Mục lục
Sủng Ái Của Bá Thiếu: Bắt Giữ Cặp Song Sinh Yêu Dấu Của Manh Mẫu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên bàn cô đặt một cốc trà nóng, gần đây đều không thể uống cà phê nữa, lỡ như có em bé thật, vẫn là nên làm tốt công việc chuẩn bị trước.

Cô vừa cúi đầu, Lâm Tri Hiểu liền vội vàng xông vào.

“Nhiễm Nhiễm, sự việc hình như lớn chuyện rồi, phải làm sao?” Cô vừa nãy chỉ qua là lướt web một tí, liền phát hiện chuyện của Hòa Miêu lớn chuyện rồi.

Hơn nữa bây giờ dư luận ngã sang một bên!

Bùi Nhiễm Nhiễm vì là vợ của Cảnh Thần Hạo, nói cái gì ngay cả cảnh sát cũng không dám tạm giam, không lẽ để cho hung thủ giết người nhởn nhơ ngoài vòng phát luật thật!

Biết thao túng dư luận như thế, xem ra đúng là một nhân vật lợi hại!

Bùi Nhiễm Nhiễm lướt con trỏ trên tay, nhìn thấy trên mạng ngoi lên các thể loại tin tức, gần như đều là gây bất lợi cho cô, lợi dụng dư luận đại chúng điểm này làm rất tốt.

Cảnh sát nhất định sẽ đến tìm cô nữa, cô làm sao cũng phải đi cảnh cục.

Lần này nhất định không để Cảnh Thần Hạo đi theo, cho dù là tạm thời giam giữ thì giam giữ, cô không phạm pháp, sẽ không có chuyện gì.

“Nhiễm Nhiễm……” Lâm Tri Hiểu nhìn thấy khuôn mặt điềm tĩnh của cô, đi về phía cô hai bước, đi đến bên cạnh cô đứng yên, nhìn vào dư luận trên mạng trước mặt, “Đúng là vớ vẩn thật, cậu làm sao có thể nào đi giết cô ta! Cho dù là giết cô ta, cũng không cần cậu phải đích thân ra tay chứ?”

Bùi Nhiễm Nhiễm ngẩng đầu lướt nhìn cô, “Tớ làm sao có thể nào giết cô ta?”

“Tớ cảm thấy cô ta nói không chừng là tự sát đấy, bản thân sống không tốt, cũng không muốn cậu sống tốt, cho nên……” Lâm Tri Hiểu cảm thấy dự đoán của bản thân vẫn là có căn cứ, nói sao thì tên Hòa Miêu đó……

Tự sát?

Tự sát chắc là không thể, nhưng ý kiến này cũng không tồi.

Lâm Tri Hiểu nhìn vào cô đột nhiên cong mép miệng lên, mơ hồ có cảm giác phát lạnh sau lưng, “Nhiễm Nhiễm, cậu……”

“Tớ không sao, nếu như tớ lại vào cảnh cục rồi, nhớ là giúp tớ cản Cảnh Thần Hạo lại!” Anh nếu muốn đi theo vào, những người khác của thành phố A sẽ nói anh ra sao.

Quyền thế che trời liền có thể tùy ý bao che cô tên “hung thủ giết người” này sao, cô không muốn anh lún phải trung tâm của dư luận, trở thành đối tượng bị thảo luận.

Nhưng nếu đúng là Diệp Mộ Yên ra tay với cô, mà Diệp Mộ Yên kia lại là thai phụ, hơn nữa đứa con trong bụng rất có khả năng là của anh, làm sao có thể để cô ta đi tù được chứ?

“Cậu quá đề cao tớ rồi, tớ làm sao có thể cản nổi đại boss được!” Lâm Tri Hiểu bĩu môi, cô cũng không dám cản trở.

“Chẳng phải còn có Thích Thịnh Thiên sao?” Họ cùng nhau cản chắc sẽ cản được thôi.

“Nhiễm Nhiễm, tớ thấy chuyện này là chỉ về phía cậu, đại boss thương cậu như thế, cậu nếu như lại đi cảnh cục, anh ấy không đi theo mới lạ!” Từ nước ngoài trở về mở mắt đứng nhìn, làm sao có thể để cô một mình đi đối diện nơi như thế.

“Không hoàn toàn chống đối tớ.” Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn vào màn hình vi tính, ngón tay di chuyển con trỏ, lướt xuống trang phía dưới, “Cậu không cảm thấy sự kiện lần này còn có khả năng là chống đối Cảnh thị sao?”

Không chỉ là liên lụy đến tổ phim “Niệm Niệm có em”, càng liên lụy đến trên người Cảnh Thần Hạo, liên lụy đến Cảnh thị, ảnh hưởng rất lớn đối với hình tượng Cảnh thị.

Bùi Nhiễm Nhiễm phát giác được Lâm Tri Hiểu còn ở đây, lướt nhìn cô ấy, “Gần đây có hạng mục lớn cạnh tranh gì không?”

“Hạng mục luôn có rất nhiều, lớn cũng có rất nhiều, Nhiễm Nhiễm cậu không phải nghi ngờ có người ở sau lưng thao túng chứ? Ngày đó cậu nói trong tổ phim gặp được Diệp Mộ Yên, nếu là lời của cô ta hoàn toàn có thể, nói sao thì cô ta là người ngành giải trí, tạo scandal chẳng phải là sở trường của cô ta sao?” Minh tinh dựa vào chính là cái này.

“Cậu nói……hình như có chút đạo lý.” Nhưng cô cứ cảm thấy trong lòng không an tâm, không phải vì bản thân, mà là cứ cảm giác được có một bàn tay phá đám ở đằng sau.

“Vậy tớ đi trước nhé, cậu đừng quá để tâm nữa, sẽ không có chuyện đâu!” Lâm Tri Hiểu vỗ vỗ vai cô, liền rời khỏi văn phòng.

“Gửi hết những hạng mục gần đây vào hộp mail của tớ, tớ xem thử.” Cô gần đây đều là làm công việc nhàn nhã, công việc quan trọng đều là Lâm Tri Hiểu làm.

“Ok!” Lâm Tri Hiểu giơ một tư thế.

Cô nếu muốn điều tra, thì để cô điều tra thử.

Vài phút sau, cô liền nhận được hạng mục gần đây của Cảnh thị, cô nghiêm túc xem thử, vẫn chưa xem xong, trước mặt liền xuất hiện một bóng đen.

Ngẩng đầu cũng biết là ai, thế là không có ngẩng đầu đi nhìn anh thật.

“Em đang bận, có gì bữa tối nói.” Cô vừa nói liền cảm giác được bóng người trước mặt động đậy một tí.

Cô nghiêng đầu nhìn thấy Cảnh Thần Hạo bước vào, đáy mắt thanh lạnh lóe lên một tia giận, người này……

Ai đắc tội anh rồi?

“Sao thế?” Cô hỏi.

“Em đang bận cái gì?” Cảnh Thần Hạo đi đến bên cạnh cô, cúi đầu áp sát cô, ánh mắt nhìn vào khuôn mặt cô, “Vợ này, anh cho rằng em nên đi nghỉ ngơi.”

“Em vẫn còn là thư kí của anh, điều này anh không phải quên rồi chứ?” Anh rốt cuộc có xem cô như là một nhân viên chính thức không, nói sao thì cũng vào đây làm gần một năm rồi.

Nhìn thấy anh cau mày, kéo lấy ống áo trên cánh tay anh, “Anh nhìn thấy dư luận trên mạng chưa? Em không sao, cùng lắm thì đi ngồi tù mấy ngày, xem như là trải nghiệm cuộc sống.”

Lời an ủi của cô, không khiến anh vui mừng, trái lại còn khiến sắc mặt lạnh lẽo của anh lại trầm xuống thêm vài phần.

“Em tưởng rằng nhà tù là nơi tốt lành?” Trong đầu óc của cô có thể suy nghĩ bình thường chút không.

“Chồng này, chúng ta vẫn là nên nói chuyện khác đi!” Cô ý đồ muốn chuyển đổi chủ đề.

Đối với sự thỉnh cầu của vợ mình, đại boss ắt nhiên sẽ ngoan ngoan nghe lời.

……

Áp lực của dư luận quả nhiên rất lớn, Bùi Nhiễm Nhiễm tốn rất nhiều nước bọt mới khiến Cảnh Thần Hạo không cùng nhau đi cảnh cục.

Lại một lần ngồi vào xe cảnh sát, nghe thấy tiếng còi xe hú bí bo, trong lòng cô hoàn toàn không giống như hôm qua, đặc biệt là bên cạnh xe của bọn họ còn có rất nhiều xe của phóng viên.

Trên đường đến tận cảnh cục đều là bọn họ đi theo, buổi sáng đã tra hỏi qua, cô tạm thời ở lại nơi đây, căn phòng đơn, lạnh tanh không một chút nhiệt độ.

May mà là mùa hạ, độ lạnh vừa phải, giường nhỏ cũng rất sạch sẽ.

Cô không có lo lắng cho mình, cô lo lắng cho Dương Dương Noãn Noãn, có nhớ cô không, trong lòng tụi nhỏ nhất định sẽ lo lắng lắm đây.

Ban đêm mát rười rượi, lần đầu qua đêm ở một nơi như thế, cũng gọi là một trải nghiệm mới mẻ.

Quả nhiên là trải nghiệm cuộc sống, hi vọng Dương Dương Noãn Noãn không bị dọa phải.

Có Cảnh Thần Hạo ở nhà, chắc sẽ không sao.

Nhưng cô trong hoàn cảnh như thế, đúng là không ngủ được, rõ ràng là bản thân muốn vào đây, nhưng bây giờ……

Một người ở đây, lúc ngay cả một người nói chuyện với nhau cũng không có, cảm giác cô độc sâu sắc kia ùa đến.

Nếu như là Diệp Mộ Yên thật, cô phải nên làm thế nào?

Trong đầu cô hiện lên lời nói của Tề Viễn Dương, anh tính cách luôn lười lặng, hình như đối với chuyện gì cũng không để tâm, nhưng hôm qua lại tức giận như thế.

Vì cô đúng là ngốc thật, trong đầu cô nuôi cá, ngay cả chuyện đó cũng có thể chấp nhận được.

Cô có thể chấp nhận được sao?

Nói thật thì trong lòng của bản thân chấp nhận không được.

Nhưng chấp nhận không được lại có thể làm gì?

Vẫn là nên chấp nhận chuyện đã xảy ra, em bé có thể chấp nhận, người mẹ tuyệt đối không thể chấp nhận.

Cô bây giờ nên lo lắng là……họ nếu như ở bên nhau rồi, cô phải làm sao?

Ly hôn sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK