“Cô không giống người như vậy.”
Anh ta phân tích, nhắm mắt theo đuôi đi theo cô: “Cô sợ tôi ư?”
Cô đột nhiên dừng bước lại, hung hăng mà trừng mắt nhìn anh ta: “Tôi sợ anh cái gì chứ? Anh đã làm chuyện xấu gì mà không thể để người khác biết được sao?”
Không đợi anh ta trả lời, cô lại hất cằm lên: “Không ngại nói cho anh biết, ông xã của tôi rất lợi hại đó, anh mà dám làm gì với tôi, anh ấy sẽ không bỏ qua cho anh đâu!”
“À vậy sao! Cô kết hôn rồi ư?” Tạ Hàn Phong nửa tin nửa ngờ mà nhìn chăm chằm cô rồi đột nhiên anh ta bật cười thành tiếng: ‘Không phải vừa mới ly hôn à?”
Âm!
Đầu óc Trần Nam Phương choáng váng, cô chỉ biết người này cùng một giuộc với Lý An, nhất định là đã điều tra cô từ lâu rồi! .
||||| Truyện đề cử: Cậy Quân Sủng |||||
Giờ khắc này cô lại hối hận vì đã đến Thâm Thành, hắn là cô nên đi càng xa càng tốt, ra nước ngoài luôn mới tốt “Tôi nói đúng rồi chứ gì?”
“Hừi Ly hôn thì đã sao chứ, tôi mà có chuyện thì anh ấy vấn sẽ ra mặt thôi, tốt nhất anh đừng có mà khiêu khích anh ấy.” Bây giờ cô thật sự là đang phùng má giả làm người mập, nhưng nếu không làm như vậy, cô thật sự rất sợ sẽ bị tính kế trong tương lai.
Tạ Hàn Phong cười cười, hình như còn mang theo vẻ thật lòng: “Tôi đã từng nói là cô rất đáng yêu hay chưa?”
“Anh bị điên hả!” Trân Nam Phương cắn chặt răng, cô quơ quơ điện thoại: “Anh mà còn dám quấn lấy tôi nữa thì tôi sẽ lập tức gọi điện thoại cho anh ấy, xem anh ấy có hủy luôn cái công ty rách nát này của anh không!”
Ý cười của anh ta càng sâu, anh ta gật gật đầu: “Tôi tin mà! Anh ta vô cùng yêu cô đấy!”
Dù sao cũng đã bày tỏ thái độ ra rồi, cô cũng không muốn nhiều lời với anh †a nữa, cô cất bước rời đi nhưng mới vừa đi đến cửa lớn của tòa nhà thì đã nhìn thấy chiếc xe dừng ở bên ngoài, là chiếc Bugatti màu đen quen thuộc cùng với người đàn ông quen thuộc đang đứng bên cạnh chiếc xe.
“
… Trần Nam Phương nói không rõ được là vui mừng hay sợ hãi, vì sao Hà Minh Viễn lại ở đây chứ? Anh theo dõi cô sao?
Mạch suy nghĩ còn chưa rõ ràng thì cô chợt nghe thấy một giọng nói vang lên từ phía sau: “Ông chủ!”
Cô quay đầu, nhìn thấy Tạ Hàn Phong đang vây vãy tay với Hà Minh Viễn!
“Ông chủ! Hôm nay vợ trước của anh nhận chức ở công ty rách nát này của tôi đó.”
Trần Nam Phương đỏ mặt, tim đập nhanh, cô hận không thể lập tức biến mất, thế nào mà Tạ Hàn Phong lại là cấp dưới của Hà Minh Viễn chứ!
“Tôi là hacker mà chồng trước của cô mời tới.”
Lúc đầu cô còn muốn chạy, nhưng vừa nghe thấy hai chữ hacker thì lại dừng lại, cô kinh ngạc nhìn anh ta, đột nhiên đầu óc có chút lộn xộn.
Đúng lúc này, cô chợt nghe thấy Tạ Hàn Phong nói: “Vừa rồi vợ trước của anh khen anh, nói anh rất lợi hại, còn nói chỉ cần cô ấy gọi điện thoại cho anh là anh sẽ đến giúp cô ấy…”
“Câm miệng!” Hà Minh Viên liếc mắt một cái, vô cùng khí thế, nhưng khi ánh mắt rơi xuống trên người Trần Nam Phương thì lại còn ấm áp hơn cả ánh mặt trời.