Bối Tịnh Nguyệt càng nghĩ càng cảm thấy Bùi Nhiễm Nhiễm có thể bị bắt nạt
“Mẹ, con không có bị bắt nạt, vả lại cho dù có người bắt nạt con, Cảnh Thần hạo sẽ giúp con thôi! Con không bị bắt nạt, cũng không có bị chịu thiệt thòi gì, với cả mẹ vẫn còn chưa hiểu rõ tính cách của con hay sao? Con là người phụ nữ căn rặng cam chịu bị người khác bắt nạt sao?” cô nắm ngược lại bản tay của Bối Tịnh Nguyệ, an ủi nhìn bà, “mẹ, con rất ổn, Thần Hạo đối với con rất tốt, người trong nhà của anh ấy đối với con cũng không tồi, không có làm khó con”
“Nhiễm Nhiễm, con đừng nói dối mẹ, mẹ đều biết cả!” sắc mặt của Bối Tịnh Nguyệt đột nhiên nghiêm nghị, “trước đây cái cô minh tinh gì đó, nói là có con với Cảnh Thần Hạo, mẹ của cậu ta không phải là còn dẫn người phụ nữ đó xem nhà sao? Còn đích thân đưa đến bệnh viện, bà ta đối với một tiểu tam tốt như vậy, thì làm sao có thể tốt được, làm sao có thể không bắt nạt con, mẹ không tin!”
Tô Nhược Nhã vừa mới đi đến cửa nghe thấy lời nói của Bối Tịnh Nguyệt, cơ thể hướng ra sau từ từ lùi bước, chính là bởi vì chuyện của Diệp Mộ Yên và An An, vì vậy bà bao lâu nay đều không có mặt mũi gì để gặp Nhiễm Nhiễm, không ngờ rằng lần này không dễ dàng gì lấy hết dũng khí để đến, thì lai nghe thấy chuyện này
Cảnh Thắng lập tức đỡ lấy người của bà, đỡ bà đứng vững, đi vào trong
Bùi Nhiễm Nhiễm nghe thấy lời của Bối Tịnh Nguyệt cũng sững sờ, chuyện này nghĩ đi nghĩ lại đã qua rất lâu rồi
“Mẹ, đây đều là chuyện ngoài ý muốn, không sao cả, con bây giờ không phải là vẫn ổn đó sao?” cô mỉm cười, “con rất tốt, không có ai bắt nạt con, mẹ, con biết mẹ là bởi vì thương con, nhưng mà thật sự không có”
“Nhiễm Nhiễm, con chính là gắng gượng, chuyện như thế làm sao có thể không phải là bắt nạt, mẹ nói bắt nạt con không phải chỉ có đánh con, mắng con, bà ta làm như vậy, không tin tưởng con như thế, chẳng nhẽ không phải là bắt nạt sao?” Bối Tịnh Nguyệt bỗng nhiên có chút kích động, bà nghe thấy tiếng bước chân bên cạnh đang tiến lại gần, cố tình nói
Bùi Nhiễm Nhiễm cũng chú ý đến tiếng bước chân đó, cô ngầng đầu lên nhìn thấy Cảnh Thắng đang bước cùng Tô Nhược Nhã tiến vào trong
“Bố, mẹ, hai người đến rồi. Mời ngồi!” cô mỉm cười nói
Cảnh Thần Hạo đi gọi điện thoại cũng đã quay trở lại, thì phát hiện sắc mặt mọi người ở trong đại sảnh dường như đều không được ổn
Bối Tịnh Nguyệt vẫn giữ nguyên kéo lấy tay của Bùi Nhiễm Nhiễm, ánh mắt nhìn về phía hai người Cảnh phụ Cảnh mẫu ở đối diện, “Nhiễm Nhiễm nhà chúng tôi, gả vào trong nhà các vị không phải là để chịu thiệt thòi, chuyện trước đây có một sự giải thích cho Nhiễm Nhiễm chúng tôi không? Có xin lỗi không? Như thế đôi xử với Nhiễm Nhiễm, có từng nghĩ qua trong lòng của con bé đau khỏ như thế nào?”
“Mẹ, mẹ đừng nói nữa, đều là chuyện trước đây rồi, con không sao” cô chắc phải nói chuyện với mẹ một chút, chuyện gì có thể nói chuyện gì không được nói, hai gia đình lần đầu tiên gặp mặt mà tạo nên không khí gương kiếm sẵn sàng thế, sau này còn sống chung với nhau thế nào?
“Thông gia, chuyện đó trước đây đích thực là tôi làm không được tốt, làm không đúng, thiệt thòi cho Nhiễm Nhiễm, thiệt thòi cho con dâu của tôi, tôi xin lỗi con bé, chuyện này đến đây thôi, được không?” Tô Nhược Nhã là một người có thể rút lui có thể tiến tới
Thêm đó chuyện của Diệp Mộ Yên, trong lòng của bà cứ luôn cảm thấy có lỗi với Nhiễm Nhiễm, tuy rằng con trai mình không có thật sự ngoại tình, nhưng mà thái độ của bà đối với Diệp Mộ Yên, khiếm con bé đau lòng, khó chịu, đều là có thể hiểu được, đều là lỗi sai của bà!
Mẹ của Nhiễm Nhiễm bỏ đi đã lâu rồi mới trở lại, không thể ở lần đầu tiên gặp mặt mà trở nên căng thẳng vậy được, sau này còn làm sao mà sống chung?
“Mẹ, không sao. Chuyện trước đây đều đã qua rồi” Bùi Nhiễm Nhiễm cũng không muốn phụ mẫu hai bên sau này khó mà đối mặt, cười lên làm hòa
Cảnh Thần Hạo ngồi xuống bên cạnh cô, ôm lấy eo của cô, cảnh gặp mặt như này cũng là anh không ngờ tới
Bối Tịnh Nguyệt nghe thấy lời của Bùi Nhiễm Nhiễm, mặt xị xuống, có chút giận nhìn cô, “đứa trẻ như con, mẹ là vì muốn nghĩ cho con, là muốn lấy lại công bằng cho con, con thì ổn rồi, khuỳnh tay ra bên ngoài!”
“Nào có phải là bên ngoài? Không phải đều là người một nhà sao? Không tồn tại, mẹ con biết mẹ tốt nhất mà, là thật lòng thương con, nhưng mà con thực sự không có sao, bây giờ không phải là rất ổn đó sao?” cô dựa mình lên người của Cảnh Thần Hạo, ngón tay thọn dài chỉ chỉ anh ấy, “mẹ, mẹ tức giận thì tìm anh ấy!”
Cảnh Thần Hạo cúi đầu nhìn khuôn mặt mỉm cười của cô ấy, “vợ ơi, thật sự tìm anh?”
“Đúng vậy à! Đều là anh sai, nhưng mà tha thứ cho anh rồi!” cô nhìn sang phái Bối Tịnh Nguyệt ở bên cạnh, “mẹ, chuyện đó đến đây chấm dứt, sau này không nên nhắc lại nữa, được không? Không có chuyện ngoài ý muốn, tiếp tục nhắc sseens sẽ chỉ khiến trong lòng mình khó chịu”
“Ừm, mẹ sau này không nhắc đến nữa, nhưng mà con phải vui vẻ, phải hạnh phúc, nếu như bị mẹ phát hiện cậu ta đối với con không tốt, mẹ tuyệt đối sẽ không tha thứ cho cậu ta!” trên mặt của Bối Tịnh Nguyệt cuối cùng cũng lộ ra một cút khoan dung
“Mẹ, mẹ yên tâm, con nhất định sẽ chăm sóc tốt cho Nhiễm Nhiễm” anh làm sao nỡ không đối tốt với cô ấy
“Đúng vậy đúng vậy! thông gia bà yên tâm, Hạo Nhi nhà tôi nhất định sẽ chăm sóc tốt cho Nhiễm Nhiễm, bọn trẻ tiểu phu thê hai đứa tương ái đến không tưởng, chũng tôi những người làm trưởng bối chỉ có thể chúc phúc bọn trẻ” Tô Nhược Nhã vối vàng cười nói
Trước đây khi Cảnh Thần Hạo gọi điện thoại cho bà, thì nói qua Bối Tịnh Nguyệt có chút phản đối, vì vậy lúc này bà làm sao đều phải giúp đỡ con trai mình
Bối Tịnh Nguyệt nhìn hai mẹ con bọn họ người ca người hợp xướng, thêm đó Nhiễm Nhiễm ở bên cạnh lại nói đỡ cho bọn họ, cũng chẳng có làm khó thêm nữa
Trong buổi trưa cùng nhau ăn cơm, một bàn lớn đầy người, Tú Biên gần đây cứ luôn náo nhiệt, nhưng mà hôm này đến nhiều người như thế, lại là trưởng bối của hai gia đình, bởi vì chuyện vừa nãy, bàn ăn khá yên tĩnh
Dương Dương chỉ yên lặng ăn cơm, chỉ có Noãn Noãn, ở trên bàn ăn đặc biệt khuấy động, ông nội bà nội, bà ngoại không ngừng ngọt ngào gọi, xem như là giảm bớt cả bầu không khí
Sau bữa trưa, Bối Tịnh Nguyệt rời đi luôn
Bùi Nhiễm Nhiễm mang theo cái bụng bầu còn có cả Cảnh Thần Hạo cùng nhau tiễn bà đến cửa chính
Bối Tịnh Nguyệt đứng trước cửa, nhìn hai người bọn họ, cuối cùng đưa anh mắt dừng lại trên khuôn mặt của Bùi Nhiễm Nhiễm, “nghỉ ngơi thật tốt, những chyện khác không cần phải bận tâm, mẹ sẽ thường xuyên đến thăm con”
“Vâng, mẹ cũng phải hcus ý nghỉ ngơi, sức khỏe quan trọng nhất” cô nhớ lần trước mẹ đau đầu phải vào bệnh viện
“Ừm, mẹ đi trước đây”
Bà nói xong thì rời đi
Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn về phía chiếc xe bà ngồi lái đi mất, mới cùng với Cảnh Thần Hạo quay trở vào, đi đến đại sảnh, Cảnh phụ Cảnh mẫu vẫn còn ngồi ở trên sopha, bọn họ kìm lòng không nổi bước tới
Cảnh phụ đột nhiên đứng dậy, anh mắt nghiêm nghị nhìn Cảnh Thần Hạo, “lên lầu, có chút chuyện”
Cảnh Thần Hạo nhìn về phía Tô Nhược Nhã ở đối diện, như thế này tách bọn họ ra là có lời muốn nói với Nhiễm Nhiễm
Bùi Nhiễm Nhiễm cũng nhận thức được chút điểm này, vả lại cảm nhận được rằng người đàn ông ở bên cạnh không muốn đi!
“Em không sao, anh đi đi!” cô bây giờ đang mang thai, với lại lại còn đang ở trong chính nhà của mình, mẹ nhiều nhất xũng chỉ nói chuyện mà thôi, sẽ không làm điều gì
“Ừm” anh tuy rằng không yên tâm, nhưng biết mẹ sẽ không làm khó Nhiễm Nhiễm, đứng dậy rời đi