn liền lấy điện thoại của phó đạo diễn xuống, sau đó đưa điện thoại di động của mình lên bên tai, không đợi người ở bên trong mở miệng, liền nói ngắn gọn xúc tích, nhưng giọng điệu lại giống như đang hạ lệnh: “Cô đang ở trong phòng khách sạn sao? Hai phút sau, gặp ở đại sảnh lầu một”.
Ngắt điện thoại, Hạ Qúy Thần trả di động lại cho phó đạo diễn, không nói lời nào liền chạy vội tới chỗ thang máy.
Hàn Tri Phản, đạo diễn phụ trách tuyển diễn viên cùng với phó đạo diễn tuy không biết Hạ Qúy Thần gọi điện cho ai, nhưng nhìn thấy hắn đi về phía thang máy thì cũng vội vàng đuổi theo.
Hạ Qúy Thần nhìn thoáng qua con số màu đỏ đang nhảy lên, cảm thấy chờ đợi thật lâu, liền dứt khoát chạy xuống lầu một bằng cầu thang bộ.
Hạ Qúy Thần cùng mọi người đứng ở đại sảnh đợi khoảng nửa phút thì cửa thang máy mở ra, một người phụ nữ trẻ tuổi mặc váy dài trắng, tay cầm điện thoại di động, đang vội vã đi ra từ bên trong.
Ngoại trừ Hàn Tri Phản thì những người khác đều biết người phụ nữ này là tác giả của cuốn tiểu thuyết “Tam thiên si”, kiêm biên kịch Trình Vãn.
Trình Vãn đi tới chỗ đại sảnh, hai mắt nhìn trái nhìn phải, lúc nhìn thấy Hạ Qúy Thần thì vội vàng chạy chậm tới chỗ hắn.
Đột nhiên nhận được điện thoại của Hạ Qúy Thần, Trình Vãn cũng không có biết chuyện gì xảy ra nhưng vẫn vội vàng chạy xuống đây, lúc mở miệng ra hỏi cô vẫn còn đang thở hổn hển: “Hạ tổng, có chuyện gì vậy?”.
Hỏi xong, Trình Vãn gật đầu với đạo diễn phụ trách tuyển diễn viên cùng phó đạo diễn đứng ở một bên, xem như là chào hỏi.
Đạo diễn phụ trách tuyển diễn viên cùng phó đạo diễn còn chưa kịp mở miệng chào hỏi với Trình Vãn thì Hạ Qúy Thần đã cầm lấy tay của Trình Vãn, kéo cô ra khỏi khách sạn.
Hạ Qúy Thần đi rất nhanh, Trình Vãn theo không kịp, nên phải chạy chậm, nhưng mà trên mặt cô vẫn duy trì sự bình tĩnh, không có biểu hiện ra bất cứ điều gì.
Từ khách sạn đến phim trường có một đoạn đường cấm xe chạy, nhưng Hạ Qúy Thần vẫn xông qua, sau khi đến phim trường, nhìn thấy chỗ mà mọi người đang vây kín thì hắn mới dẫm phanh lại.
Xe vừa dừng lại, Hạ Qúy Thần cũng đẩy cửa xe ra, hắn xuống xe rồi đi thẳng về phía đám người.
Ở trên đường Hạ Qúy Thần đã nói qua tình huống với Trình Vãn, cho nên khi xe vừa dừng lại, Trình Vãn cũng vội vàng xuống xe, đuổi theo Hạ Qúy Thần.