Mục lục
Sủng Ái Của Bá Thiếu: Bắt Giữ Cặp Song Sinh Yêu Dấu Của Manh Mẫu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cảnh tổng, ngài đây là...đang tức giận?” Tề Viễn Dương lười nhác dựa mình lên trên ghế so-pha, “tôi làm cái gì rồi, đáng để cho Cảnh tổng ngài tức giận lớn như vậy?”

“Nhiễm Nhiễm là vợ của tôi, không phải là vợ trước, tôi cảm thấy chuyện này cần thiết phải xác nhận lại với anh lần nữa” Cảnh Thần Hạo khuôn mặt lạnh lùng, đôi môi không có chút biểu cảm nào nói ra câu này

“Điều này à...” Tề Viễn Dương lộ ra nét mặt phân vân, chỉ trong phút chốc đó thôi, thì lại từ từ trở lại không để tâm, “ngài nói với tôi điều này không có tác dụng gì à! Vậy phải xem trong lòng Nhiễm Nhiễm nghĩ thế nào mới đúng? Ngài đi hỏi cái Lão Tôn, Lão Lý, Triệu gì đó, buổi tối hôm đó cùng đi ăn cơm, Nhiễm Nhiễm là nói ngài như thế nào, chồng trước hai từ này, không phải là từ miệng của tôi nói ra đâu nhé”

“Nhiễm Nhiễm sẽ không làm thế”

“Ngài làm sao biết được cô ấy sẽ không? Một người phụ nữ thích ngài, ngài làm ra chuyện như thế, cô ấy nếu như vẫn không có tức giận, tôi chỉ có thể nói cô ấy không yêu ngài, cô ấy nếu như đủ yêu ngài, nhất định sẽ tức giận mà không ngủ được” anh tuy rằng không phải là phụ nữ, nhưng mà loại chuyện này nghĩ thôi cũng biết

Những ngày đó tâm trạng của Nhiễm Nhiễm đích thực không ổn chút nào!

Cảnh Thần Hạo nhìn động tác thảnh thơi của anh ta, bên mép miệng lạnh lùng bỗng nhiên cười lên

Theo cách nói của Tề Viễn Dương, vậy thì Nhiễm Nhiễm nhất định là rất yêu anh, cô ấy tức giận như vậy, là bởi vì quá yêu anh nên mới có biểu hiện đó

Tề Viễn Dương thông qua màn hình cũng nhìn thấy khuôn mặt cười của đối phương, chậm rãi liếc một cái, lại uống thêm một ngụm rượu, “nói thật, Cảnh tổng, rượu của các ngài...không có uống ngon như trước đây rồi”

“Không hợp khẩu vị của Tề tổng, Tề tổng có thể uống loại khác” Cảnh Thần Hạo ánh mắt ngừng lại ở trên tay của anh ta, “Tề tổng uống cũng không phải là rượu của chúng tôi”

Tề Viễn Dương sững lại, cách có cái màn hình, anh ta cũng không có uống, thì làm sao nhìn ra được không phải là rượu của Cảnh Gia?

“Không ngon đương nhiên không uống, tôi không phải là loại người sẽ chịu thiệt thòi” Tề Viễn Dương đặt ky rượu trong tay xuống, đôi tay ôm lấy máy tính bản rồi đi ra bên ngoài, “trước đây...Nhiễm Nhiễm chính là sống ở đây 1 tháng, cô ấy rất vui vẻ”

Khi đó, Nhiễm Nhiễm hiểu nhầm bản thân với em họ của cô ấy có đứa con, rời khỏi anh, thì không tìm được nữa, anh cứ luôn cảm thấy là cảnh sau đó ở cùng với Tề Viễn Dương đính thực cảm nhận của anh không hề sai, nhưng mà...đến hôm nay đều không biết vị trí hiện tại của anh ta là ở chỗ quái nào

“Không cần phải lãng phí tâm tư điều tra địa điểm, neeys như là có thể bị tìm thấy, 1 năm trước, anh cũng có thể tìm thấy Nhiễm Nhiễm” Tề Viễn Dương đã đi đến trước ban công bên cạnh vực thẳm, đôi mắt cười đào hoa nhìn lên khuôn mặt lạnh lùng tuấn tú trên màn hình, “Cảnh tổng, tạm biệt...”

Hai tay của anh ta vung ra, máy tính xách tay nhanh chóng rơi xuống vực thẳm, anh đứng tại chỗ, nhìn ra phía đối diện những dãy núi nối tiếp nhau không dứt, từ từ chậm rãi quay lại căn phòng

Cảnh Thần Hạo nhìn thấy trên màn hình hình như là có đám mây, nhưng đến một đám mây cũng không có nhìn rõ ràng, bỗng nhiên màn hình của đối phương tối sầm lại, rồi thì không nhìn thấy gì nữa

Cái tên Tề Viễn Dương này...rốt cuộc làm cái gì với máy tính vậy?

......

Bùi Nhiễm Nhiễm ở trên lầu với Dương Dương Noãn Noãn, thỉnh thoảng vẫn còn nghĩ là có nên gọi điện thoại cho Tề Viễn Dương hỏi xem rốt cuộc có phải đi làm không?

Cô nhìn một cái về phía Dương Dương Noãn Noãn, giơ lên với bọn trẻ động tác “xuỵt”, rồi thì xờ đến điện thoại đi ra góc phòng

Dương Dương Noãn Noãn tự giác không có nói lời nào nữa, chỉ nhìn cô ấy

Trong điện thoại đã có tín hiệu thông máy, nhưng mà phái bên kia từ đầu đến cuối đều không có người nhắc máy

Cô có chút hoài nghi, rồi gọi điện thoại đến văn phòng làm việc, đối với người như Tề Viễn Dương, thời gian cuối tuần anh ta sẽ không có ở trong công ty tăng ca, ngoại trừ có việc quan trọng

Điện thoại trong văn phòng làm việc vẫn không có người nhắc máy, trong lòng cô bỗng nhên cảm thấy không ổn chút nào, anh ta không phải xảy ra chuyện gì rồi chứ?

Ít ra thì bản thân lôi anh ra đến dạ tiệc ah!

Nếu như xảy ra chuyện gì, cô phải chịu toàn bộ trách nhiệm!

Trong lòng của cô thấp thỏm không yên nhìn Dương Dương Noãn Noãn, thử nhắc máy gọi điện thoại cho Cao Thâm, vậy mà lại là ở trong trạng thái tắt nguồn, con người này lại bay lượng trong không trung rồi!

Sau cùng cô không còn cách nào khác đành phải gọi điện thoại cho Thích Thịnh Thiên, tuy rằng biết anh ta sẽ báo cáo lại với Cảnh Thần Hạo, nhwung mà lúc này cũng không có cách nào khác, anh ta dù gì cũng là chủ nhân của buổi tối hôm qua, chắc có chú ý đến khách có bình an rời khỏi đó không?

“Chị dâu! Có chuyện gì không?” Thích Thịnh Thiên nhấc điện thoại lên khác là nhanh, giống như là cứ luôn cầm điện thoại chơi vậy

“Cậu tối qua có nhìn thấy Tề Viễn Dương rời khỏi đó không?” Bùi Nhiễm Nhiễm nhỏ tiếng hỏi

Thích Thịnh Thiên lập tức ngoảnh đầu nhìn sang Lâm Trí Hiểu ở bên cạnh, kinh ngạc mở to miệng

Tình huống gì đây?

Chị dâu lại đi quan tâm đến một người đàn ông khác, mà không quan tâm đến anh Hạo!

Chẳng lẽ...

Bọn họ thật sự ở bên nhau rồi?

Nhưng mà tối qua rõ ràng là anh Hạo và chị dâu ở bên cạnh nhau à!

Lâm Trí Hiểu đang ăn quả táo, nhìn thấy biểu cảm kinh ngạc của anh ta, đến nhai cũng ngừng lại, ngơ ngác nhìn anh ta, không biết xảy ra chuyện gì rồi!

“Chị nói cái người Tề Viễn Dương đó à! Tối qua anh ta ăn tối xong rồi thì rời đi à! Chị dâu chị tìm hắn ta có chuyện gì sao? Có cần thiết để em giúp đỡ à!” Thích Thịnh Thiên hận không thể bóp chết bản thân, anh đang nói cái gì vậy!

“Không có gì, không cần giúp đỡ” nếu như Tề Viễn Dương đã rời khỏi Cảnh Thiên, vậy thì chắc không có xẩy ra chuyện gì rồi

Nói không chừng lúc đó đang ngủ say sưa

Cô thu điện thoại lại, mỉm cười đi về phía Dương Dương Noãn Noãn, “không có chuyện gì nữa rồi, chúng ta tiếp tục chơi nhé! Có thể lớn tiếng nói chuyện rồi”

Cô cười cười, ánh mắt nhìn ra phía cửa phòng, Cảnh Thần Hạo đẩy cửa tiến vào

Tin tức của anh ta không phải là quá nhanh rồi sao?

Cô vừa mới dập điện thoại với Thích Thịnh Thiên, anh ta liền đi vào rồi!

Cô đi thẳng đến trước Cảnh Thần Hạo, kéo cánh của anh ta đi ra phía bên ngoài

Đi ở trong hành lang mấy bước, cách xa cánh cửa căn phòng, cô mới thả cánh tay của anh ta ra, “không bằng cứ để Dương Dương Noãn Noãn ở đây chơi, tôi về trước, ngày mai anh đưa bọn trẻ trở về, hoặc là mai tôi lái xe đến đón bọn trẻ, như thế nào?”

“Không ổn” Cảnh Thần Hạo không ngân ngại cự tuyệt luôn

“Tại sao không ổn? Tôi còn có việc, tôi phải đi đến công ty xem xét, xe của tôi cũng vẫn còn ở công ty” thực tế là xe của Lâm Trí Hiểu, cô càng không thể cứ luôn để ở công ty

“Nhiễm Nhiễm, em đang lo lắng cho hắn ta?” cúi đầu nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ấy, nghĩ đến dáng vẻ lười nhác, không chút để tâm của Tề Viễn Dương, trong lòng anh liền có một ngọn lửa bùng cháy

“Cảnh Thần Hạo, anh đang...ghen tuông?” Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn sắc mặt của anh thì biết trong lòng của anh đang nghĩ cái gì, “tôi với anh ta cái gì đều không có, bây giờ tôi là nhân viên trong công ty của anh ta, còn nữa anh không cảm thấy chúng ta cần phải giữ khoảng cách hay sao? Chẳng may lần kế hoạch đấu thầu xuất hiện vấn đề gì đó, tôi không phải là người bị tình nghi sao”

Dù gì chỉ có cô biết kế hoạch của Cảnh Thị, đồng thời lại biết kế hoạch của TE, đến mức cả hai bản kế hoạch đều có dấu tích dự tham gia của cô

Nếu như xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, cô chính là nghi phạm nhất

“Nhiễm Nhiễm, ý của em là sau lần cạnh tranh đấu thầu này qua rồi, chúng mình có thể tiếp xúc ở khoảng cách gần phải không?” nếu như là như thế này, anh không ngần ngại khiến cuộc đấu thầu nhanh chóng tiến hành, vốn dĩ chỉ có thời gian của một tuần thôi

“Tôi không phải là có ý này, ý của tôi là đợi anh xử lý xong chuyện của Diệp Mộ Yên, chúng ta còn có thể ngồi xuống nói chuyện tử tế, chuyện của tối hôm qua coi như là chuyện ngoài ý muốn được chứ? Cảm ơn anh” cô tuy rằng nhớ không rõ ràng, nhưng mà anh ta dù sao cũng là thuốc giải

“Chúng mình là vợ chồng, không cần nói cảm ơn, đó là chuyện anh cần phải làm, anh cũng rất...vui vẻ làm” anh đưa tay ra nắm lấy đôi tay của cô, cúi đầu xuống nhìn cô ấy, “Nhiễm Nhiễm, em ở lại đây đi? Chúng mình làm hòa được không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK