Có lẽ say không phải do rượu rồi.
Âu Dương Lập nhìn ông cười: “Nếu đã nói xong, Lý Tổng có thể nói thử, hướng về nhà nào không? Cũng có thể cho là, để mọi người trong lòng có tâm lý chuẩn bị trước.”
Lời này, quả thật có chút ép buộc người khác.
Sắc mặt Lý tổng khó xử, nhất thời, không biết nên trả lời thế nào. Quyền quyết định không nằm trong tay ông, vạn nhất đắc tội 1 bên nào, không phải là chắc chắn sẽ bị tổn thất sao.
Dù sao cũng là người có kinh nghiệm, rất nhanh, Lý Thành cười nịnh nọt, “Người trẻ tuổi các cậu, đều là nhân tài trong đám đông, nhìn thấy các cậu tôi liền thấy thưởng thức, Hà thị dù bị nhà nào thu mua, tôi đều không lo lắng.”
Bùi Nhiễm Nhiễm nhất thời hiểu rồi, hôm nay sẽ đàm phán không thành. Chi nên, cô hào phóng cười, dứt khoát nói: “Hôm nay là vũ hội, không nói kinh doanh nói bạn bè. Nếu vũ hội đã bắt đầu rồi, chúng ta cũng nên đi chung vui không phải sao?”
Lý Thành khen ngợi nhìn cô 1 cái, cũng theo đường lui đó mà lùi xuống.
“Cảnh tổng, Âu Dương thiếu gia, các cậu thấy thế nào?” Lý Thành đưa tay mời, thám tính phản ứng của họ.
Cảnh Thần Hạo đưa tay, ôm Bùi Nhiễm Nhiễm vào lòng, môi khẽ nhếch lên, “Tối nay, tôi đều nghe cô ấy.”
Lời của anh thật sự ái muội, sắc mặt Âu Dương Lập lập tức lạnh lẽo, vừa muốn mở miệng nói gì, Cảnh Thần Hạo lại không cho anh cơ hội, ôm lấy người rời đi.
Trên sân khấu đi ra 1 người chủ trì vũ hội, anh cầm micro, tuyên bố: “Ladies and gentlemen, vũ hội tổ chức 1 năm 1 lần của Phong Hoa, chính thức bắt đầu, mong các vị chơi vui vẻ…”
Theo sau lời anh, âm nhạc từ từ phát lên, những người nhảy thay đổi bước nhảy theo tiết tấu âm nhạc, cũng có thể nói âm nhạc mềm mại hay mạnh mẽ, sẽ quyết định bước nhảy của bạn.
Lần này là bài nhạc êm đềm triền miên, Bùi Nhiễm Nhiễm vô thức nghĩ đến điệu Waltz, quả nhiên…
Âu Dương Lập ở bên cong người, bộ dạng công tử khiêm nhường, mời bạn nữ làm bạn nhảy. Nhưng Âu Dương Lập ngược lại bá đạo nắm lấy tay cô, đặt lên tay anh, tay khác ôm lấy eo Bùi Nhiễm Nhiễm, kéo mạnh 1 cái, ôm trọn cô vào lòng, tư thế coi như xong rồi.
- ----------- --------------
“Cảnh tổng, làm bạn nhảy của anh quả là khác biệt.” Bùi Nhiễm Nhiễm 1 tay để lên vai anh, trong lời có lời, ngữ khí 3 phần là cười nhạo 2 phần là không kiên nhẫn.
Cảnh Thần Hạo ưu nhã bước đi, nhẹ cúi đầu, đến gần tai cô, giọng mê hoặc, “Còn có khác biệt hơn, chuẩn bị xong chưa?”
“Hử?”
Bùi Nhiễm Nhiễm không hiểu, vừa muốn hỏi, bước nhảy đột nhiên chuyển đổi, cô mở to mắt, đèn tập trung rọi lên người bọn họ.
Mở màn phải có nhảy mở màn, cũng như bây giờ, bọn họ là nhân vật chính.
“Căng thẳng không?” Cảnh Thần Hạo mắt mang ý cười.
“Cảnh tổng ngài không căng thẳng là được.” Bùi Nhiễm Nhiễm không chút yếu thế, cười nâng cằm lên, trong mắt mang theo sự thách thức.
Trước khi Bùi gia phá sản, những vũ hội như vậy cô tham gia không ít, vẫn luôn là tiêu điểm của hội trường. Chỉ là không ngờ, lần này, cảnh còn nhưng người đã khác rồi, đến tâm cảnh cũng thay đổi nhiều như vậy.
Cảnh Thần Hạo cười tà mị, cái gì cũng không nói, ánh mắt càng âm trầm khó hiểu.
Đã rất lâu không có ai, dám công khai thách thức anh như vậy!
“Bây giờ do Cảnh tổng của tập đoàn Cảnh thị cùng bạn nhảy, nhảy 1 điệu tặng mọi người, coi như là bài nhảy mở màn cho vũ hội…”
Người trên sân khấu lại nói thêm 1 câu, Bùi Nhiễm Nhiễm tư thế đã xong, cổ trắng ngần thon thả như thiên nga, đôi mắt đẹp như phát sáng, điệu Waltz thật sự được phát lên.
Chân khẽ bước, bước nhảy xoay người, động tác uyển chuyển, mỗi bước nhảy đều xuất phát từ tim, không có cố ý làm màu, tất cả đều tuân theo con tim, uyển chuyển như nước, tất cả mọi người ở vũ hội đều nhìn đến như bị mê hoặc.
Lúc xoay người, Bùi Nhiễm Nhiễm như mỹ nhân ngư vậy, cuối cùng Cảnh Thần Hạo kéo 1 cái, Bùi Nhiễm Nhiễm nằm trong lòng anh, vừa đúng 4 mắt nhìn nhau.
Hai người phối hợp hoàn mỹ không chút khuyết điểm, cứ như … người yêu nhiều năm của nhau vậy.
- ----------- --------------