Mục lục
Sủng Ái Của Bá Thiếu: Bắt Giữ Cặp Song Sinh Yêu Dấu Của Manh Mẫu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong giấc mơ của bản thân lúc xuất hiện, cô suýt chút nữa thì giật mình tỉnh dậy

Tại vì sao lại là trang phục của nữ phục vụ, vả lại còn là kiểu gợi cảm nữa chứ, trong tay bưng hai ly rượu, cười tủm tỉm bước qua đó

Khuôn mặt đó càng ngày càng gần, con tim của cô càng lúc đập càng nhanh...

“A...”

Cô giật mình tỉnh giấc, thật may mà tỉnh lại rồi!

Nếu không thì cô thật sự nghĩ rằng bản thân sẽ có một giấc mơ cấp độ giới hạn!

Đối tượng còn là Cảnh Hành!

Ngày hôm sau, cô mang theo đôi mắt thâm quầng bước vào trong phòng làm việc

Công việc của ngày hôm nay hiếm hoi, ngoài ý muốn nhẹ nhàng

Buổi trưa, cô dường như đối với ăn cơm cũng không có biểu hiện ra ngoài đặc biệt hưng phấn gì cả, đơn giản ăn vài miếng, rồi thì quay trở lại trong văn phòng

Cả văn phòng làm việc rộng lớn chỉ có một mình cô

“Thật phiền hà à!”

“Hứ! Cái tên Cảnh Hành đó!”

“Mặt dày, trêu ghẹo xong thì bỏ chạy! Mấy ngày không thấy rồi!”

“Đáng ghét, rõ ràng cùng trong một công ty!”

Bởi vì chiếc miệng nhỏ không ngừng mắng mỏ Cảnh Hành, cơ bản không có chú ý đến người cô đang nói đang đứng ngay đằng sau cô, nửa cười nửa không nhìn cô

Thì ra đúng là vẫn khá nhớ anh mà!

“A!” bờ vai của cô đột nhiên bị ấn xuống, cô lập tức kinh ngạc khắp người nổi hết da gà

“Tổng tài!” cô bật người đứng dậy, đứng thẳng tại chỗ, giống như là đứa trẻ nhỏ làm sai chuyện bị bắt quả tang vậy

Những lời vừa rồi, không phải đã bị nghe thấy rồi chứ?

“Anh đi lại không có tiếng động sao!” cô nhỏ tiếng than phiền một câu!

“Đi theo tôi vào trong văn phòng!”

“Không muốn!” cô đã mấy ngày không có gặp anh rồi, trong lòng rất muốn gặp anh!

Nhưng mà anh ta đột nhiên xuất hiện, cô lại từ chối anh!

Làm sao mà cứ mở miệng ra nói đều là từ chối chứ!

“Bản thiết kế của cô có chút vấn đề, chúng ta cần phải thảo luận sâu hơn một chút nữa” Cảnh Hành cầm lên trên mặt bàn cô bản phác thảo thiết kế, quay người đi mất, “nhanh lên, đi theo!”

Thảo luận sâu hơn một chút?

Sâu hơn!

Cùng với Ninh Giao lâu nay rồi, tha thứ cho cô trong đầu có chút đen tối!

Đi theo sau Cảnh Hành đến văn phòng của anh ta, Cảnh Hành thật sự nói về vấn đề xuất hiện trong thiết kế của cô

Quả nhiên vẫn là cô nghĩ nhiều rồi à!

Cô nhanh chóng xóa bỏ những ý đồ đen tối ở trong đầu đi!

Cảnh Hành nhìn cô lắc lắc cái đầu, cơ thể ngửa ra phía sau, “lời tôi nói, có đến mức không thể vô mắt vậy sao?”

“Không phải! Tổng tài ngài nói rất tốt, đặc biệt tốt!” cô chỉ là đang lắc bỏ đi suy nghĩ trong đầu của mình mà thôi!

Cô đột nhiên bị kéo một cái, cơ thể nhỏ bé ngã đổ thẳng vào trong lòng của anh ta, ngồi ở trên đùi của anh

“Phù thụp, phù thụp!”

Cô cảm nhận được trái tim của mình đang đập rất nhanh!

Đôi mắt vô tình đụng phải ánh mắt nhìn của anh ấy, đôi mắt này, thật sự rất đẹp...

Gặp qua bố mẹ của Cảnh Hành, bọn họ đều là người Hoa tiêu chuẩn, chị gái của Cảnh Hành tóc vàng mắt xanh, chắc là di truyền cách thế hệ thôi!

Tóc đen mắt xanh, trong truyện tranh mới xuất hiện à!

Trong thực tế xuất hiện, đơn giản đẹp trai vượt biên giới được không hả!

Ngón tay thon dài bỗng nhiên đụng nhẹ lên bờ môi của cô, “đang nghĩ cái gì thế?”

“Không, không có!” khuôn mặt nhỏ bé của cô ửng hồng, đến cả dái tai cũng đỏ ửng luôn!

Cảnh Hành nhìn động thái ngượng ngùng của cô, lại càng thêm phần vui vẻ hơn!

“Nhớ tôi rồi?” sắc mặt của anh bình thản mỉm cười, “nói, có phải là nhớ tôi rồi không?”

“Không có à! Tiểu Bộ Bộ nhớ anh rồi! Thằng bé tối qua vẫn còn than phiền về anh đó!” cô từ chối thừa nhận bản thân nhớ anh rồi!

“Được, tối nay tôi sẽ qua” bàn tay lớn của anh vẫn đang ôm lấy cô, hoàn toàn có tư thế nhìn xuyên thấu qua trang phục của cô vậy

“Ừm, ồ, được...” cô đang nói cái gì à!

Lê Lê mặt đổ sắp đỏ thành quả táo rồi!

Tư thế của hai người cũng quá mập mờ rồi, vả lại anh ta có phải cười quá lộ liễu rồi không!

“Tổng tài! Cái gì nhỉ, tôi có thể đứng dậy được chưa?” đôi tay của cô còn chưa biết sẽ phải đặt ở đâu nữa!

“Cô nói trước, cô vừa rồi đang nghĩ cái gì?” Cảnh Hành nhếch mép mỉm cười, “nghĩ lệch rồi?”

“Cái gì! Không có! Tôi không biết anh đang nói cái gì!” cô lắc lắc cái đầu, “tôi đi làm việc đây!”

“2 giờ mới làm việc, bây giờ mới 12 giờ 50! Vội gì chứ, chúng ta vẫn còn có thể làm chút chuyện mà trong đầu cô vừa nghĩ lệch lạc!” anh mắt của anh nhìn khuôn mặt trắng nõn điểm hồng của cô, đôi môi mọng đỏ hơi mở, thật muốn hôn một cái

Nghĩ như thế, cũng như thế mà làm!

“A...u u u...”

Nếu như nụ hôn lúc trước có chút cảm giác lợi dụng người khác lúc nguy cấp, còn nụ hôn này, cô dường như trong lòng có chút chút kỳ vọng

Lại từ từ phối hợp động tác của anh ta, kỹ thuật hôn của hai người, hình như đều có chút trúc trắc

Hôn à hôn à, tư thế của hai người chầm chậm thay đổi

Cảnh Hành ôm lấy cô ngồi lên trên bàn làm việc, bàn tay lớn luồn vào trong chiếc váy của cô...

“A...”

Cô hoảng loạn ấn chặt tay anh, ánh mắt mơ hồ nhìn anh, “không được...”

Bọn họ đây được xem thế nào à!

Làm sao lại đến bước này rồi!

“Thay nơi khác?” Cảnh Hành hơi thở nặng nề, đôi mắt xanh tràn ngập dục vọng, đôi tay nóng bỏng ôm chầm lấy cô, “Lê Lê...”

“Không, không muốn, chúng ta còn chưa có...mối quan hệ gì đều không có, làm sao có thể...” cô cắn bờ môi, hình như hôm nay còn chưa có nói cái gì, thì đã bị hôn rồi à!

“Cô không phải là người phụ nữ của tôi sao? Còn nói mối quan hệ gì đều không phải!” Cảnh Hành bồng cơ thể của cô lên, đánh một cái lên mông của cô, “nhớ chưa hả! Tôi là người đàn ông của cô!”

“Ồ...anh đừng có đánh tôi, tôi chưa từng có bị ai đánh cả!” cô xoa xoa cái mông nhỏ đáng thương, tủi thân phũng phịu nhìn anh

Đôi mắt đó nhìn anh khiến anh càng tăng ngọn lửa trong người lên, cúi đầu tiến sát lại gần khuôn mặt của cô, “ngoan, thay nơi khác, chúng ta tiếp tục...”

“A? Không muốn, cái gi à!” cô không muốn tiếp tục!

Bị bế bổng lên đi vào trong phòng nghỉ ngơi, cô nhìn thấy chiếc giường lớn hoàn toàn mới, nhận thức mà khép chặt đôi chân lại, ôm chặt lấy cơ thể của anh không buông lỏng!

Không dám động đậy, không thể động đậy!

Nhưng mà, không động đậy, thanh bạch của cô sẽ không còn nữa à!

Trên chiếc giường mềm mại dính sát sau lưng, cơ thể cao lớn đè nặng lên trên người của cô, hơi thở nóng bỏng có chút gấp gáp

Cô mở tròn đôi mắt có thể nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú áp sát lại gần của anh

Cả cơ thể của cô đều đang căng thẳng, mấy ngày hôm nay nhớ anh ta, thừa nhận, có thể là có chút chút thích anh ta!

Nhưng mà...

Không có nghĩ qua bây giờ sẽ phát sinh quan hệ à!

Quá nhanh rồi!

“Không được! Tôi từ chối!” cô ngoảnh đầu đi, “tổng tài, chúng ta phát triển hình như có chút nhanh quá, tôi vẫn cần phải có chút thời gian để hoàn hồn lại!”

“Bao lâu?”

“Cái gì mà bao lâu à! Loại chuyện này, không phải là tình cảm tự nhiên đến thâm đậm sao? Rất rõ ràng, chúng ta lúc này vẫn còn chưa đến mức tình cảm sâu đậm!” cô nói thì rất có lý lẽ, “tôi đi làm việc trước đã!”

“Không cần gấp, chúng ta có thể từ từ nuôi dưỡng tình cảm...”

Lê Lê nhìn anh ấy đang cởi bỏ chiếc áo, đôi mắt mở căng tròn kinh ngạc, nuôi dưỡng tình cảm không phải là cởi bỏ áo à

Cởi bỏ áo có thể nuôi dưỡng cái quái quỷ tình cảm chứ!

“Anh cảm thấy tôi nhìn thấy anh khỏa thân, thì sẽ tăng thêm tình cảm sao?” cô nuốt nuốt nước miếng, mát không dịch chuyển nhìn lên trước ngực của anh

Tám múi cơ, thật cool!

“Hoặc là, ngược lại, để tôi nhìn cô” Cảnh Hành chăm chăm nhìn lên chiếc áo điểm hoa màu xanh dương nhạt của cô, không phải là trước đây ở trong văn phòng làm việc căng thẳng ghìm chặt cơ thể thế mà, tương đối thả lỏng

Rất xinh đẹp, anh khá thích!

“Không muốn!” cô khép chặt đôi chân, hai tay chặn ở trước ngực, “tổng tài, cô thật sự xác định anh thích tôi không?”

Cô rốt cuộc chỗ nào bị nhìn vừa lòng chứ?

Thật hiếu kỳ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK