“Trả lời câu hỏi của Nam Phương đi.”
Trân Nam Phương: “…”
Tạ Minh Sơn quay người lại, lớn giọng nói: “Không muốn nói.”
“Nói ra, tôi sẽ ăn bữa sáng.” Lục Diệp Anh vươn tay về phía anh ta, khuôn mặt xinh đẹp sáng ngời.
Anh ta hơi do dự nhưng cuối cùng vân đưa túi đồ ăn sang: “Hôm qua cậu ba đi uống rượu ở Đế Hào.”
“Chỉ có như vậy thôi sao?” Trong lòng Trần Nam Phương có dự cảm không tốt: “Vẫn còn người khác đúng không?”
“Cụ thể thì tôi không rõ ràng lắm.”
“Không hỏi anh cụ thể, anh cứ nói cái anh nhìn thấy là được.” Hiển nhiên Lục Diệp Anh hiểu Tạ Minh Sơn rất rõ.
“Có người phụ nữ nhìn khá gầy yếu, da dẻ tái nhợt.” Tạ Minh Sơn ăn ngay nói thật: “Hình như cô ta uống rượu cùng cậu ba.”
Trân Nam Phương chợt cứng lại, lập tức biết được người trong miệng anh ta là ai, Ngô Hà.
Hà Minh Viễn bỏ cô lại, thì ra là để đi gặp Ngô Hà, đi uống rượu cùng người yêu cũ, à, nghĩ lại thật sự rất tuyệt vời!
Có trách cũng chỉ trách cô khờ dại, người ta nói vài ba câu ngon ngọt đã bị lừa không biết trời trăng gì cả.
“Nam Phương, cô không sao chứ?”
Lục Diệp Anh đỡ cô: “Nếu có chuyện không hay, có thể tính là nhân chứng.
Nếu cần, Tạ Minh Sơn có thể làm chứng trước tòa.”
“Cô muốn làm gì?” Tạ Minh Sơn nhíu mày.
Trân Nam Phương sợ hai người xuất hiện mâu thuẫn vì mình, cô vội giải thích: “Anh yên tâm đi, tôi không định làm gì cả.”
Cô sẽ không lãng phí thời gian ở chuyện như thế này.
Cũng không dám không ép buộc, chỉ là trái tim vẫn đau.
Tạm biệt Lục Diệp Anh và Tạ Minh Sơn, Trần Nam Phương ngồi lên xe taxi rồi mới để lộ vẻ mặt đau đớn.
“Tôi cảm thấy có lẽ cậu Ba không Gói “Ít nói hộ gã đàn ông tệ bạc đi!” Lục Diệp Anh lườm anh ta: “Tốt nhất sau này anh cách xa anh ta một chút.”
Nói xong cô liền ngồi lên chiếc xe đã gọi trước đó. “Nhớ ăn sáng đấy.” Tạ Minh Sơn nói theo, ủ rũ nhìn xe rời đi.
Sợ bạn tốt buồn phiền vì chuyện riêng của mình, lúc đến cửa bệnh viện Minh Tâm, Trần Nam Phương để tài xế vòng một vòng đi đến Công ty giải trí Thiên Vân.
Nếu Đặng Vân Nhã thật sự tố cáo Đỗ Thanh Hoa, cô cần phải thu thập toàn bộ chứng cứ.
Cô chuyên tâm bận rộn suốt cả buổi sáng, cả quá trình đều rất thuận lợi, không nghĩ tới lúc rời đi lại đụng phải Triệu Lập Thành!
“Sao em lại ở đây?” Anh ta nhìn thấy cô thì cũng cảm thấy rất ngoài ý muốn.
Trân Nam Phương liếc nhìn anh ta một cái, không muốn để ý đến anh ta, bèn nâng bước đi tiếp.