Lâm Tri Hiểu nuốt nước miếng, sao cô cảm thấy đang tặng Bùi Nhiễm Nhiễm cho Cảnh Thần Hạo, có cảm giác thỏ vào hang sói.
“Sau đây xin nghe kế hoạch chi tiết.” Bùi Nhiễm Nhiễm lúc nói về kế hoạch rất tự nhiên, cả người rất thần thái, khiến người khác nhịn không được lờ đi khuôn mặt màu vàng cùng với giọng khàn đặc của cô.
“Bộp bộp bộp” tiếng vỗ tay vang khắp phòng, vỗ tay cô không cần, bổn phận của mình mà thôi.
Lúc quay người vô thức đối mặt với ánh mắt âm trầm, cô không tiếng động quay đầu đi, “Mọi người có câu hỏi hay bổ sung gì không?”
Khâu Tịch mặt hận thù cúi đầu, không ngờ Bùi Nhiễm Nhiễm cũng có vài chiêu, bản kế hoạch quả thật không tệ, nhưng bản kế hoạch không tệ thì sao, có thể tiến hành thuận lợi mới được.
“Nếu không có ý kiến thì cứ quyết định vậy.” Cảnh Thần Hạo nghiêng đầu nhìn Hòa Thảo, “Hợp đồng hợp tác sẽ có người liên hệ, hy vọng chúng ta hợp tác vui vẻ.”
“Cảm ơn Cảnh tổng cho tôi cơ hội!” Hòa Thảo lập tức đứng dậy cảm ơn.
Cảnh Thần Hạo ngược lại không nhìn 1 cái, đứng dậy rời đi.
Lúc này mới khiến Bùi Nhiễm Nhiễm thở phào ít nhiều, người trong phòng lần lượt rời khỏi, Khâu Tịch vốn muốn lên trước, nhưng nhìn thấy Hòa Thảo tìm cô ta rồi, trừng mắt với Bùi Nhiễm Nhiễm 1 cái, quay người rời đi.
“Bùi tiểu thư, cảm ơn cô, tôi bây giờ trả đầm lại.” Đầm này quá mắc, cô không thể mặc tiếp.
- ----------- --------------
Bùi Nhiễm Nhiễm đang thu dọn đồ, ngẩng đầu nhìn, “Cũng đẹp mà, cô giữ lấy! Nếu đại học có tham gia vũ hội gì, có thể dùng.”
“Nhưng, nó quá quý trọng rồi.” Gia cảnh cô không tốt, mà mẹ còn đang bệnh, nếu mặc đồ mắc, nhất định bị bạn bè thì thầm.
“Đây coi như phúc lợi Cảnh tổn tặng cô, tin tôi, Cảnh Thần Hạo không thiếu tiền, 1 cái đầm anh ta tặng nổi.” Bùi Nhiễm Nhiễm đã dọn xong đồ mình, “Chắc không lâu nữa đóng quảng cáo chính thức, cô nhớ rút thời gian rảnh, đạo diễn thợ quay đều là tốt nhất trong ngành, tính khí không tốt, chắc sẽ không đợi cô.”
Điểm này ở nước ngoài cô sớm lĩnh hội được, bề ngoài thấy diễn viên hào nhoáng xinh đẹp, thực tế nhân tài phía sau mới quan trọng.
“Vâng, tôi hiểu, cảm ơn Bùi tiểu thư nhắc nhở.” Hòa Thảo cười cùng cô đi ra.
Bùi Nhiễm Nhiễm vừa về phòng làm việc, liền nhận điện thoại nội bộ, mà còn từ phòng tổng tài gọi đến.
Cảnh Thần Hạo rất rảnh sao?
“Cảnh tổng, có chuyện sao?” Cô cố gắng khiến bản thân thản nhiên, không gợn sóng.
“Thấy cô biểu hiện không tệ, tối nay mời cô ăn cơm, ăn diện đẹp tí.” Cảnh Thần Hạo cười nhạt dặn, ngữ khí thể hiện sự uy hiếp.
“Xin lỗi,không rảnh.”
“Cô có thể kêu con cô theo, tôi không ngại.” Cảnh Thần Hạo lùi 1 bước, biết cô quan tâm con.
“Tôi ngại, nếu không có chuyện khác, tôi cúp trước.” Trên thực tế cô nói xong liền cúp.
Cảnh Thần Hạo nghe điện thoại truyền tiếng “tút tút”, hừ lạnh 1 tiếng, muốn anh trở thành cầm thú lại không cho cơ hội.
Tưởng để nắm cô trong tay, lại phát hiện cô ngày càng xa.
Đây không phải là điềm báo tốt.
Cô cần nghĩ cách, hứng thú của Cảnh Thần Hạo đối với Noãn Noãn ngày càng nhiều, tuy cô cũng nghĩ không thông tại sao Noãn Noãn lại tóc vàng mắt xanh, nhất vạn nhất thấy Dương Dương thì tiêu rồi.
Cảnh Thần Hạo vẫn luôn cường thế, nhất định không chút lưu tình lấy thứ thuộc về anh.
- ----------- --------------