“Đúng vậy a! Bọn họ có phải đang cãi nhau không? Sao Ôn Thủy lại ra đây chơi?”
“Cái gì mà chơi, đây gọi là phóng túng, chắc chắn giữa hai người họ đã xảy ra chuyện gì đó rồi.”
Trong quán rượu mọi người bàn tán không ngớt, bên ngoài mưa đã khá lớn.
Ôn Thủy chạy một mạch dưới mưa, Đường Sóc nhanh chóng cởi áo vest bên ngoài che cho cô.
“Em muốn tùy hứng đến khi nào?”
“Đã nói không cần anh tiễn. Em cũng không cần anh quản.” Cô không muốn ở cạnh Đường Sóc nữa.
Nếu không muốn ở bên cô, không thích cô, vậy còn quan tâm cô làm gì?
“Ưng Thường Nguyệt, em náo đủ chưa? Mai còn phải quay phim, em bệnh rồi sao quay đây?” Đường Sóc hét lớn.
“Anh chỉ lo việc em không thể quay phim, nếu không anh sẽ không quan tâm có phải không?” Cô quay lại, hét lớn.
“Đường Sóc, tôi không muốn thích anh nữa, anh là một tên khốn nạn, anh chưa từng nghĩ cho tôi, tôi không muốn quan tâm anh nữa.” Cô quắc một chiếc taxi, leo lên xe rời đi.
Đường Sóc cầm chặt áo vest trong tay, nhìn chiếc ô tô chở cô rời đi, nhớ kỹ bảng số xe.
Cô không xảy ra chuyện gì là được rồi.
Ngày thứ hai, studio.
Toàn bộ đoàn làm phim đều đang chờ Ôn Thủy, vậy mà chỉ chờ được Tiểu Mạc – trợ lý của Ôn Thủy.
“Đạo diễn, hôm qua chị ấy dính mưa nên bị cảm rồi, bây giờ đang nghỉ ngơi ở khách sạn, lịch trình quay phim có thể dời lại chiều nay không?” Cô lễ phép đứng trước mặt đạo diễn thông báo.
Ôn Thủy là diễn viên có giá nhất trong đoàn, lại là bạn gái tin đồn của Đường Sóc, ai dám không nể mặt?
“Cô nói với cô ấy, không có lần sau!”
“Em biết, em biết!”
- ----- App: Inovel – Nhóm dịch: Boss ------
Lúc này, trong phòng khách sạn.
Ôn Thủy tựa và đầu giường xem tivi, tay cầm một ít trái cây, mặt tỏ vẻ bất mãn.
Buổi quay sáng nay cô còn chưa chuẩn bị tốt, đã vậy còn tức giận chuyện của Đường Sóc.
Không muốn đến đoàn làm phim, nếu đã nói cô tùy hứng, cô sẽ tùy hứng cho xem!
Cô đã không cần gì nữa rồi!
Đường Sóc đã không quan tâm cô nữa rồi, cô còn cần gì nữa?
Có tiếng chuông cửa, không phải Tiểu Mạc, nếu là Tiểu Mạc đã có thẻ phòng tự vào rồi.
Không lẽ là người xấu?
Cô mặc kệ!
Đeo tai nghe lên, tiếp tục xem TV.
Chuông cửa không ngừng reo, cô bực mình đứng dậy, ra mở cửa.
Mang dép, mặc váy ngủ đi ra cửa, vừa nhìn qua lỗ nhỏ trên cửa đã nhìn thấy Đường Sóc.
Bởi vì cô không đến buổi quay phim nên bây giờ đến đây tìm cô tính sổ sao?
Quả nhiên đối với thương nhân bọn họ chỉ có lợi ích là trên hết.
Cô xoay người rời đi, không nghĩ sẽ để ý tới anh.
“Ưng……Ôn Thủy, em mở cửa đi.” Đường Sóc lên tiếng.
Ưng Ôn Thủy? Cái tên này sao khó nghe quá vậy, chắc chắn không phải kêu cô, sao cô có thể có cái tên khó nghe như vậy được.
Cô quay về giường, đắp chăn kín người, đeo tai nghe, thêm tiếng TV rất lớn.
Không biết qua bao lâu, dường như đã không còn tiếng chuông cửa nữa.
Đường Sóc đúng là một chút kiên nhẫn cũng không có!
Xem ra cũng không phải nghiêm túc, thật sự muốn tìm cô.
Một lát sau, Tiểu Mạc đã đi vào, trên tay cầm theo một cái túi, bên trong là thuốc cảm.
“Chị, em mới gặp Đường tổng ở ngoài, đây là thuốc cảm anh ấy mua cho chị.” Tiểu Mạc đưa chiếc túi cho cô.
“Rõ ràng anh ta muốn tôi bị cảm, nếu không sao lại đưa tôi đống thuốc cảm này.” Cô nhớ lại chuyện tối qua liền nổi nóng.
“Tôi không uống!” Cô lại nằm xuống giường.
“Nhưng chị đã cảm thấy khỏe hơn chưa? Chiều nay còn phải đi quay phim.” Tiểu Mạc rót ly nước ấm, tay kia cầm viên thuốc cảm: “Xem như không bị cảm, uống vào để phòng hờ cũng được.”
“Không cần! Không phải anh ta thích cái cô họ Thảo thanh thuần ngọc nữ gì sao?” Cô ngồi trên ghế sopha, đầu tóc rối bù.
“Chị, Đường tổng vẫn còn quan tâm chị lắm, nếu không sao lại mua thuốc cảm cho chị, chị cứ uống một viên đi, tối hôm qua về tới giờ chị đều không có hảo hảo nghỉ ngơi, chiều nay quay phim lên hình sao đẹp được, lỡ thua cho bà cô họ Thảo kia có phải tức hay không? Tiểu Ôn Thủy nhà ta mới là đệ nhất mỹ nữ mà.”
“Có làm gì anh ta cũng đâu có thích tôi.” Cô nhận lấy ly nước, rất nhanh liền uống sạch.
Tiểu Mạc nhìn xem động tác của cô, liền biết cô hiểu rõ, phải thật xinh đẹp mới có thể hạ gục Đường tổng, đánh bại tình địch.
“Em cảm thấy, có phải chị với Đường tổng có hiểu lầm gì không?” Tiểu Mạc nhận lại ly nước, “Em thấy Đường tổng cũng không phải người vong ân bội nghĩa, chị đối xử tốt với anh ấy lâu như vậy, chắc chắn anh ấy cũng phải có chút gì đó với chị chứ.”
Ôn Thủy tay đang lướt ipad, tai đeo tai nghe, bỗng ngón tay lướt trong vô thức, ánh mắt nhìn xa xăm.
Có hiểu lầm gì đó, nỗi khổ tâm?
Sao cô không cảm thấy vậy?
Một năm qua cô biểu hiện cũng rõ ràng lắm rồi mà?
Là cái gì đây?
Trong đầu anh còn có một viên đạn chưa lấy ra được, cô biết chuyện này rất nguy hiểm, có thể lấy mạng anh bất cứ lúc nào, nhưng cô không quan tâm, cô chỉ cần anh đáp trả tình cảm của cô.
Cuối cùng cho đến trưa, tâm tư cô vẫn nặng nề như vậy, Tiểu Mạc cũng không tiện làm phiền cô.
Buổi chiều người của đoàn làm phim tưởng rằng cô sẽ không tới, nhưng đến phút cuối cô cũng xuất hiện.
Cô trực tiếp đi đến phòng trang điểm để hóa trang thay đồ, lúc ở trong phòng trang điểm, một người phụ nữ khác tiến vào.
“Ngại quá Thảo tiểu thư, đây là phòng chuyên dụng của chị Ôn Thủy.” Tiểu Mạc chặn cô gái họ Thảo lại.
“Tôi biết, tôi là đến tìm Ôn Thủy tiểu thư.” Cô nhìn vào bên trong, nói lớn: “Ôn Thủy tiểu thư, có thể nói vài câu với nhau không?”
“Không thể! Có chuyện gì muốn nói thì chờ quay phim xong rồi nói! Bây giờ tôi rất bận.” Cô không muốn nói chuyện gì với tình địch của mình.
“Được thôi.” Họ Thảo liền đi ra ngoài.
Tiểu Mạc lập tức đóng cửa lại, chạy đến bên Ôn Thủy, nói nhỏ: “Chị chị chị, đây là có phải giương oai múa mép chứng tỏ uy phong không? Không ngờ a, lòng người đúng là khó đoán, đúng là không thể xem thường được, nhìn thanh thuần như vậy mà lại……”
Ôn Thủy không có phản ứng gì, cô đã từng tiếp xúc với họ Thảo kia, cảm giác cô ấy không phải như vậy.
Thế nhưng mà tối hôm qua......
Cô cũng không biết nên làm gì, nếu Đường Sóc thích họ Thảo kia thật, cô chỉ có thể rời đi, chúc phúc cho họ.
- ----- App: Inovel – Nhóm dịch: Boss -------