Mục lục
Người Vợ Bất Đắc Dĩ Của Tổng Tài
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngô Hà cau mày, đáy mắt hiện lên một tia hoảng sợ.

“Nếu tình cảm giữa cô và Hà Minh Viễn đã sâu đậm như vậy, có cần tôi đến tìm Hà Minh Kỳ, bảo anh ta tác thành cho hai người không?”

ko + “Tôi làm sao? Sợ tôi không nỡ à?”

Tần Nam Phương tỏ vẻ bình thản nhún vai một cái: “Cô cứ yên tâm, dù sao tôi và Hà Minh Viễn cũng vẫn chưa tổ chức đám cưới, có thể ly hôn bất cứ lúc nào.”

Ngô Hà càng thêm kinh ngạc.

“Hay là để tôi đi tìm bà Diêu nhé, bà ấy…”

“Đủ rồi!” Ngô Hà gầm lên, trong mắt tràn đầy hận ý không thể xóa nhòa, cô †a tiến lại gân trâm giọng nói: “Trần Nam Phương cô ra vẻ kiêu ngạo cho ai xem chứ? Chẳng qua là vì âm dương đảo lộn gả nhầm cho Minh Viễn, đợi đến khi anh ấy biết được tình cảnh của cô, cô nói xem liệu anh ấy còn thích cô chứ?”

Trân Nam Phương nhíu mày, không hiểu rõ lời này của cô ta có ý gì, tình cảnh của cô là sao?

Rốt cuộc Ngô Hà đã biết được những gì?

“Hừ, Trân Nam Phương… rồi sẽ có một ngày Minh Viễn không cần cô nữal”

Cô ta cười vô cùng đắc ý: “Chỉ cần một câu nói của tôi thôi, cô có tin hay không?”

Không đợi Trân Nam Phương phản ứng lại, Ngô Hà liền bổ sung thêm một câu: “Cũng giống như nhà họ Tần đấy, không phải đều chết cả rồi sao?”

“Cô nói cái gì!” Trân Nam Phương lập tức trừng lớn hai mắt, túm lấy cô ta một phát: “Đều là do cô làm có đúng không? Cô kẻ sát nhân này!”

“AI Cứu với!” Ngô Hà đột nhiên gào lên: “Trân Nam Phương cô buông tôi ra, tôi không biết cô đang nói cái gì, a…”

“Thật không ngờ chị dâu lại lợi hại như vậy?” Giọng nói của Hà Minh Kỳ truyền đến, giống như con rắn đang phun ra nọc độc, vô cùng nhớp nháp, anh ta kéo Ngô Hà trở lại bên cạnh mình: “Đã hủy hoại một cô dâu của tôi rồi, còn định hủy thêm một người nữa hay sao?”

Trân Nam Phương theo phản xạ lui về phía sau một bước, cô vẫn luôn cảm thấy ánh mắt Hà Minh Kỳ quá mức phức tạp.

“Minh Kỳ, chúng ta đừng gây chuyện với Nam Phương nữa, bằng không để cậu ba biết được…”

“Biết được thì sao?” Hà Minh Kỳ giống như bị chọc giận: “Người của cậu ba anh có thể giành được một, thì cũng có thể giành được hai.”

Ngô Hà sửng sốt, đáy mắt lóe lên một tỉa sáng.

Mà Trần Nam Phương nghe thấy những lời này càng cảm thấy buồn nôn chán ghét, cô không có ý định dây dưa, xoay người rời đi…

“Minh Kỳ?” Ngô Hà đứng sựng tại chỗ thì thào khẽ hỏi: “Lời anh nói là thật sao?”

“Sao vậy?” Hà Minh Kỳ bóp chặt căm Ngô Hà: “Trong lòng lo lắng cho cậu ba, hay là muốn kiềm chế anh đây?”

“Em không có…”

“Không có?” Anh ta hừ lạnh, hai tay lại càng siết chặt thêm: “Ở chỗ của tôi, Hà Minh Vũ không có chút ảnh hưởng gì đâu!”

Cô ta bị đau, nhanh chóng nắm tay anh ta: “Em, em biết rồi.”

“Biết cái gì cơ?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK