Cô thu lại lá thư tình, đưa cho cậu ta, “tự vứt, đừng có lôi kéo thêm tình địch cho tớ, tớ nghiêm trọng hoài nghi thời gian khi tớ mới đi huấn luyện quân sự bị trêu chọc lợi hại như thế, đều là bởi vì cậu!”
“Ồ” đằng nào những người đo, đều đã bị bắt chuyển trường rồi
Hôm nay lại là anh trai với cô cùng đến, chắc sẽ không có bắt nạt cô nữa!
“Một người thì dẹp đi rồi, nhưng mà không sao, tớ dù gì cũng là chị dâu của câu” cô nmỉm cười vỗ vỗ lên vai của cậu, “chơi tốt game, tranh dấu sau này bản thân phát triển”
“...” khai triển game đâu là chuyện mà anh Bạc Ngôn làm ra
Cậu ta bây giờ đang chơi chính là game mà anh Bạc Ngôn kiểm tra nội bộ, để cho cậu chơi thử coi sao, có điều gì cần phải cải tiến!
“Hai em! Đứng dậy!”
Giáo viên lịch sử không biết từ khi nào đi đến bên cạnh bọn họ
Mật Nguyệt lập tức đứng dậy, còn tiền thể đánh sập quyển sách lịch sử ở trước mặt của Cảnh Hành xuống
Cuốn sách lịch sử rơi trên tay của cậu bé, cậu nhanh chóng thu điện thoại lại, sau đó thì đứng dậy
“Nói cái gì, đến trả bài coi sao, đều biết rồi?” giáo viên lịch sử đẩy cặp kính lên, nhìn hai người họ
Đâu nếu là toán học tiếng anh gì đó, thì sẽ để cho Cảnh Hành đi lên giảng rồi!
Nhưng mà lịch sử...
Cô lim dim liếc nhìn Cảnh Hành, lịch sử cậu ta có xem chưa?
Đằng nào thì cô cũng không có xem!
“Thưa thầy, em lên nói, vậy thì thấy ngồi xuống xem?” Cảnh Hành ánh mắt bình thản nhìn giáo viên
“Lên, lên giảng!”
Giáo viên ngày nay đều thích chơi trò này, một lời không hợp thì liền kêu người khác lên trên bảng trả bài
Có phải là bản thân bọn họ không muốn giảng bài?
Cứ nghĩ đến có khả năng này, Mật Nguyệt không nhịn nổi cười khỉnh
“Cười cái gì, em cũng phải lên trả bài!” giáo viên lịch sử ánh mắt nghiêm nghị nhìn cô bé
“Thưa thầy, không cần phải phiền toái như thế, em đi ra ngoài đứng phạt là được rồi” cô bé khi ở năm đầu cấp, lại đâu có phải là chưa từng đứng phạt ở bên ngoài
“Em đừng tưởng bở, đứng ở bên ngoài thì không cần phải nghe giảng bài nữa, đúng không?” giáo viên lịch sử gõ mạnh thước xuống mặt bàn, “cầm sách đứng ra phía sau!”
Đối với cô bé mà nói không có khác biệt gì, đều là giống nhau!
Mật Nguyệt cầm sách lên đi ra phía cuối lớp đứng phạt, còn Cảnh Hành thì cầm sách lên trên bục giảng bài
Đây chính là sự khác biệt giữa bá học với lười học!
Ánh mắt của cô bé nhìn Cảnh Hành ở trên bục giảng, may mà bọn họ cùng nhau phối hợp ăn ý, nếu không thì không biết điện thoại của Cảnh Hành từ năm đầu cấp đến bây giờ, đều bị thu hồi không biết bao nhiêu chiếc rồi!
Cảnh Hành giảng rất tốt, trên lớp đều là tiếng vỗ tay nhiệt liệt, giáo viên cũng không có nói cái gì
Nhưng mà vẫn kêu cậu bé cầm sách đứng cùng với Mật Nguyệt ở cuối lớp!
Đến khi tan học, hai người bọn họ mới trở lại vị trí của mình
Trước phòng học, hai cô hái đang nói chuyện thì thầm
“Vừa nãy khi lên lớp, Mật Nguyệt nhất định nói cái gì đó với Cảnh Hành, nói không chừng chính là lá thư tình đó, nếu không thì làm sao hai người họ bị bắt chứ! Lam Lam, cái đứa Mật Nguyệt đó với Cảnh Hành nhất định có gì đó!”
Lam Ái Nhi mím môi, bên trong phòng học là con người đều nhìn ra mối quan hệ của bọn họ không bình thường
Nhưng mà sáng nay rõ ràng Thích Mật Nguyệt đi cùng người đàn ông khác đến, vả lại nhìn còn có chút giống với Cảnh Hành
Bọn họ rốt cuộc là mối quan hệ như thế nào chứ?
Không quản là mối quan hệ ra sao, đối với cô mà nói đều không phải là chuyện tốt
“Lam Lam, thích một người vẫn là nên bày tỏ trước mặt, cậu trông xinh đẹp thế này, nhất định sẽ không nhẫn tâm từ chối đâu!” bàn cùng bàn Cổ Hoặc nói
“Tớ vẫn chưa có chuẩn bị xong, vả lại quá nhanh rồi chứ! Bọn tớ còn chưa có thân nữa!” trên mặt Lam Ái Nhi càng thêm chút ửng đỏ ngượng ngùng
Hôm nay từ cái nhìn đầu tiên thấy Cảnh Hành, thì cảm thấy thanh xuân của bản thân cuối cùng đã bắt đầu rồi!
Cậu con trai đầu tiên khiến trái tim cô rung động!
Rất nhanh thì đến tiết toán học, đây đối với rất nhiều người mà nói đều là ác mộng
Mật Nguyệt cũng không ngoài số đó
Đến cả khi thi giữa kỳ, thành tích toán học không tồi, nhưng mà đó là kết quả có được dưới sự chỉ dẫn của Dương Dương, dường như sau một kỳ nghỉ hè, toàn bộ toán học lại trả về lại cho Dương Dương rồi
“Anh trai gửi tin nhắn đến, chúng ta cùng nhau đi về” khi tan học, Cảnh Hàng nói với cô bé
Cấp 3 với đầu cấp không giống nhau, bây giờ là có học thêm buổi tối!
Trời bên ngoài đã hoàn toàn tối sầm rồi
Hai người sánh vai đi ra phía ngoài, phía sau bọn họ Lam Ái Nhi với bạn thân đi theo
Ánh mắt nhìn chằm chằm hai người bọn họ cùng lên chiếc xe hạng sang, rời khỏi cổng chính cổng trường
“Cảnh Hành chỉ nhìn thôi cũng biết là công tử hào môn, thành phố A hào môn họ Cảnh không có mấy nhà, Cảnh Hành cậu ta sẽ không phải là thiếu gia Cảnh Gia đó chứ? Nhất định là thế rồi! Nhà của bọn họ có gien con lai, vì vậy Cảnh Hành mới có đôi mắt xanh tóc đen!”
Lam Ái Nhi cũng biểu đạt đồng ý, nhưng mà cô không phải là vì gia thế của Cảnh Hành, mà là cảm thấy cậu ta rất cool, đặc biệt có mê lực
Hooc-môn thanh xuân của cô vì cậu ta mà không ngừng thiêu đốt!
“Cái đứa Mật Nguyệt đó lại là chuyện gì chứ, đoán không ra thân phận của cô ta!”
“Không quản nữa, chúng ta ngày mai gặp lại!” Lam Ái Nhi vẫy tay chào bạn thân, sau đó thì rời khởi đó!
Còn bên kia, Mật Nguyệt ngồi trên xe kéo tay cảu Cảnh Bùi Dương, “Dương Dương, em hôm nay ngày đầu tiên đi học liền bị phạt đứng góc lớp rồi!”
Cảnh Hành ngồi ở ghế phụ lái phía trước sững người, giọng điệu tự hào đó của cậu ta là chuyện gì vậy?
Bị phạt đứng góc lớp rất kiêu hãnh sao?
“Tại vì sao?” Cảnh Bùi Dương dịu dàng hỏi
“Bởi vì Cảnh Hành à! Hoa khôi của khóa chúng em viết tặng thư tình cho cậu ta, nhưng mà cậu ta không muốn, em thì liếc nhòm xem qua, sau đó thì nói vài câu liền bị giáo viên phát hiện rồi!” cô kể rõ ngọn ngành giải thích, “Dương Dương, anh nói xem có phải Cảnh Hành yêu sớm không?”
“Em không muốn! Anh, anh quản cậu ấy tốt đi là được rồi, đừng có quản em!” cậu mới không thèm yêu sớm!
Cậu bây giờ đối với yêu đương không có hứng thú!
“Kêu anh quản em tốt” Cảnh Bùi Dương cúi đầu xuống nhìn Mật Nguyệt, “đi ăn đêm chứ?”
“Ừm” cô cười híp đôi mắt lại, đi ăn đêm thôi!
Cùng với Dương Dương!
Ăn đêm rất mỹ mãn, Cảnh Hành hiếm khi đi ăn cùng với bọn họ, buổi tối cũng là cùng với bọn họ quay trở về sống trong Vân Trang
“Mật Nguyệt, anh đặt vé 3 ngày sau ra nước ngoài”
Khi trở về đến Vân Trang, Cảnh Bùi Dương nói với cô bé một câu
Vừa rồi còn tươi cười Mật Nguyệt phút chốc thì không cười nổi nữa!
Tuy rằng sáng sớm tỉnh dậy thì biết anh ấy phải rời khỏi rồi, nhưng bây giờ đã định thời gian, lại không giống thế nữa!
“3 ngày rồi, Dương Dương em ngủ cùng với anh!” trên mặt cô bé cố gượng cười, “được không mà?”
Cảnh Hành đang đi đằng trước nghe thấy cuộc đối thoại của bọn họ, từ từ chậm rãi lắc lắc đầu, Tiểu Mật Nguyệt lại kiếm chuyện nữa rồi!
“Không được” anh kéo bàn tay nhỏ của cô bé, “ngoan ngoãn lên lầu tắm rửa đi ngủ, sau đó đi học tử tế”
“Em sẽ làm theo, anh nếu như không ở bên cạnh em, em sau này sẽ không đi học đều đặn nữa! Em sẽ đăng ký xin đi du học nước ngoài!” cô chính là muốn bám theo anh ấy!
“Ngoan, ở nước ngoài em sẽ không quen” cô ấy chưa từng có rời khỏi nhà bao giờ, anh làm sao dám để cho cô bé một mình ở nơi xa lạ đi học
“Ở với em ở với em!” cô quả quyết nhảy lên, nhảy phắt ôm lên trên người anh, “Dương Dương, vậy thì để em ở bên anh mà, anh không muốn ngủ cùng với em sao!”
Anh phải làm sao để trả lời?
Nếu như cô bé thành niên rồi, anh tất nhiên là muốn ở bên cô bé
Nhưng mà bây giờ, ngủ cùng với cô bé, chỉ là giày vò anh mà thôi!
“Em phải suy nghĩ một chút cảm nhận của anh” anh từ từ hít thở trở nên gấp hơn, ôm lấy cô bé lên lầu
“Anh làm sao thế?” cô xoa lên khuôn mặt tuấn tú của anh, “mặt của anh thật nóng à! Dương Dương, anh có phải là đang sốt rồi không?”