Thiên Ca thừa nhận, cả đời này, bản thân làm chuyện gì cũng đều ngoan tâm (*). Ngay cả đối với Quý Ức, người bạn tốt nhất thời niên thiếu của mình, cô cũng không giữ lại một chút tình cảm nào. Duy chỉ có Hạ Quý Thần, người đàn ông cho tới bây giờ vẫn không hề đối tốt với cô, thậm chí có thể nói là xử tệ, lại khiến cho cô vẫn luôn ảo tưởng.
Scandal của Quý Ức là do cô tự tay gây nên, nhưng chuyện này gây ra ồn ào lớn đến như vậy cũng bởi do sự thúc đẩy của giới truyền thông. Lúc cô liên hệ với giới truyền thông, biết có người đã tiết lộ cho Hạ Quý Thần, lúc đó cô còn lo lắng mình xử lý không tốt, có thể sẽ bị Hạ Quý Thần ngăn lại. Nhưng sau này cô mới biết, Hạ Quý Thần chẳng những không ngăn cản chuyện này, mà ngược lại, anh ta còn giúp một tay.
Hạ Quý Thần đối xử với Quý Ức tốt như thế nào, không phải cô không rõ, cho nên cô cảm thấy rất là kỳ quái.
Cô sai người nghe ngóng tin tức khắp nơi, mãi cho đến trước lễ mừng năm mới, cô mới biết được, hóa ra lúc Hạ Quý Thần sa thải giám đốc Lâm, người mà cô đã sắp xếp ở YC, anh ta có ký một hiệp nghị với ban giám đốc. Nếu như trong vòng một năm, Quý Ức không mang lại lợi nhuận cho YC, anh ta sẽ phải tay không rời khỏi công ty.
Ngay lúc đó, cô mới hiểu được, sở dĩ Hạ Quý Thần thờ ơ như vậy, là vì anh ta cũng mong scandal của Quý Ức có thể gây ra ồn ào lớn.
Đối với Quý Ức là một tai họa, nhưng đối với Hạ Quý Thần thì đây chính là cơ hội để tăng tỉ lệ người xem cho “Thịnh Đường Phong Vân”, bởi vì chỉ cần tạo ra doanh thu thì Hạ Quý Thần có thể ở lại YC.
Nghĩ đến đây, Thiên Ca nhịn không được nhếch môi cười: “... Tôi cứ tưởng là Hạ Quý Thần thật sự muốn nâng đỡ cô, nhưng cho đến bây giờ, tôi mới biết được, với Hạ Quý Thần, cô cũng chỉ là một công cụ kiếm tiền mà thôi. Trong lúc cô dính phải scandal, bị người phỉ nhổ, vô cùng thảm thương, thì Hạ Quý Thần làm gì? Anh ta không làm gì cả, ngay cả dùng tiền để làm giảm độ nóng trên weibo, anh ta cũng không làm...”
Vẻ mặt Quý Ức vẫn thản nhiên như trước, dường như Thiên Ca chưa từng nói với cô bất kỳ chuyện gì.
“Cô biết tại sao không?” - Thiên Ca không chút để tâm thái độ ngó lơ của Quý Ức, cô ta cúi đầu mân mê những viên đá khảm trên móng tay mình: “Bởi vì chuyện của cô càng ầm ĩ, thì “Thịnh Đường Phong Vân” càng có tỷ suất người xem cao hơn. Cô không thấy là hôm qua, tỷ suất người xem của “Thịnh Đường Phong Vân” vì chuyện này mà tăng lên sao? Đối với Hạ Quý Thần, anh ta kiếm được lợi nhuận là được, còn danh dự của cô, chuyện cô sống hay chết thì có liên quan gì đến anh ta đâu!”
Nghe đến đó, Quý Ức cảm thấy mình quả thật có bệnh nên mới dừng lại nghe Thiên Ca nói như vậy.
Cô không thèm liếc nhìn Thiên Ca lấy một cái, tiếp tục đi về phía sảnh trước của thẩm mỹ viện.
Thiên Ca không ngăn cô nhưng đợi cô đi được hai bước, cô ta lại nói: “Quý Ức, cô cảm thấy với sức của một mình tôi thì có thể làm chuyện này ầm ĩ đến như vậy sao? Có thể cô không tin tôi, nhưng những gì tôi nói đều là sự thật. Chuyện lần này, Hạ Quý Thần cũng có phần.”
“So với tôi, Hạ Quý Thần càng hi vọng scandal của cô gây ồn ào lớn hơn nữa.”
“Cho nên, nếu nói ở một khía cạnh khác, anh ta cũng giống như tôi, đều không quan tâm đến sống chết của cô.”
Quý Ức đột nhiên dừng bước.
Từ lúc Thiên Ca mở miệng nói chuyện cho đến bây giờ, Quý Ức vẫn không hề quay đầu lại liếc nhìn Thiên Ca lần nào, nhưng lúc này, cô lại xoay người, đi về phía Thiên Ca.
***
(*) Ngoan tâm: lòng dạ độc ác.