May măn thay, luật sư Diệp Anh đã phản ứng nhanh chóng, đẩy cô sang một bên mới làm cho cô may măn thoát khỏi khó khăn này!
Nhưng mẹ Trần còn nổi điên hơn, chạy đụng vào luật sư Diệp Anh, chỉ nghe thấy một tiếng răng rắc!
“Già như vậy rồi còn không biết điều!”
“A, đau chết mất! AI Giết người rồi!”
“Còn nói bậy nói bạ nữa phải không?” Ngoài miệng luật sư Diệp Anh nói rất nhẹ nhàng, trên tay lại dùng lực mạnh vô cùng, trực tiếp khiến cho mẹ Hạnh rét run.
Trần Nam Phương ngây người nhìn người phụ nữ bên cạnh, không thể tưởng được bề ngoài nhìn tri thức như vậy, kỳ thật là một nữ anh hùng.
“Quên nói với cô.” Luật sư Diệp Anh ghét bỏ mà buông mẹ Trần ra, nhìn Trần Nam Phương: “Tôi cũng tiếp nhận án kiện dân sự, chuyện hôm nay cô muốn kiện tụng, một lần là cho phép.”
“Cô …” Mẹ Trần há miệng thở dốc, hung dữ nhìn Trân Nam Phương, “Cái con sói mắt trắng như mày sớm muộn gì cũng sẽ bị trừng phạt!”
Cô nhắm mắt lại, thật sự khó có thể chấp nhận được tình cảm gia đình trước đây lại trở thành như thế này, “Rốt cuộc tôi là con sói mắt trắng, hay là bà chưa bao giờ coi tôi là người?”
Từ ban đầu lúc nuôi cô đã có mục đích!
“Mày quản tao coi mày là cái gì?
Mày nhanh để cho Hà Minh Viễn thả anh trai của mày ra!” Trong mắt Mẹ Trần hiện lên một tia hận ý, “Anh trai cô không chịu được gian khổi”
Trần Nam Phương kinh ngạc, Hà Minh Viễn đối phó Tần Anh Huy sao?
Chuyện khi nào?
Không đợi cô suy nghĩ cẩn thận, chỉ thấy ba Trần vọt vào, chặn mẹ Trần lại, “Ai cho bà lại đây chọc con bé? Bà ngại chuyện trong nhà còn chưa đủ nhiều hả?”
“Tôi nuốt không trôi cơn tức này!”
“Bà nuốt không trôi?” Bộ dáng ba Hải khủng bổ như muốn ăn thịt người, “Vậy bà có thể trêu chọc cậu ba được sao?”
“Cậu ta không phải không coi trọng con nhỏ đó sao…” Mẹ Hạnh vừa nói vừa nhìn chằm chằm Trần Nam Phương: “Con nhỏ thấp hèn này, không phải mày luôn lừa tao chứ! Mày đang trả thù tao phải không?”
“Đi theo tôi!” Ba Hải cũng không thèm nhìn Trần Nam Phương, kéo mẹ Trần đi: “Nhà Lý An bên kia gặp chuyện không may!”
“Xảy ra chuyện gì? Không phải Lý An nói có thể làm cho An Huy ra ngoài sao?”
“..
Câu nói sau đó Trần Nam Phương không rõ lắng, tóm lại cô cho ra một kết luận, ngoài cô ra còn có người đối phó nhà họ Trần và Lý An, mà người kia chắc là Hà Minh Viễn.
Anh ấy đang giúp mình?
“Mọi người, cám ơn các ngươi ủng hộ, xem xong có thể giải tán rồi, nhưng có ai ác ý phát tán, thư luật sư chờ các người.”
Giọng nói của luật sư Diệp Anh kéo dòng suy nghĩ của Trân Nam Phương lại, cô vội vàng cảm ơn, “Cảm ơn cô hôm nay, tôi …”