“ Tớ cũng không biết, nhưng điều tớ biết là chắc chắn không phải Cảnh Thần Hạo chỉ thị cho Mẫn Lệ làm vậy, anh ấy không đến nỗi như vậy. Khi họ gặp tai nạn, hinh như Cảnh Thần Hạo đã về Cảnh gia rồi.
“ Cũng không chắc đâu, lẽ nào cậu chưa từng nghe câu vì hồng nhan nguyện quên mình sao? Đêm đó Hoắc Đông định có ý đồ với cậu, không phải cũng là do Cảnh Thần Hạo bỗng dưng xuất hiện rồi cứu cậu khỏi cảnh dầu sôi lửa bỏng, sau đó còn nổi trận lôi đình, nhanh chóng thu mua Lôi Thị hay sao. Có thể là do đại boss thấy để cho hắn ta nhởn nhơ là một sự sai lầm, nên mới quyết định......” Lâm Tri Hiểu làm tư thế lấy tay cắt cổ, ánh nhìn tỏ vẻ nguy hiểm.
Bùi Nhiễm Nhiễm lắc lắc đầu, “ Anh ấy sẽ không để cho hắn ta được giải thoát nhanh đến vậy đâu, mà sẽ là từ từ tra tấn.”
Lâm Tri Hiểu nhớ lại những chuyện mà mấy năm vừa qua, cô làm thư ký cho Cảnh Thần Hạo, hình như đúng là vậy.
“ Nhiễm Nhiễm, cậu khá hiểu đại boss đấy chứ!” Cô vừa nháy nháy mắt vừa nhìn sang Nhiễm Nhiễm.
“ Cũng bình thường thôi.”
“ Còn khiêm tốn cái gì nữa? Lại nói Hoắc Đông làm vậy với cậu, hắn ta bị vậy cũng không oan?” Dám động tay động chân với người phụ nữ của đại boss, đáng đời.
“ Tớ cũng thấy tra tấn từ từ cũng không tồi, cần hưởng thụ quá trình.” Động tác trong tay cô chậm lại, cũng giống như tập đoàn Âu Á.
Nhất định cô không để cho tập đoàn Âu Á được như Bùi Thị, đổ gục trong một đêm đâu.
Lâm Tri Hiểu khoanh tay trước ngực nhìn cô, “ Vậy thì đúng với câu không phải người một nhà không vào cùng một cửa?”
Khóe miệng Bùi Nhiễm Nhiễm nhếch lên, “ Hôm nay cậu trở thành từ điển tục ngữ sống à? Còn không đi làm đi!”
“ Đi ngay bây giờ đây, buôn tý chuyện có lợi cho công suất làm việc.” Lâm Tri Hiểu nhìn cô, ôm đống văn kiện lên, xong mới tiến về phía cửa văn phòng.
Văn phòng chủ tịch tập đoàn Âu Á.
Âu Dương Lập nhìn màn hình vi tính trước mặt,trên đó như chạy đi chạy lại câu nói của Bùi Nhiễm Nhiễm ‘Cảnh tổng đẹp trai nhất’. Khung cảnh Cảnh Thần Hạo bỏ điện thoại xuống bước về phía cô, hai người âu yếm đến tận lúc rời đi.
Cảnh tượng này chạy đi chạy lại trong đầu anh không biết bao nhiêu lần, càng nhìn đôi mắt trong vắt dưới cặp kính bà già kia, anh càng thấy giống Bùi Nhiễm Nhiễm.
Rõ ràng biết đó không phải cô, nhưng nhìn những hình ảnh của hai người, anh vẫn rất khó chịu, bức bối.
Bức bối đến độ muốn đập nát màn hình trước mặt.
Cửa phòng làm việc vang lên tiếng gõ, anh mới tắt hình ảnh trên máy tính, “ Vào đi!”
Thư ký đi giày cao gót bước vào, thấy sắc mặt anh không được vui, bước chân cô ta cũng nhẹ nhàng hơn, gương mặt tươi cười càng chịu khó chiều người hơn, “ Chủ tịch, trên mạng bàn luận về vấn đề Cảnh Thần Hạo cho người tông xe càng ngày càng hot, chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến vụ bán sản phẩm mới của họ vào ngày mai.”
Âu Dương Lập ngẩng đầu nhìn cô thư ký với thân hình bốc lửa, nghe báo cáo của cô xong, anh vẫn tay, chán không muốn nghe tiếp, “ Biết rồi, đi ra đi ra!”
Thư ký không đi luôn mà tiếp tục báo cáo, “ Chủ tịch, khi nãy phu nhân có gọi đến, nói rằng lễ mừng thọ của mẹ chủ tịch sắp đến rồi, tối nay hẹn chủ tịch quyết định món ăn và những người được mời tham dự.”
Âu Dương Lập cau mày, anh nhìn thờ gian hiển thị phía dưới màn hình máy tính, “ Đi ra đi ra, phiền chết được!”
Chơi được Cảnh Thần Hạo một vố, rõ ràng phải vui, sao chủ tịch lại xuống tinh thần vậy?
Nhưng thân là một thư ký đúng nghĩa, tình hình như vậy cô cũng sẽ không hỏi thêm mà nhanh chóng rời khỏi phòng chủ tịch.
Chuyện của Hoắc Đông rất nhanh lại cuộn lên một là sóng nghị luận trên mạng, độ hot trên mạng vẫn vào top đầu.
Trên mạng còn có ảnh Hoắc Đông nằm trên giường bệnh thoi thóp, cả người quấn băng gạc, nếu không phải có lộ gương mặt ra thì chẳng ai biết con người suy yếu nằm kia là Hoắc Đông.
Cảnh Thị vì chuyện lần này được đẩy lên đầu sóng ngọn gió, lượt follow tăng theo từng giây.
Khi chuyện này càng làm to, những bài báo về Cảnh Thị cũng tăng lên như nấm sau mưa, hết bài này đến bài khác.
Nhưng đây chưa chắc là chuyện tốt, ngày mai lại là ngày ra mắt sản phẩm mới, đây vốn là kế hoạch đã vạch sẵn, tất cả vẫn làm theo kế hoạch định trước, chỉ có điều tự nhiên có biến.
Đường Sóc ở bệnh viện thấy Mẫn Lệ vừa về nên biết thông tin này.
Anh ngồi trước máy tính xem qua toàn bộ tin tức mới nhất, đặc biệt là đoạn video hai người cùng rời đi.
Bùi Nhiễm Nhiễm!
Đột nhiên, điện thoại trên bàn reo lên, anh vừa xem đoạn video vừa bắt máy.
“ Anh, Anh xem tin tức trên mạng chưa?” Hạo ca có phải là bị xúi dục không vậy?” Đường Tư Điềm ngồi trên so fa trong phòng, bên tay đặt xuống miếng táo vừa gọt, tay đưa lên miệng ăn, vừa xem tin tức trước mặt.
“ Nghe giọng em vậy là muốn bỏ cuộc rồi?” Đường Sóc thư thái ngả người về sau, chuyện này đối với nó cũng là một việc tốt.
“ Anh, anh đang nói gì vậy! Em thấy mắt thẩm mỹ của Hạo ca có vấn đề trầm trọng rồi, có phải anh ấy không thích mấy cô gái xinh đẹp như em không?” Cô vừa nghĩ đến đây lại thấy bực tức.
Cô còn không bằng một người đàn bà xấu xí.
Cô bỗng thấy miếng táo trong miệng chẳng còn chút vị nào.
Đường Sóc cười nhạt, “ Cũng có thể.”
Mặc dù anh biết em gái mình khá xinh đẹp, nhưng anh thấy Bùi Nhiễm Nhiễm còn xinh đẹp hơn, phong thái và tư chất của hai người hoàn toàn không giống nhau.
Nhưng Cảnh Thần Hạo chắc chắn thích con người cô chứ không phải vẻ bề ngoài kia.
“ Anh! Làm gì có ông anh nào như anh! Trên mạng đang ầm ỹ như thế, anh có liên hệ với Hạo ca không, chuyện này giải quyết thế nào đây! Không phải là do anh ấy làm thật chứ?” Cô bịu bịu môi, miếng táo bưng lên cạnh mồm nhưng vẫn không thể nuốt trôi.
Đôi mắt nhìn chăm chăm vào khung cảnh anh bước đến phía Bùi Dĩ Hàn mà cảm thấy không cam tâm.
Cô thấy nhớ lại câu nói của Liêu Vi khi trước, thẩm mỹ của Hạo ca không thể có vấn đề đâu.
Lẽ nào cô ta đúng là Bùi Nhiễm Nhiễm?
Không được, nhất định phải nghĩ cách thử cô ta!
Đường Sóc nghe thấy lời của em gái, đôi mắt hiền từ chìm xuống, “ Em ít dính vào mấy chuyện này.”
“ Không dính thì không dính!” Cô cũng chẳng thèm liên quan đến mấy vụ này, nếu không phải có liên quan đến Hạo ca, cô còn lâu mới xem thời sự.
Cô lại xâm một miếng táo đưa lên mồm, bưng đến bên miệng rồi còn không ăn được, “ Anh, lần trước em có nói với anh cái người tên Cao Thâm, anh đừng có dùng anh ta đấy!”
“ Nếu em muốn quyết định, vị trí của anh nhường cho em luôn.” Đôi mắt Đường Sóc híp lại, anh cảm thấy hơi bức bối, đưa tay tắt màn hình trước mặt.
“ Ờ, ừm.” Đường Tư Điềm cười một tiếng, “ Thôi nhường lại cho anh đấy! Em cứ ngoan ngoãn làm cô đại tiểu thư là được rồi, anh, tối về nhớ ăn cơm, em cúp đây.”
Không đợi câu đáp từ đối phương, cô đã dập máy. Miệng nhai miếng táo, đôi mắt tếp tục nhìn chăm chăm vào màn hình ti vi.
Cho dù có phải bỏ cuộc thật, cô cũng phải thử cho biết có thật đó là Bùi Nhiễm Nhiễm không.
......
Chuyện trên mạng vô cùng ầm ỹ, Cảnh Thần Hạo lại như không có chuyện gì xảy ra, đến giờ đi làm đến giờ tan làm. Vẫn cứ đưa đón cô đi, về.
Từ sau khi tiểu Dương ở nhà trông Dương Dương và Noãn Noãn, khi hai người ra ngoài, gần như đều do anh lái xe.
Hôm nay cũng vậy.