Mục lục
Sủng Ái Của Bá Thiếu: Bắt Giữ Cặp Song Sinh Yêu Dấu Của Manh Mẫu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ăn em!

Quả nhiên là kết quả này, Lâm Tri Hiểu biết ngay là mình đã hỏi sai!

“Thích tổng, tôi ngồi lên bàn của anh thế này dường như không tốt lắm.” Thấy anh ta vẫn không có hành động nào, bỗng nhiên bày ra vẻ mặt khóc tang, “có thể tốt bụng để tôi đi ra ngoài không, bên Cảnh tổng tôi còn có rất nhiều việc, không làm sẽ bị đuổi việc đó, tôi sẽ không có tiền lương, sẽ không có tiền trả lại cho anh!”

Nhìn khuôn mặt nhỏ như khóc tang của cô, hoàn toàn không có nước mắt, bộ mặt giả khóc này của cô mà muốn lừa anh buông tay sao!

Lông mày anh nhíu lại, cười nói, “không có tiền trả bằng thịt cũng không tệ!”

“Thịt của tôi không đáng tiền, Trần Nhan không tệ, anh xem dáng người cô ta cũng đẹp, khuôn mặt xinh đẹp, gia thế chăc chắn càng tốt, cho nên Thích tổng anh đi tìm cô ấy đi!” Lâm Tri Hiểu gật gật đầu, cô nhất định phải tìm Nhiễm Nhiễm mượn tiền, trước tiên trả lại tiền cho Thích Thịnh Thiên rồi hẵn nói.

Nếu không anh suốt ngày cứ lấy 2 triệu rưỡi ra nói!

“Anh chỉ tìm em.” Anh vừa nói vừa thò tay thăm dò bên trong áo của cô, người phụ nữ này nên dạy dỗ rồi.”

Từ sau lần say rượu trước đó, cũng không có tiến triển gì thêm, trông thấy anh như nhìn thấy rắn rết vậy cứ lẩn tránh suốt.

Nhất là sau tiệc sinh nhật lần trước, cộng thêm tối hôm qua Trần Nhan bỗng nhiên xuất hiện, anh biết ngay Lâm Tri Hiểu đã hiểu lầm!

Lâm Tri Hiểu cố gắng đỡ lấy anh ta, hai mắt nhìn chằm chằm anh ta, “Thích tổng, xin tự trọng!”

“Làm sao tự trọng? Tự mình cân trọng lượng của mình sao?” Thích Thịnh Thiên cúi đầu tới gần cô, Lâm Tri Hiểu liền không ngừng ngửa ra sau, cảm giác eo mình sắp gãy rồi.

Một bàn tay đặt sau lưng cô, cô lại ngồi thẳng, đối mặt với bộ mặt đẹp trai tươi cười của Thích Thịnh Thiên, “Hiểu Hiểu, sức eo của em thật tốt.”

Tại sao anh ta lại cười vui như vậy?

“Thật ra sức eo của tôi không tốt chút nào, thật đó, eo của tôi đau quá......” Cô làm ra vẻ mặt đau khổ, khuôn mặt nhỏ nhíu lại, vô cùng ủy khuất, “Thích tổng, eo của tôi hình như thật sự rất đau, chắc tôi phải đi khám bác sĩ rồi, anh để tôi đi đi!”

“Anh dẫn em đi!” Anh bỗng nhiên bế cô lên, rời khỏi bàn làm việc.

“Anh bế tôi đi đâu? Thả tôi ra! Thả tôi ra!” Cô mới không muốn vào phòng nghỉ của anh ta, căn nguyên của tội ác a!”

“Anh là lão trung y, giúp em xem thử cái eo.” Vừa rồi cô rõ ràng không dùng sức ngã người lắm.

Lúc anh ta không nói cái gì cũng không có, anh ta vừa nói liền bắt đầu đau eo, nói láo nhìn cái biết ngay.

“Anh là lão trung y? Anh là lão tài xế còn tạm được!” Lâm Tri Hiểu mắt thấy cơ thể của mình sắp rơi xuống cái giường lớn, cô căm thù đến tận xương tuỷ.

“Thích tổng, giường này của anh có mấy người phụ nữ ngủ qua rồi thế! Bây giờ anh để tôi ngủ? Tôi cảm thấy bẩn, tôi ngủ không được!” Cô rất chán ghét anh ta, vô cùng chán ghét anh ta!

Nhưng người đàn ông đáng ghét này, lại thừa dịp cô say rượu, lấy mất lần thứ nhất của cô!

Đáng ghét! ---------Nhóm dịch: Boss – App iNovel------------

Sắc mặt Thích Thịnh Thiên bỗng trở nên lạnh lẽo, trực tiếp ném cô lên giường, cô cả kinh lập tức lộn một vòng, lăn đến mép giường, ngửa đầu nhìn anh ta, hai người cách nhau một cái giường lớn mà nhìn nhau.

“Lâm Tri Hiểu, con mắt nào của em trông thấy anh mang phụ nữ vào đây hả?” Trước kia anh đúng là có những người phụ nữ khác, thế nhưng chưa từng mang theo họ vào đây.

“Sao anh dám đưa những người phụ nữ khác đến địa bàn của anh Hạo chứ, anh cũng không phải chán sống đâu.

“Thích tổng, lời này của anh, trước đó tôi cũng đâu phải trợ lý thư ký của anh, sao tôi biết anh có dẫn phụ nữ vào hay không!” Cô sửa sang lại quần áo trên người, vừa mới bị Thích Thịnh Thiên vén lên không ít.

“Lâm Tri Hiểu, em nói thêm lần nữa!”

“Tôi thật sự không biết a!” Cô mở to hai mắt nhìn, vẻ mặt vô tội nhìn anh ta, “Thích tổng, bây giờ anh là người đàn ông có vị hôn thê rồi, phải có trách nhiệm với vị hôn thê của mình biết không? Giữa chúng ta hãy xem như cái gì cũng chưa từng xảy ra, được chứ?”

“Cái gì gọi là xem như chưa từng xảy ra? Ý của em chính là trong lòng của em, trước đó chúng ta vẫn có quan hệ sao?” Người này tự nhiên rất vui, khóe miệng không kìm được khẽ nhếch.

“Không có!” Cô lập tức lắc đầu, cô phải làm thế nào mới có thể đi ra khỏi đây đây.

“Em qua đây.” Thích Thịnh Thiên quắc cô lại, nháy mắt, động tác kia quả thực......

Dụ hoặc!

Không được qua đó, trong lòng Lâm Tri Hiểu không ngừng nói với mình, không được qua đó!

Trước đó cảm thấy dù lúc trước anh ta có những người phụ nữ khác, kỳ thật con người anh ta cũng không tệ, nhưng bây giờ, có vị hôn thê thì không giống.

Cô sẽ không bao giờ ở bên một người đàn ông đã có vị hôn thê.

“Thích tổng, sự hiểu lầm của việc sai lầm trước đó của chúng ta đến đây kết thúc, được không? Coi như tôi bị thiệt!” Đáng thương cho cô một người bạn trai cũng không có để đùa nghịch, kết quả là mất rồi!

“Anh là đàn ông, sao có thể để phụ nữ thiệt thòi, nếu không em ngủ với anh thêm một lần nữa, chúng ta huề nhau.” Thích Thịnh Thiên trực tiếp giẫm trên giường lớn, đi về phía cô.

Lâm Tri Hiểu xoay người chạy, nhưng vẫn bị anh ta tóm được, lưng cô áp sát lên tường, yên lặng nhìn anh ta, “vừa rồi anh không có cởi giày, giẫm lên giường dơ hết, Thích tổng, chúng ta hẹn lại lần sau nha, giường bẩn thế này, tôi ngủ không được.”

“Ai nói nhất định phải ở trên giường.” Thích Thịnh Thiên lại gần cô, nhìn khuôn mặt nhỏ dần dần ửng hồng của cô, ngày càng thấy thích thú.

Trong đầu Lâm Tri Hiểu nháy mắt nhớ lại cảnh tượng lần trước cô áp sát lưng vào tường, lại là tường, chẳng bằng vừa nãy ở trên bàn làm việc!

Hơi thở nam tính bao phủ lấy cô, hai người dán thật chặt vào nhau, tư thế như vậy quá mức….

Cô nuốt một ngụm nước bọt, nghiêng đầu không nhìn anh ta nữa, “anh muốn tôi treo trên lưng cái danh tiểu tam sao? Tôi không muốn làm tiểu tam đâu, Thích tổng có phải đầu của anh có vấn đề không, vị hôn thê xinh đẹp như vậy không thích, anh bám lấy tôi làm cái gì? Xin anh tha cho tôi đi mà!”

“Ý của em là......” Giọng anh đột nhiên ngừng lại, ghé vào tai cô, nói khẽ, “nếu như anh không có vị hôn thê, em sẽ chấp nhận anh sao?

“Không phải ý này!”

“Vậy là ý gì?” Thích Thịnh Thiên híp mắt lại, bắn ra tia sáng nguy hiểm.

Ánh mắt đó phảng phất đang nói, nếu như em dám nói một câu không phải, bây giờ anh sẽ làm thịt em!

“Chí ít anh đang độc thân, chúng ta mới có thể ở bên nhau? Anh không phải độc thân, trong tim em sẽ có chướng ngại, tận đáy lòng không thể chấp nhận được.” Cô thận trọng trả lời, chí ít có thể trốn qua hôm nay.

“Chuyện tối hôm qua là sao? Em chơi anh sao?” Cô ta lại dám thay đổi tuyến đường, như thế cũng nhịn, thế mà còn chạy vào nhà anh Hạo.

Ban đêm ngủ chung với Noãn Noãn, cô ta quả thật rất thông minh a!

Biết dưới tình huống đó, anh tuyệt đối không làm phiền tới cô!

“Không phải, Noãn Noãn gọi điện thoại nói nhớ tôi, tôi liền lái thẳng đến nhà nó, không tin anh có thể gọi điện thoại hỏi nó, lời tôi nói đều là thật! Chỉ là hôm qua chạy quá nhanh, quên báo cho anh, hơn nữa vị hôn thê của anh không phải còn đang điện thoại cho anh sao! Tôi cảm thấy chúng ta không cần giải thích chi, có thể anh căn bản cũng sẽ không đi, cho nên......

Sáng hôm nay đã nói với Noãn Noãn rồi, nếu như Thích Thịnh Thiên hỏi Noãn Noãn, thì nói là nó gọi điện thoại cho cô.

Tình cảm của cô và Noãn Noãn rất tốt, nhất định sẽ không bán đứng cô!

“Anh và cô ta thật sự không phải như em nghĩ đâu, lời của ba mẹ đều là đùa giỡn, anh và em mới là nghiêm túc!”

- --------Nhóm dịch: Boss – App iNovel------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK