“Anh...” Cao Thâm nghiêng đầu nhìn cô chăm chú, lông mày hình kiếm của anh ta khẽ nhướn lên, “Cô là ai? Chúng ta gặp nhau rồi ư? Xin thứ lỗi cho tính khí khá tệ của tôi, nhưng thông thường các mỹ nhân tôi gặp đều sẽ không quên!”
“Cao Thâm, mở to mắt chó của ngươi ra mà nhìn cho rõ, ta chính là tiểu thư của truyền thông Đường Thị Đường Tư Điềm!” Cô tức đến nỗi mở to mắt nhìn anh, chỉ là một đạo diễn, lại dám đối xử với cô ta như thế.
“Ngại quá, mắt chó không nhìn thấy cô.” Cao Thâm sắc mặt tối lại, quay lưng nhìn bước chân của Bùi Nhiễm Nhiễm, “Đi thôi, không phải con khuyễn nào la hét chúng ta đều quan tâm, nếu vậy chắc chúng ta bận chết nhất!”
“Con chó hay sủa thật là khiến người ta thấy phiền.” Bùi Nhiễm Nhiễm cũng phối hợp trả lời.
Đường Tư Điềm nhìn bóng dáng sau lưng của họ vừa đi vừa cười, trong mắt hận đến nỗi phóng ra phi tiêu, xuyên qua bọn họ.
Tiếc là cô chỉ có thể dùng ánh mắt oán hận nhìn họ, sau đó rời khỏi chỗ ghi hình.
Có Cao Thâm trợ giúp, buổi quay hình rất thuận lợi, Hòa Thảo và anh hợp tác rất ăn ý đối với người lần đầu tiên ghi hình như Hòa Thảo anh khen ngợi không ngớt, thậm chí đồng ý ở trong bộ phim mới còn sắp xếp một vai diễn cho cô.
Lúc ghi hình xong đã là 2h chiều, cô và Cao Thâm cùng nhau đi ăn cơm, những người khác thì ăn cơm hộp, đều về công ty lo việc của họ.
Tú Thực Phường lầu 2 phòng VIP.
Bùi Nhiễm Nhiễm vẫn dùng giọng nói khàn khàn, bưng ly nước cam hướng về phía anh, “Hôm nay cảm ơn anh đã giúp đỡ, tôi nhất định sẽ bảo Cảnh Tổng thưởng cho anh, chắc chắn không ít hơn Giang Lưu.
“Nói mấy lời dung tục đó làm gì, Cảnh Thần Hạo cho tôi bao nhiêu, cô giao lại cho Dương Dương Noãn Noãn, coi như tôi mua đồ chơi cho tụi nó!” Cao Thâm nâng ly rượu cụm ly với cô, uống 1 ngụm hết sạch.
“Đồ chơi tụi nó đủ nhiều rồi.” Cô để ly xuống, cầm đũa lên nhìn anh, “Ăn cơm thôi! Đói chết mất!”
Cao Thâm không chối từ, bận cả buổi sáng, thật sự rất đói.
Ăn cơm xong, Cao Thâm cũng không vội đi ngay, từ từ lau miệng, nhìn cô, đột nhiên cười, “Cái cô Đường Tư Điềm đó có thù với cô sao?”
“Anh không phải không quen cô ta?” Bùi Nhiễm Nhiễm bỏ khăn giấy trên miệng xuống, lúc trước khi Đường Tư Điềm nói muốn kêu anh ta đến, cô đã đoán hai người đã từng gặp mặt, còn về giao tình, chắc không thân.
“Gần đây bộ phim mới nhất là của Đường Thị, chỉ gặp 1 lần, đương nhiên là không quen.” Anh mong không quen biết.
Nhưng qua hôm nay, Đường Thị không nhất định sẽ tiếp tục hợp tác với anh, nếu Đường Sóc nghe lời của Đường Tư Điềm thật không cần anh ta nữa, loại người đó anh ta cũng không muốn hợp tác với hắn.
“Đợi đã, nhẫn trên tay cô là sao?” Anh vừa muốn hỏi gì đó, đột nhiên quên sạch.
Bùi Nhiễm Nhiễm ngay đến nhẫn trên tay mình cũng không nhing, nói lại: “Để tránh phiền phức, anh cũng biết tôi là mẹ đơn thân, đeo nhẫn sẽ tiện hơn.”
Cao Thâm đột nhiên nhớ đến tên biến thái Tề Viễn Dương, thật may là giả, nếu là thật, anh nhất định sẽ về nước ngay!
“Vậy cũng đúng!” Nhìn bộ dạng cô không giống như nói dối, mà chuyện đụng chạm vào Tề Viễn Dương, anh vẫn không muốn làm.
“Vậy lần sau mình gặp nahu tiếp, tôi còn có việc, về trước nhé, còn về Đường Tư Điềm...” Bùi Nhiễm Nhiễm cầm túi xách bên cạnh ghế đứng dậy, “Không cần để ý cô ta.”
Cảnh Thần Hạo còn không để ý đến cô ta, nên cô ta cũng không quan tâm, cô lười để ý, 1 người ngay đến tình địch cũng không được tính, cô vốn không cần lãng phí thời gian.
“Được, nghe cô.” Cao Thâm đứng dạy và cùng cô đi xuống lầu.
Bùi Nhiễm Nhiễm vừa về tới Cảnh Thị, đã bị Cảnh Thần Hạo gọi vào phòng làm việc.
Coo cầm văn kiện trên bàn đi vào trong, Cảnh Thần Hạo đang cúi đầu nghe tiếng bước chân liền ngẩng đầu lên nhìn cô, ánh mắt tập trung vào ngực cô.
Hôm nay đoàn làm phim nhiều ngườ như thế, vừa nhìn là cô đã biết anh biết chuyện Đường Tư Điềm tạt nước vào cô.
“Em không sao!” Cô mở lời trước, lấy văn kiện trên tay cô đưa trước mặt anh, lại nói thêm câu, “trừ phi anh có tình ý với cô ta?”
Anh không kí vội, đối với chuyện ở đoàn phim càng tò mò hơn, xảy ra chuyện lớn như thế mà không tìm anh ấy giúp đỡ, “Sao lại quen biết Cao Thâm?”
Cô vừa nghe, người này chẳng lẽ ghen ư?
Cô nói đơn giản quá trình hai bên quen biết, trừ chuyện anh trêu đùa cô và Tề Viễn Dương, những thứ khác đều nói.
“Bạn bè bình thường.” Cảnh Thần Hạo cuối cùng đưa ra câu kết luận, cúi đầu nhìn đống văn kiện, lấy bút ký tên.
Cô yên tâm hẳn, đột nhiên anh lại nói, “Mẹ anh gọi điện thoại cho em rồi ư.”
Dạ, nói đến đối tượng hẹn hò tối nay của anh là 12 con giáp.
Nghe cô đáp, anh vẫn không ngừng việc ký tên, vẫn cứ làm như cũ, “Không cần.”
Không cần càng tốt, cô cũng không muốn nói dối giúp anh.
“Cảnh Tổng, tối nay anh phải đi xem mặt đúng không, thuộc hạ không di được không?” Anh giơ tay phải lên, đưa cây bút vào trong hộp bút.
“Dạ, tôi lập tức gọi điện điện thoại báo cho Cảnh Phu nhân tối nay Cảnh Tổng bận, không có thời gian đi.” Anh không muốn đi tí nào, sao lại không tự mình từ chối.
“Ừm, ra ngoài đi!” Cảnh Thần Hạo đại phát từ bị tha cho cô.
Cô cầm văn kiện trên bàn, quay người rời khỏi phòng làm việc.
Sau khi đưa văn kiện cho người khác sau, cô từ đại sảnh của Cảnh Thị đi ra.
“Hàn Hàn! Hàn Hàn!” Bùi Nhiễm Nhiễm mới đi vài bước, thì nghe tiếng gọi, cô vừa nghiêng đầu thì thấy Hoắc Đông đang vội vã xông về phía cô.
Cô nhớ đến cảnh tối hôm đó, quay người nhìn vào đại sảnh Cảnh Thị, cô bị theo dõi đến mức cảm thấy lo sợ.
Cô quay người đi tiếp vài bước, cứ an nhiên đi, cô hóa trang rồi mà!
Cô tiếp tục hướng về chỗ xe, còn cố ý nghiêng đầu nhìn Hoắc Đông, dùng giọng khàn khàn hỏi: “Anh gì ơi, anh nhận nhầm người rồi chăng?”
Hoắc Đông nhìn kĩ mặt cô, nghe giọng khàn khàn của cô, bước chân dừng tại chỗ, “Dáng vẻ hai người giống nhau quá, nhìn nghiêng tôi còn tưởng là cô ấy!’
Bùi Nhiễm Nhiễm không để ý ông ta nữa, mở cửa xe đi vào, nhanh chóng khởi động xe rời khỏi Cảnh Thị, nhìn qua kính chiếu hậu thấy anh ta đi vào đại sảnh Cảnh Thị, nhưng bị bảo vệ chặn lại.
Dạo gần đây Hoắc Thị liên tục dính các tin đồn xấu, rất có thể ông ta đi gặp Cảnh Thần Hạo, nhưng cũng có thể là tìm Lâm Tri Hiểu.
Cô đột nhiên dừng xe bên đường, lấy điện thoại cho Lâm Tri Hiểu, không ai nghe máy, điện thoại bàn reng một hồi mới có người bắt máy.
Nghe thấy âm thanh đầu dây kia, lòng cô mới nhẹ nhõm, “Tri Hiểu, Hoắc Đông đang ở dưới lầu, mình lo lắng ông ta tìm cậu tính sổ.”
“Đừng lo lắng, bảo vệ ngoài không phải bọn ăn hại, huống hồ giờ Hoắc Thị như kiến ngồi trên đống lửa, tìm tớ làm gì, tới Bùi Nhiễm Nhiễm phần là tìm sếp lớn! Cô chỉ là một nhân viên quèn thôi, không có năng lực lớn vậy.
CHÚ Ý: Do 1 bạn dịch sai chương vẫn đang dịch lại những chương để m.n đọc, nên vẫn chưa theo kịp tiến độ dịch của nhóm, mà nhóm mình chia chương dịch xen kẽ nên có thể trong tuần này sẽ k update mỗi ngày hoặc có up thì số chương sẽ rất ít vì bị vướng những chương của b đó dịch. Mình nói trc ở đây để m.n đỡ mong ngóng và thông cảm cho tụi mình. Cũng rất cảm ơn các b ủng hộ và xin lỗi vì sự bất tiện này =(((