Mục lục
Thập Niên Quân Hôn: Chồng Tôi Là Sĩ Quan Cuồng Mê Vợ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Con nói đúng." Ông ta nhìn Tần Chiêu Chiêu, ánh mắt nặng trĩu suy tư. "Cô ta đã ngủ với con trai chú, đứa bé chắc chắn là của Đại Quân. Bây giờ lại một mực muốn cưới anh trai con. Con có nghĩ ra cách gì không?"

Tần Chiêu Chiêu chờ đợi câu này từ ông ta.

Cô bình tĩnh nói: "Con có cách."

Trưởng phòng Tôn mừng rỡ: "Con nói thử xem!"

"Chú và thím hãy đến nhà Vinh Xuân Mai, nói thẳng với họ rằng chú biết cô ta đang mang thai con của anh Đại Quân."

Trưởng phòng Tôn hừ lạnh: "Chắc chắn cô ta sẽ không thừa nhận."

"Đúng vậy." Tần Chiêu Chiêu gật đầu. "Nhưng khi đó, chú hãy đề nghị đưa cô ta đến bệnh viện kiểm tra."

"Nếu nó từ chối thì sao?" Ông ta nhíu mày.

"Chú chỉ cần bảo, nếu cô ta không đi, chú sẽ nói chuyện này với người đàn ông hiện tại của cô ta."

Trưởng phòng Tôn suy nghĩ trong chốc lát, sắc mặt giãn ra. Vợ ông ta cũng gật gù: "Tôi thấy cách này dùng được, cứ làm theo lời Chiêu Chiêu nói đi."

Ông ta không còn chần chừ nữa: "Được, ngoài cách này thì cũng chẳng còn lựa chọn nào khác."

Tần Chiêu Chiêu tiếp tục: "Nhưng phải làm ngay lập tức, tỏ ra không tin tưởng cô ta. Cô ta có thể sẽ xin thêm chút thời gian, nhưng chỉ cần không đòi dời sang chiều hoặc ngày mai, chú cứ đồng ý. Cuối cùng, cô ta nhất định sẽ phải đi cùng chú. Mà chỉ cần có giấy khám thai, chúng ta sẽ có bằng chứng khiến cô ta không thể chối cãi."

Trưởng phòng Tôn vỗ đùi: "Được! Cứ làm như con nói."

"Vậy chú thím đi ngay đi, con sẽ chờ tin tốt." Tần Chiêu Chiêu dứt lời liền quay về nhà bố mẹ đẻ.

Cô mở cửa bước vào, trong nhà vắng lặng. Bố mẹ cô còn đang làm việc ở nhà máy.

Trong khi đó, vợ chồng Trưởng phòng Tôn đã rời khu nhà công nhân, đi thẳng đến nhà Vinh Xuân Mai.

Lúc này, trong nhà chỉ có mỗi Vinh Xuân Mai.

Sau khi thất bại trong việc ép nhà họ Tôn cưới mình, bố cô ả đã bảo để mẹ cô ả xử lý. Chị gái đã lấy chồng, em gái có công việc riêng, em trai vẫn còn đi học, còn cô ả thì ở nhà nhàn rỗi.

Nhưng Vinh Xuân Mai chẳng lo lắng gì. Chẳng bao lâu nữa, cô ả sẽ gả vào khu gia đình quân nhân, trở thành con dâu nhà họ Lục. Đến lúc đó, cô ả chẳng cần làm gì vẫn có thể hưởng phúc.

Cô ả đặc biệt mong chờ ngày đó. Nghĩ đến việc Tần Chiêu Chiêu phải gọi mình một tiếng "chị dâu", cô ả không kìm được nụ cười đắc ý.

Vừa nhâm nhi hạt dưa dưới mái hiên, cô ả chợt thấy vợ chồng Trưởng phòng Tôn đến trước cửa.

Vinh Xuân Mai hừ lạnh trong lòng. Chắc chắn bọn họ lại đến để đòi tiền sính lễ. Nhưng số tiền đó đã bị bố cô ả nướng sạch vào cờ bạc, trong nhà chẳng còn đồng nào.

Cô ả đứng dậy, khoanh tay trước ngực: "Tôi với nhà các người không còn liên quan gì nữa. Còn đến đây làm gì?"

Trưởng phòng Tôn nhìn cô ả, trong lòng dâng lên cơn ghê tởm. Ông ta không muốn vòng vo, nói thẳng: "Sao lại không liên quan? Nghe nói cô đang mang thai con của Đại Quân nhà tôi."

Câu nói này như một cú đấm giáng thẳng vào Vinh Xuân Mai. Cô ả hoảng hốt đến tái mặt. Chuyện cô ả mang thai chỉ có bố mẹ cô ả và Lục Phi biết, tại sao họ lại biết được?

Giọng cô ả lạc đi: "Các người nghe tin này ở đâu? Tôi không có mang thai!"

Trưởng phòng Tôn cười lạnh: "Cô nói vậy chúng tôi không tin. Cô đi bệnh viện kiểm tra với chúng tôi, chúng tôi mới tin."

"Không đời nào!" Vinh Xuân Mai tức giận hét lên.

"Nếu cô không đi," Trưởng phòng Tôn nhấn mạnh từng chữ, ánh mắt sắc lạnh, "thì có nghĩa là cô đang mang thai con của Đại Quân nhà tôi. Cô đừng hòng mang con của nhà họ Tôn mà đi cưới người khác."

Trưởng phòng Tôn lạnh lùng nhìn Vinh Xuân Mai, giọng chắc nịch:
"Tôi đã điều tra về người đàn ông hiện tại của cô rồi. Nếu cô không chịu kiểm tra, tôi sẽ tìm gặp anh ta, nói cho anh ta biết cô đang mang thai con của nhà họ Tôn. Xem thử anh ta có còn muốn cưới cô không?"

Mặt Vinh Xuân Mai tái mét. Cô ả biết Trưởng phòng Tôn không phải hạng người nói suông. Nếu ông ta thực sự đến tìm người yêu cô ả, thì chẳng những hôn sự tiêu tan mà danh tiếng của cô ả cũng bị hủy hoại.

Nhưng may mắn là cô ả vẫn còn đường lui. Dù sao thì cô ả cũng có quen biết vài người trong bệnh viện, lần trước họ đã giúp cô ả che giấu số tháng mang thai. Chỉ cần thêm một tờ giấy xác nhận không mang thai, mọi chuyện sẽ được giải quyết êm đẹp.

Nghĩ vậy, Vinh Xuân Mai vờ trấn tĩnh, thản nhiên nói:
"Được thôi, tôi đồng ý đi bệnh viện kiểm tra. Nhưng nếu kết quả chứng minh tôi không mang thai, mong các người đừng bao giờ đến làm phiền tôi nữa."

Trưởng phòng Tôn gật đầu ngay lập tức:
"Không thành vấn đề! Đi ngay bây giờ!"

"Tôi còn có việc, chưa thể đi được. Một tiếng nữa tôi sẽ gặp mọi người ở cổng khu nhà tập thể, rồi cùng đi bệnh viện. Như vậy có được không?"

Trưởng phòng Tôn nheo mắt nhìn cô ả, giọng đầy nghi ngờ:
"Cô muốn giở trò gì đấy?"

"Tôi đã đồng ý kiểm tra rồi, còn có thể giở trò gì được?"

Trưởng phòng Tôn nhìn đồng hồ, hừ lạnh:
"Bây giờ là 9 giờ rưỡi. Đến 10 giờ rưỡi, nếu cô không có mặt, tôi sẽ lập tức đi tìm người yêu của cô!"

"Yên tâm, tôi nhất định sẽ đến."

Vinh Xuân Mai nói xong, đẩy cửa tiễn khách.

Trưởng phòng Tôn và vợ quay người đi ra ngoài. Đến đầu ngõ, ông ta đột nhiên dừng lại, trầm giọng nói:
"Bà về trước đi. Tôi muốn xem xem cô ta đuổi chúng ta đi rồi thì định làm gì tiếp theo."

Vợ ông ta gật đầu:
"Được, vậy tôi về trước."

Bà vội vã quay về khu nhà tập thể, bước thẳng đến nhà bố mẹ của Tần Chiêu Chiêu.

Tần Chiêu Chiêu đang chờ tin, thấy bà về nhanh như vậy thì có chút bất ngờ:
"Thím về sớm thế? Còn chú Tôn đâu rồi?"

"Ông ấy đang theo dõi Vinh Xuân Mai."

Tần Chiêu Chiêu nhướng mày:
"Theo dõi cô ta làm gì?"

"Chuyện đúng như con nói, cô ta khăng khăng rằng mình không mang thai. Chú thím bảo cô ta đi kiểm tra, cô ta đồng ý nhưng lại đòi một tiếng sau mới đi. Ông ấy không yên tâm, muốn xem cô ta có giở trò gì không."

Nghe vậy, Tần Chiêu Chiêu bật cười, không hề lo lắng:
"Y như con dự đoán. Chắc chắn cô ta sẽ đến bệnh viện tìm bác sĩ quen biết. Để xem cô ta làm thế nào thoát được hôm nay."

Vợ Trưởng phòng Tôn thở phào nhẹ nhõm:
"Vậy để tôi gọi ông ấy về. Đứng đợi một tiếng ngoài đường cũng mệt lắm."

Bà ta quay người đi gọi chồng về.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK