2 đứa nhỏ đã ngủ, bây giờ đã là 11h tối, Bùi Dương vốn muốn đợi mẹ về, nhưng cuối cùng không chịu nổi, ngủ sâu rồi.
Lâm Tri Hiểu ngồi ở phòng khách ngáp, lại cố gắng để bản thân không ngủ, cố đợi Bùi Nhiễm Nhiễm về.
Nửa nằm trên sofa, lúc cô sắp không chịu nổi, cửa vang lên tiếng được mở ra, lập tức thấy sự xuất hiện hoa lệ của Bùi Nhiễm Nhiễm.
Tại sao lại nói hoa lệ, là vì Bùi Nhiễm Nhiễm trang điểm rất xinh đẹp!
Ngoài cái mặt cố tình vẽ xấu đi, những thứ khác đều hoàn mỹ!
“Nhiễm Nhiễm, sao nay ăn diện đẹp thế?” Cơn buồn ngủ của Lâm Tri Hiểu tan biến hết, kéo Bùi Nhiễm Nhiễm lại đánh giá trên dưới.
Bùi Nhiễm Nhiễm không kiên nhẫn sờ trán, đưa tay đẩy đầu Lâm Tri Hiểu ra, liếc nhìn phòng con, nhỏ tiếng hỏi: “Dương Dương và Noãn Noãn ngủ rồi sao?”
“Ngủ rồi, trễ vậy rồi còn không ngủ!” Lâm Tri Hiểu ngáp, đưa tay ái muội chỉ cô: “Tối nay làm gì với Cảnh tổng rồi? Mặc đẹp vậy, không phải đi ăn cơm tối lãng mạn chứ? Nhưng không đúng, sao không cùng qua đêm xuân sắc chứ…”
Bùi Nhiễm Nhiễm cười 1 tiếng, “Tri Hiểu, không ngờ trong xương tủy của cậu lại lãng mạn vậy, Cảnh tổng chỉ mang tớ đi vũ hội, đừng nghĩ nhiều.”
“Vũ hội?” Lâm Tri Hiểu hai mắt sáng lên: “Tiếp xúc thân thể, nhảy cần phải tiếp xúc đó…” Cô vừa nói, còn ái muội dùng hai tay ma sát nhau.
Bùi Nhiễm Nhiễm bị đánh bại rồi, sao cô không biết, nói nhỏ của bạn thân mình lại có tưởng tượng ở phương diện đó tốt như vậy, “Cảnh tổng đưa tớ đi vũ hội, làm nhà ngoại giao, Lý tổng của Hà thị ở đó, chúng tớ nói chuyện thu mua.”
- ----------- --------------
Lâm Tri Hiểu bĩu môi, thể hiện thất vọng, “Các cậu tốt giỏi, nói chuyện kinh doanh ở vũ hội, quả thật là chuyện Cảnh tổng sẽ làm!”
Chỉ là, nói đến cùng, vẫn là Bùi Nhiễm Nhiễm cứng đầu quá!
Nếu là người phụ nữ khác, sợ Cảnh tổng bị ăn đến không còn xương rồi.
Cô nói xong, lại ngáp, không chịu nỗi nữa: “Thấy cậu an toàn về là được, tớ đi ngủ, Nhiễm Nhiễm cậu cũng ngủ sớm đi.”
Công việc cao độ buổi sáng. vĩnh viễn cần phải nâng cao tinh thần 20000 lần để đối phó đại ma vương, cô có thể kiên trì đến giờ, đã là không tệ rồi.
“Ừ, cậu nhanh đi ngủ, mắt cũng đỏ rồi, lần sau có chút chuyện này, cậu không cần đợi tớ.”
Cô đau lòng Lâm Tri Hiểu, mỗi lần cô về trễ, Lâm Tri Hiểu cũng đợi, mở đèn đợi cô.
Cô cũng biết Tri Hiểu sợ mình về trễ cảm thấy cô đơn hiu quanh, cho nên mỗi tối đều đợi cô về.
Lâm Tri Hiểu cười xua tay, giọng mũi có chút nặng: “Cậu không cần gấp, không đợi cậu an toàn về, sao tớ yên tâm ngủ!”
Trong thành phố lớn vậy. Nhiễm Nhiễm chỉ có 1 bạn thân, là bạn thân nhất ở Trung Quốc, cô chăm sóc Nhiễm Nhiễm là chuyện đương nhiên.
Lòng Bùi Nhiễm Nhiễm xuất hiện sự ấm áp, cũng không nói thêm gì, đẩy Lâm Tri Hiểu vào phòng ngủ, mới bắt đầu xử lý chuyện bản thân.
Lễ phục không dùng nhiều, cởi ra treo trên tủ, tắm rửa xong, nằm trên giường không ngủ được, đầu hiện lên hình bóng Cảnh Thần Hạo, tức giận có, tà mị có, lạnh lùng có, còn có lúc nói không quan tâm cô nữa…
Cô ngồi dậy. có chút phiền não làm rối tóc bản thân.
Tại sao cô toàn nhớ đến anh?
Cô quan tâm?
Bùi Nhiễm Nhiễm gõ đầu, đuổi suy nghĩ phiền não ra, ngồi dậy lấy nhật ký ra, quyển này từ lúc cô mang thai mua, lúc đó trên người cô chỉ có 10 tệ. nhưng lại dùng 5 tệ mua nó.
Bên trong ghi lại chuyện xảy ra khi mang thai Dương Dương và Noãn Noãn, thời gian ở Anh là khổ nhất, mỗi lần chỉ cần nghĩ đến việc từ bỏ, liền nhìn quyển nhật ký này.
Chỉ cần nhìn những cực khổ đã trải qua, cô lại có lại hy vọng mãnh liệt.
Cô phải tra rõ năm đó tại sao Bùi gia sụp đổ, mẹ cũng không biết đi đâu, bây giờ chỉ có thể dựa vào bản thân.
Đương nhiên, cô còn 1 chuyện rất quan trọng cần làm, đó là…
- ----------- --------------