Chính vì lời hứa này, Thúy Thúy mới đồng ý gả vào nhà họ Giang.
Nhưng bây giờ, ngày nào cô ta cũng thúc giục Giang Tâm Liên về chuyện công việc.
Giang Tâm Liên bất lực.
Cô ta chỉ là một giáo viên, đâu có đủ năng lực sắp xếp công việc cho người khác?
Trước đây, khi còn dựa vào nhà họ Lục, các giáo viên trong trường, thậm chí cả hiệu trưởng, ai cũng khách sáo với cô ta. Khi phát phúc lợi, họ còn cố tình chia cho cô ta nhiều hơn một chút. Các đồng nghiệp có đồ ngon cũng sẽ đem biếu cô ta, ai gặp cũng nở nụ cười niềm nở.
Khi đó, cô ta là "bà Lục", là con dâu nhà giàu, ai cũng muốn lấy lòng.
Nhưng từ sau khi ly hôn, tất cả đã thay đổi.
Lãnh đạo trường không còn thăm hỏi ân cần nữa. Nếu cô ta phạm lỗi trong công việc, họ sẵn sàng khiển trách không chút nể nang.
Các đồng nghiệp cũng giữ khoảng cách, như thể cô ta là một người xa lạ. Nếu không cần thiết, họ tuyệt đối không chủ động nói chuyện với cô ta.
Thậm chí, có kẻ còn cười cợt sau lưng, tung tin đồn thất thiệt rằng cô ta bị nhà họ Lục đuổi đi, chắc chắn đã làm chuyện gì đó tày đình nên mới bị ghẻ lạnh.
Những ánh mắt soi mói, những lời xì xào sau lưng, từng chút một cứa vào lòng tự trọng của Giang Tâm Liên.
Cô ta đã từng là "phu nhân Lục", từng là trung tâm của mọi sự chú ý, từng được nâng niu như báu vật.
Vậy mà giờ đây, cô ta lại chỉ là một người phụ nữ ly hôn, sống đơn độc trong một căn nhà rộng lớn nhưng lạnh lẽo, bị chồng cũ vứt bỏ, bị đồng nghiệp xa lánh, còn bị em dâu thúc ép chuyện công việc.
Chưa bao giờ cô ta cảm thấy thảm hại đến thế này.
Không ai quan tâm chuyện gì thực sự đã xảy ra với cô ta. Họ chỉ thích thêu dệt và lan truyền những tin đồn ác ý.
Cô ta như từ thiên đường rơi thẳng xuống địa ngục.
Những ngày ở trường trở nên ngột ngạt hơn bao giờ hết.
Nếu không phải vì miếng cơm manh áo, cô ta đã bỏ đi từ lâu. Nhưng bây giờ mà nghỉ việc thì chẳng có tiền mà sống.
Số tiền nhận được sau ly hôn với Lục Phi, gia đình cô ta đã tiêu gần hết. Họ nói là mượn, nhưng cô ta biết rõ họ chẳng có ý định trả lại.
Trông chờ vào em trai ư? Không thể. Hắn ta còn chẳng có công việc ổn định, lương ba cọc ba đồng, đủ nuôi thân đã là may.
Còn Thúy Thúy – em dâu của cô ta – cũng chẳng khá hơn. Cô ả không đi làm, tiền kiếm được chẳng đủ cho hai người ăn uống, nói gì đến việc lo cho cả nhà.
Bố cô ta thất nghiệp, chỉ có mẹ là đi làm nhưng lương bổng chẳng bao nhiêu. Cả gia đình bốn người sống chật vật, không biết ngày mai sẽ ra sao.
Thúy Thúy ngày càng tỏ thái độ bất mãn. Trước khi cưới, em trai cô ta hứa sẽ tìm cho cô ả một công việc ổn định, nhưng đến giờ vẫn không thực hiện được. Hằng ngày, cô ả bám riết lấy gia đình chồng để đòi hỏi.
Bố mẹ cô ta bị làm phiền đến phát mệt, đành tìm đến cô ta khóc lóc kể khổ, van xin giúp đỡ. Nhìn họ tiều tụy, cô ta cũng không đành lòng từ chối.
Thúy Thúy vẫn chưa biết cô ta đã ly hôn, thế nên càng thúc ép dữ dội.
Nhưng ngay cả bản thân cô ta còn không lo nổi, huống gì tìm việc cho người khác?
Cuối cùng, bị dồn đến đường cùng, cô ta đành nói ra sự thật.
Thúy Thúy nghe xong lập tức trở mặt.
Cô ả mắng cô ta là đồ lừa đảo, cả nhà đều là phường gian trá. Rồi không chút do dự, cô ả xách đồ đạc về nhà mẹ đẻ.
Chuyện chưa dừng lại ở đó.
Gia đình Thúy Thúy kéo đến rất đông, làm ầm lên ngay trước cửa nhà cô ta, cáo buộc họ lừa gạt hôn nhân, thậm chí còn dọa sẽ báo cảnh sát.
Cô ta không thể ngờ mọi chuyện lại trở nên rối ren như vậy. Tin cô ta giấu chuyện ly hôn cũng vì thế mà lan khắp nơi, trở thành trò cười cho thiên hạ.
Để dàn xếp êm thấm, mẹ cô ta khóc lóc cầu xin cô ta tìm Lục Phi giúp đỡ.
Không còn cách nào khác, cô ta đành phải đồng ý.
Sau đó, lại là cô ta bỏ tiền ra mời nhà Thúy Thúy đi ăn, nhờ vậy mà mọi chuyện mới tạm lắng xuống.
Nhắm mắt đưa chân, cô ta tìm đến đơn vị của Lục Phi.
Nhưng đồng nghiệp của anh ta nói rằng anh đã xin nghỉ hai ngày để giải quyết việc nhà.
Cô ta không muốn đến nhà mẹ chồng cũ, lại càng không muốn gặp Tần Chiêu Chiêu.
Bảo mẫu từng kể rằng, cả gia đình chồng cũ đều đối xử với Tần Chiêu Chiêu như con gái ruột. Từ quần áo, thức ăn đến mọi thứ xung quanh, cô đều được họ chăm sóc chu đáo.
Ngay cả hai đứa con gái của cô ta cũng thích Tần Chiêu Chiêu.
Điều này khiến cô ta vừa ghen tị, vừa căm ghét.
Cô ta đã ở nhà họ Lục bao nhiêu năm, sinh cho họ hai đứa con, vậy mà chưa từng nhận được sự đối xử tốt đẹp như thế.
Cô ta chưa từng tiếp xúc với Tần Chiêu Chiêu, nhưng từ tận đáy lòng đã không ưa cô.
Nếu không vì tò mò tại sao Lục Phi xin nghỉ, cô ta chắc chắn sẽ không tìm đến đây.
Thấy Giang Tâm Liên xuất hiện, nét mặt Lục Phi lập tức tối sầm lại.
Tần Chiêu Chiêu cũng hơi bất ngờ.
Cô không biết nên xưng hô thế nào với Giang Tâm Liên, dù sao cô ta cũng từng là vợ của anh cả.
Cuối cùng, cô chỉ lịch sự mỉm cười:
"Chị đến rồi à."
Giang Tâm Liên chẳng buồn đáp lại, ánh mắt chỉ dừng lại trên người Lục Phi.