Không ngờ quả thật đã thấy cô bước ra, xem ra hôn lễ trong đó dường như xảy ra chuyện!
Cô dâu không có ở đây.
Có phải trong lòng Nhiễm Nhiễm còn có anh, cho nên mới lén chạy ra, trên người cô ngay cả áo cưới cũng không có mặc!
Nghĩ như vậy, anh càng thêm kích động, quét bỏ vẻ lo lắng ngày xưa, trên mặt anh tràn đầy ý cười.
“Âu Dương Lập, anh đừng theo qua đây!” Cô mang giày cao gót chạy không được nhanh, nhưng cô vẫn dùng hết sức chạy.
Bỗng nhiên, ven đường có một chiếc xe Ferrari màu đỏ dừng lại, nhấn kèn, “người đẹp, có hẹn không?”
Cô vừa chạy vừa nghiêng đầu, nhìn gương mặt ló ra từ trong cửa sổ xe, lập tức xoay người, chạy tới bên cạnh xe.
Cửa xe bên tay lái phụ bị anh mở ra, cô ngồi vào trong.
Bước chân của Âu Dương Lập từ từ dừng lại, chỉ có thể đứng xa xa nhìn Bùi Nhiễm Nhiễm ngồi vào một chiếc xe rời đi, càng đáng ghét hơn là chiếc xe đó ngay cả bảng số xe cũng không có.
“Đáng chết! Người đó rốt cuộc là ai!”
Anh dùng sức đá một cước vào gốc cây ven đường, nói không chừng là người do Bùi Nhiễm Nhiễm tìm, cô muốn đào hôn, không thể không có sắp xếp.
Chỉ cần cô không ở bên Cảnh Thần Hạo, cô vẫn chưa kết hôn, bọn họ sẽ còn hi vọng!
Anh đứng tại chỗ nhìn mấy phút, bỗng nhiên trong hội trường có không ít người đi ra, còn có xe, anh hài hước cười.
Trước kia đều là Cảnh Thần Hạo xem trò cười của anh, hôm nay cuối cùng đã đến phiên anh xem trò cười của Cảnh Thần Hạo rồi.
Một chiếc Rolls-Royce màu đen dừng lại bên cạnh anh, cửa sổ xe mở ra, lộ ra khuôn mặt tươi cười của Thích Thịnh Thiên.
“Tổng giám đốc Âu Dương, anh ở đây làm gì đó?”
“Tôi ở đây tản bộ, anh không thấy sao?” Anh chậm rãi bước lên hai bước, mà chiếc Rolls-Royce bên cạnh anh cũng chạy hai bước.
“Anh tản bộ à! Có thấy một cố nhân đi từ đó ra không?” Thích Thịnh Thiên mặc dù đang cười, nhưng đó lại là một nụ cười giả tạo, thậm chí trong mắt anh tràn đầy lãnh ý.
“Cố nhân, anh chẳng phải là cố nhân sao? Hôn lễ của họ kết thúc nhanh như vậy sao? Mấy người ngay cả cơm cũng không ăn mà đi sao? Đây đúng thật là hôn lễ được cử hành nhanh nhất mà tôi từng thấy!”Anh ung dung cười nói.
Bùi Nhiễm Nhiễm đào hôn với anh mà nói quả thực chính là một chuyện vui lớn.
Mặc dù anh cũng không biết tình huống cụ thể bên trong.
“Ha ha, tất nhiên không dài bằng hôn lễ của tổng giám đốc Âu Dương, nhưng nhất định dài hơn so với hôn nhân của tổng giám đốc Âu Dương!” Thích Thịnh Thiên dứt lời, rút đầu vào.
Xe rất nhanh lần nữa chạy đi ở trước mặt anh.
Thích Thịnh Thiên nhìn vẻ mặt u ám của Cảnh Thần Hạo bên cạnh, “nhìn dáng vẻ của Âu Dương Lập, chắc không phải thông đồng với chị dâu.”
Cảnh Thần Hạo không có trả lời anh, tập trung vào suy nghĩ của mình. ----------Nhóm dịch: Boss – app Inovel-----------
Hiện giờ điều duy nhất mà anh có thể nhớ tới chính là Bùi Nhiễm Nhiễm mà anh nhìn thấy ở trong nhà Vivian, sự lạnh lùng và xa cách khi cô nhìn anh lúc đó.
Ánh mắt đó cho tới bây giờ vẫn khắc sâu trong kí ức của anh.
Nhưng đã qua lâu như vậy, bọn họ vẫn luôn rất tốt, khoảng thời gian này họ càng dính chung với nhau bất cứ lúc nào, ngoại trừ lúc đầu tuần đột nhiên quyết định kết hôn.
“Lâm Tri Hiểu biết không?” Nhiễm Nhiễm và Lâm Tri Hiểu là bạn thân, nếu như Lâm Tri Hiểu biết mà không nói.
“Anh Hạo, anh quá coi trọng cô ấy rồi, loại chuyện này cô ấy sao có thể biết, nếu như cô ấy biết nhất định sẽ không giấu anh!’ Thích Thịnh Thiên tin chắc Lâm Tri Hiểu cái gì cũng không biết.
Vừa rồi lúc còn đang ở trong đó, lúc nhìn thấy người mặc áo cưới không phải là Bùi Nhiễm Nhiễm, mà là Bùi Nhã Phán, sự kinh ngạc trên mặt cô ấy khôn ít hơn bọn họ, ngay cả điện thoại cũng rơi xuống đất.
Cảnh Thần Hạo kỳ thật cũng biết Lâm Tri Hiểu không thể nào biết, Nhiễm Nhiễm nếu như quyết định muốn rời khỏi, muốn đào hôn, vì giữ bí mật, cô nhất định ai cũng sẽ không nói.
Khó trách vừa rồi lúc anh trong phòng, gấp gáp muốn anh đi, thì ra là vì kêu Bùi Nhã Phán qua, sau đó rời xa anh.
Đáng thương nhất là ngay cả việc tại sao cô rời đi cũng không biết.
Ngay cả một lý do cũng không có, cứ như vậy vội vàng đào hôn không kịp chuẩn bị, còn dùng cách này.
Nếu như không muốn gả, tại sao phải ở trước mặt mọi người rời xa anh chứ?
“Anh Hạo, có lẽ chị dâu chỉ đột nhiên cảm thấy vẫn là mặc áo cưới đẹp, không hề rời đi, lần sau hai người cử hành một hôn lễ không giống ai, chị ấy nhất định sẽ không rời đi đâu!”
Thích Thịnh Thiên dứt lời, hắn liền nhận được một ánh mắt lạnh lẽo, nhiệt độ trong xe đều giảm xuống mấy độ.
Anh lập tức không dám nói nữa.
Trong lòng anh chỉ có một suy nghĩ, chị dâu a chị dâu, chị nhất định không được chạy đó.
Nếu không, màn sau sẽ rất thảm!
Bùi Nhiễm Nhiễm bị Thích Thịnh Thiên nhắc đến, giờ phút này đang trong chiếc xe đang phi nhanh, nghe tiếng cười của người bên cạnh.
Tề Viễn Dương một tay cầm tay lái, khóe miệng cong lên phân nửa, cặp mắt đào hoa đó cười như không cười lườm cô một cái, “cô đang diễn vở nào vậy? Có phải đột nhiên cảm thấy người thích hợp nhất với cô nhất vẫn là tôi, không kịp chờ đợi muốn gả cho tôi à!”
“Tề Viễn Dương anh lái xe nhìn đường!” Bùi Nhiễm Nhiễm tức giận nói.
“Cô yên tâm, nếu như chết, tôi chôn chung với cô, cô ở dưới suối vàng cũng sẽ không cô đơn!” Mặc dù anh nói thì nói như thế, nhưng vẫn nghiêng đầu nhìn phía trước.
Chiếc xe màu đỏ nhanh chóng lái vào một trang viên trong đỉnh núi, xe vừa dừng lại, Bùi Nhiễm Nhiễm đưa tay mở cửa xe.
Lại kinh ngạc phát hiện căn bản mở không ra.
Cô quay đầu nhìn Tề Viễn Dương, anh nhếch mày, nghiêng người về phía cô, “chậc chậc chậc, cô quá không công bằng, lúc cô làm ở công ty của tôi, để bộ mặt đó bao lâu a! Tôi đều nhìn phát chán rồi! Cô trở về nghe nói không bao lâu đã tẩy trang!”
“Anh lo có phải hơi nhiều không?” Cô mặt lạnh, ánh mắt nhắm lại nhìn anh, chẳng lẽ anh nhìn không ra tâm trạng của cô bây giờ không tốt sao?
“Chậc chậc, đúng là người phụ nữ không có lương tâm, vừa rồi nếu không phải là tôi, bây giờ cô đang ở trên xe người đàn ông khác rồi, nói không chừng đang thở gấp ở dưới thân! Nói đi! Xảy ra chuyện gì, tôi giúp cô báo thù!”
Bùi Nhiễm Nhiễm ngửa ra sau, tựa trên khung cửa, “mở cửa!”
“Đã nói báo thù cho cô, cô tức giận như vậy, lòng tôi đau quá!” Anh làm bộ muốn đi sờ mặt cô.
Bùi Nhiễm Nhiễm nghiêng đầu một cái, đưa tay ra không chút khách khí đánh vào mu bàn tay anh, “Tề tổng, anh đứng đắn một chút được không?”
“Được được, dù sao cô đã cung cấp cho tôi một trò cười của ngày hôm nay, ha ha!” Tề Viễn Dương nhấn chốt mở, mở cửa xe bước ra nhanh hơn cô.
Bùi Nhiễm Nhiễm hít thở sâu, nếu như không phải không có chỗ đi, nếu như không phải vừa mới bị Âu Dương Lập đuổi theo, cô sẽ không ngồi lên xe của anh.
“Bùi tiểu thư!”
Cô vừa đi vào, liền có một đoàn người hầu gật đầu chào hỏi.
Cô giờ phút này không có tâm trạng gì, chỉ là nhàn nhạt gật đầu, cô đổi giày đi vào, đưa tới trước mặt cô một ly Whisky thêm đá.
Cô đưa tay nhận lấy, bỗng nhiên uống hai ngụm, mắt cô nhìn vào ghế sô pha trong phòng khách, đi tới.
Tề Viễn Dương thấy được dáng vẻ của cô, ung dung đi qua, thân ảnh cao lớn đứng vững ở trước mặt cô, uống một ngụm rượu, miễn cưỡng nói, “một người đàn ông mà thôi, có cần phải đau lòng như vậy không? Cô cũng quyết định đào hôn rồi, còn nhớ mãi không quên?”
Bùi Nhiễm Nhiễm ngồi ở trên ghế sô pha không có trả lời anh, cô không muốn nói cái gì, cái gì cũng không muốn nói.
- ---------Nhóm dịch: Boss – app Inovel-----------