Trước đây tuy cưới Liêu Vi, nhưng anh và Liêu Vi không có hành động thân mật nào.
Nhưng bây giờ….
Bùi Nhiễm Nhiễm mắt ngày càng lạnh, tay nắm càng chặt.
Nhưng màn này, nhiều lần rơi vào mắt người đàn ông, hoài nghi trong lòng ngày càng sâu.
Nếu dựa vào lời cô nói vừa nói, chỉ vì công việc điều tra Âu Dương Lập. Nhưng bộ dạng quan tâm bây giờ của cô, rõ ràng…
Cảnh Thần Hạo thấy cô nhìn chằm chằm Âu Dương Lập, mắt không chớp, biểu cảm trên mặt ngày càng không đúng. Cho nên, anh đưa tay quơ quơ trước mặt cô, “Cô chưa từng thân mật với đàn ông qua sao? Có gì hay để coi, mắt cũng không chớp?”
Nhất thời, Bùi Nhiễm Nhiễm tỉnh lại, lập tức thu tâm trạng lại, “Tôi đã có con rồi, đương nhiên từng thân mật với đàn ông.” Nói xong, cô mở cửa xe, trực tiếp chui vào, tức giận đóng cửa thật lớn tiếng.
Là 1 nhân viên bình thường, trước mặt đại boss, có phải quá khoa trương?
Hai mắt Cảnh Thần Hạo nheo lại, trong đầu lướt qua hình ảnh 1 cô gái, cô cũng khoa trương như vậy, bộ dạng nhe nanh vuốt móng…
- ----------- --------------
Vô thức, môi anh cong lên, cả khuôn mặt ghi rõ 2 chữ vui vẻ.
Bộ dạng này bị Bùi Nhiễm Nhiễm trong xe nhìn thấy, rốt cuộc anh đang nghĩ gì? Vui vẻ thành như vậy?
Cảnh Thần Hạo cũng vào xe, rất nhanh, “Sao thể?”
“Cảnh tổng, tôi và Tiểu Dương trong xe đợi anh đến giờ, anh 1 mình ở ngoài cười ngốc cái gì?”
Tài xế Tiểu Dương mở to mắt, lập tức rụt đầu lại, sao Bùi Dĩ Hàn còn nói cả anh vào? Cô thật to gan, dám nói giỡn với cả Cảnh tổng.
Nghe 2 từ cười ngốc, mặt Cảnh Thần Hạo trầm xuống, “Tiểu Dương lái xe.”
Tiểu Dương gật đầu, lập tức đạp ga.
Cảnh Thần Hạo đột nhiên đến gần Bùi Nhiễm Nhiễm, động tác bất ngờ, dọa đến cô lập tức lùi 1 bước.
“Bùi Dĩ Hàn, cô biết Âu Dương Lập?”
“Cùng 1 câu hỏi, sao phải hỏi 2 lần?” Bùi Nhiễm Nhiễm đưa tay để lên ngực anh, lại đến gần cô!
“Rất đơn giản, cô khiến người khác nghi ngờ.” Ánh mắt đó, anh nhìn rõ, đầy hàn ý, tuyệt đối có chuyện.
“Tôi không quen Âu Dương tổng, anh ta cũng không quen tôi. Với lại, tôi cần gạt anh sao?” Nói xong, cô đẩy tay trên ngực anh 1 cái.
Nhưng Cảnh Thần Hạo không động đậy, đôi mắt nhìn kỹ cô, mắt cô, quá giống.
Anh dùng sức 1 cái, cố định cô lại, đưa tay sờ mặt cô.
Chỉ nghe cộp 1 cái, đầu Bùi Nhiễm Nhiễm đụng vào người anh, trán cô hiện lên chỗ màu đỏ.
Cảnh Thần Hạo nhíu mày, nhìn phấn trang điểm trên tay trỏ, anh vừa chạm vào mặt cô.
“Nói thật với anh, tôi có người bạn, bạn trai phản bội cô ấy, cưới người phụ nữ khác. Lúc đó, mắt bạn tôi như sưng lên, rất lâu mới hồi phục. Tôi nhìn Âu Dương tổng, lại nghĩ đến bạn mình mà thôi.” Bùi Nhiễm Nhiễm nói xong, nửa thật nửa giả, nhất thời khiến người khác không phân biệt được.
Cô mới đi Anh, 2 tháng được, luôn không khống chế được nhớ về Âu Dương Lập, Bùi gia, ba mẹ. Đêm khuya, luôn trốn trong góc khóc. Cho đến khi phát hiện mình mang thai, vì con, cô mới thoát khỏi trạng thái hoang mang đó.
“Loại ánh mắt đó, không giống chuyện phát sinh trên người bạn cô, chỉ có người trong cuộc, mới như vậy.” Cảnh Thần Hạo lạnh nhạt uhm 1 tiếng, phản biện thẳng thắn.
Nghĩ đến người chồng trong miệng cô, có thể không phải đang sống thử, mà có khả năng, bị bỏ rơi.
“Anh không phải phụ nữ, đương nhiên không thể hiểu cảm giác bạn tôi lúc đó, nữ nhân rất dễ tổn thương.” Bùi Nhiễm Nhiễm rất không thích anh nhìn cô như vậy, giống như là cô không mặc gì vậy.
Tất cả tâm tư nhỏ, trước mặt anh, đều không thể giấu được.
Cảnh Thần Hạo chà phấn trên ngón trỏ xuống, nhíu mày, ngữ khí lạnh lùng, “Thoa nhiều phần thế?”
Không thể không thừa nhận, tốc độ chuyển đề tài của anh rất nhanh.
Bùi Nhiễm Nhiễm quay đầu không nhìn anh, “Tôi xấu, đương nhiên thoa nhiều phấn hơn.”
Lời có ý là, cô là xấu nữ, đừng đến gần cô! Đói không cần lựa đồ để ăn à!
- ----------- --------------