Hôn tạm biệt?
Còn qua đó!
Cô mới không muốn qua đó!
Nhìn chung quanh, cuối cùng cô vẫn ngồi vào trong xe, vừa vào, liền bị ôm hôn.
Đây đâu phải là hôn tạm biệt, mà là nụ hôn nóng bỏng triền miên mới đúng, người nào đó còn dạy cô lấy hơi, còn nói cô ngu!
“Em không có ngu! Em chưa từng hôn qua! Nhắc như kinh nghiệm của anh phong phú vậy! ” cô nhẹ mím môi, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ nhìn anh.
Cảnh Hành dùng gương mặt đẹp trai thỏa mãn nhìn cô, “ đó không phải là kinh nghiệm phong phú, chỉ nghiên cứu đôi chút thôi. ”
Cô đang muốn đi, bỗng nhiên lại bị anh kéo lại, “sau này kinh nghiệm của hai người chúng ta cũng sẽ phong phú! ”
“Ai muốn có kinh nghiệm với anh chứ! Tài khoản game của em hôm nay nâng cấp không tới 20! Tối nay anh tự mình ngủ đi! ” cô chu mỏ, bước xuống xe.
Thật ra cô không hứng thú mấy với việc chơi game, nhưng những thiết kế mỹ thuật hiện nay, bây giờ kinh nghiệm cô chưa đủ, vẽ bối cảnh, nhân vật game vẫn phải là sở trường của cô.
“Em muốn cấp một trăm cũng được! ” chuyện của một phần mềm, bây giờ anh có thể nâng cấp cho cô.
Lê Lê đi đến lớp học, ngồi ở hàng cuối cùng như thường lệ, cầm sách, còn chưa có bắt đầu đi học, nhàm chán cầm bút, vẽ bậy lên sách.
Chợt, bên cạnh cô ngồi xuống một người!
Cô quen một mình rồi, từ lúc học kỳ này bắt đầu, còn chưa có bạn ngồi cùng bàn.
Cô tiếp tục vẽ, bóng người kia nhích tới gần chút.
“Vẽ ai vậy? Góc cạnh khuôn mặt nhìn vào thật đẹp trai! ”
Nghe thấy là giọng con trai, cô lập tức nghiêng đầu, đồng thời che quyển sách lại, “chúng ta là bạn cùng lớp sao? ”
“Ngày nào cậu cũng ngồi ở phía sau, thỉnh thoảng còn không đến lớp, ngay cả bạn cùng lớp cũng nhận không ra? ” Mộ Diệu nhìn cô, “cậu vẽ ai vậy?”
“Xin lỗi, tôi nhớ bạn không giỏi.” cô đối với cậu nam sinh này thật sự không có chút ấn tượng gì, nói không chừng người cúp học nhiều nhất là cậu ta!
Mộ Diệu đưa tay về phía cô, ánh mắt nhàn nhạt xẹt qua dấu hôn trên cổ cô, “cậu có bạn trai rồi à?”
“Có.” Cô và Cảnh Hành cũng tính nhỉ!
“Vậy tớ đã tới chậm rồi, thật đáng tiếc! Không có tỏ tình sớm hơn! ” Mộ Diệu thất vọng thu tay về, nâng cằm, “tôi thầm mến cậu hai năm rồi!!”
“……” Lê Lê nhìn anh một cách tỉ mỉ, khuôn mặt đẹp trai sáng sủa nói một cách chân thành, quả thực nghe không ra có sự giả dối nào!
Nhưng cô một chút cũng không tin!
“Cám ơn cậu thích tôi.” Cô nhích sang bên còn lại một chút.
Mộ Diệu cũng nhích một cái.
Lê Lê nhìn anh dựa vào, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn lại, “bạn này, chúng ta nên giữ khoảng cách! ”
“bạn này, bạn xem thử những bạn học khác đều ngồi ra sao?” Mộ Diệu càm khẽ nâng, ý bảo cô xem trước mặt.
Các bạn học ở trước mặt đương nhiên đều ngồi chung một chỗ.
Nhưng chỗ ngồi của bọn họ rộng thế này, không cần thiết!
“nhưng, bạn trai tôi biết sẽ ghen, anh ấy ghen sẽ rất kinh khủng, tôi sẽ rất thảm! Nếu bạn thích tôi, vì sự an toàn của tôi, chúng ta vẫn nên giữ một khoảng cách! ” cô lại nhích sang bên cạnh, cho đến dính khi ngồi sát vào góc tường.
Mộ Diệu di chuyển qua.
Cả khuôn mặt nhỏ nhắn của Lê Lê cũng thay đổi!
Tại sao lại như vậy?
Nam sinh này sao lại làm khác với người bình thường vậy?
Cô vừa đứng lên, thì nghe thấy tiếng giày cao gót, nhìn giáo sư trước mặt, đành ngồi xuống.
Bỏ đi, bọn họ là bạn cùng lớp, chỉ ngồi chung thôi, không có gì cả.
“Người hôm nay tới, khá ít nhỉ! Bây giờ bắt đầu điểm danh! ” Giáo sư cầm sổ điểm danh lên, bắt đầu nghiêm túc điểm danh!
Trước tiên là nữ sinh sau đó là nam sinh, lúc gọi đến Lê Lê, cô vẫn không nói gì, Mộ Diệu bên cạnh cười híp mắt quát to, “Có!”
“Giáo sư, em có! ” Lê Lê lập tức lên tiếng, cái này thật tình không phải cô muốn Mộ Diệu điểm danh giùm cô a!
Dù có giúp đi nữa, cô cũng nên đi tìm một nữ sinh chứ!
“dzo……”
Bên trong phòng học nhất liền vang lên tiếng ồn ào, cảm giác này có chút giống như lúc học cấp 3, bạn trong lớp yêu nhau, bị thấy gọi lên bảng trả lời câu hỏi.
“dzo cái gì dzo, cũng đâu phải là con nít ba bốn tuổi! Tiếp tục điểm danh!” Giáo sư không có nói thêm gì, nhưng bạn học trong lớp, ai nấy đều nhìn bọn họ.
Lê Lê lắc đầu với những ánh mắt đang nhìn mình, Mộ Diệu bên cạnh cũng cười thoải mái, một bộ dáng ăn không nói có vậy!
Cậu ta muốn làm gì đây?
Cố ý hả!
Bắt đầu học rồi, giáo sư ở phía trên nói không ngừng, bạn học ở phía dưới ngoại trừ mọt sách, cơ hồ đều ngồi chơi!
Lê Lê nhìn nét mặt cười gian xảo của Mộ Diệu ở bên cạnh, “cậu có ý gì? ”
“Tớ yêu thầm cậu a!”
“Bây giờ tôi biết rồi, thì không phải là yêu thầm nữa, hơn nữa tôi có bạn trai rồi! Chúng ta sẽ không thể nào! Hiểu không?” Cô cười cười.
“Không hiểu, cậu có bạn trai, có xung đột gì với việc tớ theo đuổi cậu, lỡ cậu đột nhiên cảm thấy tớ tốt hơn, có thể xoay lưng nhào vào lòng tớ!” Mộ Diệu vẫn nâng cằm nhìn chằm chằm cô như cũ, “trước kia tớ cảm thấy, cô gái có EQ thấp như cậu, cộng thêm đi làm thêm ở bên ngoài, tớ cho là cậu sẽ không thể tìm được bạn trai trước khi tốt nghiệp đại học! Không ngờ cậu xoay người đã tìm được một người! ”
“trước đó không có tìm là bởi vì chưa gặp được người mình thích thôi!” Cô cúi đầu đọc sách, người cô vẽ chính là Cảnh Hành a!
“Tớ còn tưởng rằng người đàn ông hôm đó là anh cậu! ”
“Cậu đều đã nhìn thấy rồi, cần chi phải nói ra? Chuyện yêu thầm, không phải nên giấu ở trong lòng sao?” Cô chưa yêu thầm qua ai!
Duy nhất một lần nhớ nhung một người đàn ông suốt mấy ngày, ở lần gặp mặt đầu tiên đã mạnh bạo ngã lên người cô!
Không có cơ hội yêu thầm.
“Giấu ở trong lòng ít nhiều cũng sẽ có một chút tiếc nuối, lỡ như cậu cũng thích tớ, tớ chẳng phải rất thiệt sao! ” Mộ Diệu ngược lại gục xuống bàn, nhìn ngón tay trắng nõn mãnh khảnh của cô, “phía trên đeo chiếc nhẫn nhất định rất đẹp ……”
“nói cậu không hiểu!” Lê Lê thấp giọng một câu, nghiêm túc nghe giảng.
Kết thúc buổi học, cô đi ra ngoài, Mộ Diệu cũng đi theo phía sau cô.
Một đường đến trước cửa trường học, bước chân của Mộ Diệu nhẹ nhàng, thiếu niên đẹp trai sáng sủa, suốt đoạn đường thu hút không ít người chú ý tới.
Cô lên xe buýt, Mộ Diệu cũng đi lên theo!
“Lê Lê, tớ không có tiền lẻ!” Mộ Diệu đứng ở chỗ bỏ tiền, gương mặt đẹp trai cười yếu ớt nhìn cô.
“Cậu bỏ mười đồng đi! Xem như cống hiến cho đất nước!” Cô tìm chỗ ngồi xuống.
Mộ Diệu lấy ví tiền ra, bên trong chỉ có tờ tiền lớn trăm đồng màu hồng hồng, cô gái phía sau anh trả giúp anh.
“Cám ơn!”
“Không cần khách sáo! Chúng ta có thể ngồi chung không?” Cô gái xinh đẹp cười nói.
“Thật ngại quá, tôi không thích ngồi lắm.” Mộ Diệu đi tới cạnh Lê Lê, đứng vững.
Lê Lê lấy điện thoại di động ra nghe nhạc, ánh mắt nhìn bên ngoài.
Sớm biết thế này, cô nên để Cảnh Hành tới đón cô!
Người trên xe buýt ngày càng nhiều, Mộ Diệu càng dựa sát cô hơn!
Chiều cao của anh, tay nắm quá thấp, trực tiếp vịnh cây cột, cúi đầu nhìn cô, “Lê Lê! ”
“Tôi có bạn trai rồi! Ngay bây giờ tôi sẽ đi tìm anh ấy, cậu đừng đi theo tô nữa! ” Trước khi cô lên xe, lời này đã nói qua một lần!
Mộ Diệu cười nhạt, “tớ chỉ là muốn nhắc nhở cậu, đông người, cẩn thận túi.”
“Tôi biết! ” Cô cũng không phải lần đầu tiên ngồi xe buýt!
“Thật là lạnh lùng vô tình, tớ nhớ cậu là một cô gái hoạt bát dễ thương, sẽ không bởi vì tớ thuận miệng nói một câu yêu thầm cậu, cậu liền để ở trong lòng, xem tớ như kẻ thù chứ? Đề phòng thế này!? ” Mộ Diệu cúi đầu, “tớ nói giỡn đó! Chẳng qua là thử một chút, người đó có phải bạn trai cậu không thôi! ”