• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tần Chiêu Chiêu nhìn bảng giá trên sạp thịt heo.

Mỡ heo giá 9 hào 8 xu, sườn 6 hào 8 xu, thịt nạc 7 hào 8 xu.

Tần Chiêu Chiêu nhìn bảng giá, cảm thấy thật kỳ lạ.

"Có phải nhầm giá không nhỉ? Chẳng phải sườn là đắt nhất, rồi mới đến thịt nạc, cuối cùng mới là mỡ heo sao?" Cô lẩm bẩm một mình.

Lục Trầm đứng bên cạnh, nghe vậy thì bật cười, kiên nhẫn giải thích:

"Không nhầm đâu. Mỡ heo nhiều dầu, nấu ăn vừa thơm vừa ngon, nên thường được mua trước. Còn sườn chủ yếu toàn xương, ít thịt, nên giá rẻ hơn là đúng rồi. Thịt nạc thì khô, không ngon bằng. Những phần ngon đều đã bán hết rồi, chỉ còn lại loại khó bán thôi."

Người bán thịt cũng cười, góp lời: "Cậu thanh niên này nói đúng đấy. Cô gái, chắc cô chưa bao giờ đi chợ mua thịt đúng không? Nếu cô muốn mua sườn, tôi để giá tốt cho. Các cô chú là quân nhân, tôi giảm giá chút."

Tần Chiêu Chiêu không ngờ lại được ưu đãi như vậy, liền vui vẻ hỏi:

“Vậy bác tính bao nhiêu một cân?”

Người bán cân số sườn còn lại, rồi đáp: "Tròn tám cân, bốn đồng thôi."

"Được, cháu mua hết."

Lục Trầm nhắc nhở: "Nhà không có tủ lạnh, em mua nhiều vậy, ăn không hết sẽ bị hỏng đấy."

Tần Chiêu Chiêu không chút do dự: "Ướp muối là được, không sợ hỏng đâu. Hơn nữa, tám cân nhìn nhiều vậy thôi, chứ thật ra chỉ có khoảng hai cân thịt là cùng."

Lục Trầm thấy cô đã quyết, cũng không nói gì thêm, chỉ gật đầu rồi rút tiền trả cho người bán.

Lúc này, anh quay sang dặn dò: "Bác ơi, cháu còn phải mua thêm đồ, phiền bác giữ giúp chỗ sườn này, lát nữa cháu quay lại lấy có được không?"

Người bán thịt thoải mái đáp: "Được chứ! Nhưng các cháu nhớ nhanh lên nhé, tôi dọn hàng xong là nghỉ bán rồi."

"Cảm ơn bác, chúng cháu mua xong sẽ quay lại ngay."

Sau đó, hai người tiếp tục đi chợ, mua khoai tây, đậu phụ, đậu đũa, đậu que, củ sen và gừng vàng.

Tới khu gia vị, họ mua muối, bột ngọt, hồi hương cùng các loại gia vị khác, còn mua thêm một cân đường trắng và hai cân đường đỏ.

Đến quầy trái cây, Tần Chiêu Chiêu chọn táo và chuối.

Mua sắm càng lúc càng nhiều, Lục Trầm đưa Tiểu Bảo cho cô, rồi nói: "Em trông Tiểu Bảo giúp anh, anh sẽ đem đồ ra xe."

Tần Chiêu Chiêu ôm Tiểu Bảo đứng cạnh đống đồ đã mua.

Lục Trầm phải mang ra xe hai chuyến mới xong.

Cuối cùng, hai người quay lại sạp thịt lấy phần sườn đã gửi.

Sau khi chất đồ vào cốp xe, anh quay sang hỏi: "Em còn muốn mua gì nữa không? Nếu không thì chúng ta đi luôn."

Tần Chiêu Chiêu ngẫm nghĩ một chút rồi lắc đầu: "Không còn gì nữa, mua đủ hết rồi."

Lục Trầm nhìn cô, cười khẽ: "Em không mua quần áo, giày dép à?"

"Ở nhà còn nhiều đồ chưa mặc, mua nữa cũng lãng phí." Cô vừa nói vừa sực nhớ ra một chuyện, liền vội vàng bổ sung: "À đúng rồi, em cần mua thêm vài chiếc quần lót và tất."

"Vậy anh đi cùng em."

Tần Chiêu Chiêu ngượng ngùng xua tay: "Không cần đâu, anh chờ em ở đây là được."

Lục Trầm thấy cô đỏ mặt, cũng không ép, chỉ đứng yên chờ.

Tần Chiêu Chiêu đi đến khu đồ dùng sinh hoạt, tình cờ nhìn thấy Trương Mỹ Phượng đang chọn tất cho trẻ em.

Cô bước tới, cười hỏi: "Chị dâu, chị mua tất cho Tiểu Bảo à?"

Trương Mỹ Phượng vốn đã mua xong từ lâu, nhưng cô cố tình không quay lại ngay, để Tần Chiêu Chiêu và Lục Trầm có thêm thời gian riêng tư. Dạo quanh một vòng, thấy tất trẻ em dễ thương quá nên tiện thể mua thêm hai đôi cho Tiểu Bảo mặc vào mùa lạnh.

Nghe Tần Chiêu Chiêu hỏi, cô quay sang đáp: "Em mua xong rồi à? Đồ đâu?"

"Em mua đủ hết rồi, giờ qua đây chọn thêm quần lót với tất."

Trương Mỹ Phượng bật cười: "Em không nói chị còn quên mất! Chị cũng phải mua cho Đại Hải mấy chiếc quần lót đây. Không hiểu sao quần của anh ấy chỗ nào cũng lành lặn, chỉ riêng phần mông là hỏng! Cái mông toàn thịt thế kia, sao cứ bị rách ở đó chứ? Nghĩ mãi chị không hiểu nổi."

Tần Chiêu Chiêu nghe vậy mà cười đến đau bụng: "Chắc chị mua quần không tốt. Chị nên chọn loại vải cotton, co giãn tốt hơn, ít bị rách."

"Chắc là thế rồi! Quần của anh ấy toàn là chị tự may, đúng là không có độ co giãn thật."

Tần Chiêu Chiêu trêu ghẹo: "Đúng là làm khổ Lý liên trưởng nhà chị rồi, chắc anh ấy khó chịu lắm. Đã đến đây rồi, chị mua luôn đi. Đây này, loại cotton tốt lắm, chị xem thử đi."

Vừa nói, cô vừa lấy mấy chiếc quần nam đưa cho Trương Mỹ Phượng.
 

Trương Mỹ Phượng cầm thử chiếc quần lót cotton, sờ qua rồi tấm tắc khen:

“Mềm như bông, thoải mái thật. Em cũng mua cho Lục doanh trưởng nhà em hai chiếc đi.”

Tần Chiêu Chiêu sững lại. Cô chưa từng mua quần lót cho đàn ông, nghĩ đến thôi đã thấy ngại. Chuyện này… chỉ có vợ chồng thực sự mới làm.

Cô và Lục Trầm thậm chí còn chưa từng nắm tay nhau, vậy mà bây giờ lại đi mua quần lót cho anh? Nghĩ đến thôi đã thấy xấu hổ.

“Em không mua đâu.”

Trương Mỹ Phượng hiểu ngay cô đang ngượng, liền trêu:

“Hai đứa là vợ chồng, dù chưa ngủ chung thì sớm muộn gì cũng vậy thôi. Hôm nay em không nghe anh ấy nói muốn em sinh con sao? Chị đoán tối nay anh ấy chắc chắn sẽ sang phòng em đấy.”

Mặt Tần Chiêu Chiêu lập tức đỏ bừng. Dù đã sống hai kiếp, nhưng cô vẫn là một cô gái chưa từng trải qua chuyện nam nữ. Bị Trương Mỹ Phượng trêu như vậy, cô chỉ biết lí nhí:

“Chị dâu, chị nói gì vậy…”

“Haha, có gì mà ngại. Nghe lời chị, em cứ mua cho anh ấy hai chiếc đi. Bây giờ chưa đưa cũng không sao, sau này có dịp thì đưa. Ai biết khi nào mới lại có cơ hội ra ngoài mua sắm thế này?”

Tần Chiêu Chiêu bị thuyết phục. Cô nhớ lại ngày đầu tiên vừa xuyên không đến đây, lúc vào phòng anh đã thấy một chiếc quần lót cũ để dưới gối, mà lại không phải loại cotton.

Cô suy nghĩ một lát rồi khẽ gật đầu:

“Vậy em cũng mua cho anh ấy hai chiếc.”

Trương Mỹ Phượng vui vẻ:

“Thế mới đúng!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK