Mặt không giấu được sự vui mừng!
Chẳng lẽ anh già rồi!
Anh còn chưa già mà!
“Em vô tội, anh ta cũng vô tội, tụi em mới gặp nhau có 1 lần, còn là lâu lắm rồi, anh đừng có hủy hoại tiền đồ của người khác, chồng yêu của em, anh nhất định phải bình tĩnh!” Lâm Tri Hiểu đột nhiên hối hận với câu nói đùa của mình.
Nếu đúng là vì cô mà Thích Thịnh Thiên phong sát người ta, thì thật có lỗi với người ta!
Thích Thịnh Thiên vừa rồi thật là rất giận, nhưng vì cô gọi mình là “ông xã”, đột nhiên lại trở nên vui vẻ.
Giờ họ là vợ chồng rồi!
Vợ chồng danh chính ngôn thuận.
“Gọi thêm tiếng nữa đi, anh thích.” Anh không muốn so đo chuyện khác, chỉ muốn nghe cô gọi anh.
“Ông xã, ông xã đẹp trai, anh xã tốt.” Cô cứ gọi tự nhiên như thế đó.
“Bà xã ngoan thật...” Thích Thịnh Thiên rất vui.
Khuôn mặt đang cười của Lâm Tri Hiểu đột nhiên tối sầm lại, cô thật ngoan?
Quả là quá nghe lời rồi?
Cô không thèm nghe lời anh.
Không thèm gọi.
Trong xe bỗng rơi vào trầm tư 1 thời gian ngắn.
“Bà xã, em muốn hôn lễ như thế nào? Nếu đã kết hôn, thì làm hôn lễ luôn đi.” Anh ý thức được qua sự việc của anh Hạo, có những chuyện nhất định phải nắm chắt.
“Đừng gấp chứ...”
Anh ta rốt cuộc gấp cái gì!
“Em không gấp, anh gấp! Hiểu Hiểu, hôn nhân là chuyện lớn, lúc nãy bố mẹ vợ cũng nói là làm hôn lễ.” Anh nhất định phải nắm chặt, cái gì cũng làm xong, mới yên tâm.
“Ý kiến của họ có thể tạm thời không suy nghĩ.”
“Em cũng muốn giấu hôn giống như anh Hạo và chị dâu? Bọn họ giấu quá lâu, em coi đã xảy ra bao nhiêu vấn đề, cho nên anh thấy nên làm khác đi, 1 lần, toàn bộ, cái gì ucngx làm là tốt nhất, nên em muốn hôn lễ như thế nào?” Trọng tâm của anh nằm ở vế cuối.
“Em suy nghĩ đã!”
Thực là nghĩ nhiều lắm!
Mỗi người phụ nữ đều tưởng tượng mình sẽ như thế nào khi đám cưới.
Nhưng khi đến thời khắc đó, lại có chứng sợ hôn nhân, không biết nên làm sao.
“Bà xã, nếu em không có ý tưởng, nghe ý tưởng của anh, được không?”
Lâm Tri Hiểu nghe lời anh, buồn 1 xíu, cô chẳng qua đang suy nghĩ nên tổ chức hôn lễ như thế nào, anh lại tự quyết định.
“Thôi được!” Thực ra cô cũng không nghĩ nhiểu đến thế, nếu anh đưa ra, thì cũng tốt.
Bọn họ cùng nhau về công ty, cô mong nhanh chóng đến phòng làm việc của Bùi Nhiễm Nhiễm.
Chuyện vui như thế đương nhiên phải chia sẻ với cô.
Bùi Nhiễm Nhiễm thấy cô đi vào, còn cười nhẹ, “Cuối cùng cũng du lịch về rồi.”
May mà Thích Thịnh Thiên là anh em cuuar Cảnh Thần Hạo, cho nên đối với việc hắn của bắt cóc thư ký của mình không lời oán trách, có cảm giác như họ thích làm gì cũng được.
“Nhiễm Nhiễm, thật ra tối qua tụi mình về rồi, giờ tìm bạn có 1 chuyện.” Cô ngại ngùng lấy giấy kết hôn ra, “Mình và Thích Thịnh Thiên mới kết hôn.”
“Chúc mừng! Tốc độ cuuar anh ta cũng nhanh thật!” Bùi Nhiễm Nhiễm cầm giấy kết hôn, nhìn khuôn mặt tươi cười của 2 người trong đó, mình cũng bị ảnh hưởng, cũng vui lên.
“Đúng đó! Mình còn chưa phản ứng kịp nè, vừa mới cầu hôn thành công, rồi thuyết phục bố mẹ mình, lấy hộ khẩu nhà mình, trực tiếp đến cục dân chính!” Cô quả giống như lời Thích Thịnh Thiên nói, sau khi lãnh giấy kết hôn xong mới phản ứng trở lại.
“Cầu hôn...” Bùi Nhiễm Nhiễm đột nhiên thấy cái gì đó chột dạ rồi gấp tờ giấy kết hôn lại, trả cho cô, “Mình phải chuẩn bị 1 lì xì lớn, khi nào làm đám cưới.”
“Mình cũng chưa biết, nghe anh ấy sắp xếp!” Lâm Tri Hiểu thu tờ giấy kết hôn, nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô, “Nhiễm Nhiễm, thật ra cậu biết không? Trước đây mình từng tuyên bố rõ ràng là anh ấy cầu hôn mình sẽ không đồng ý, tuyệt đối không! Nhưng cậu biết anh ta dùng cách gì không? Mình xém không về được.!”
Giờ cô vừa nghĩ đến cảnh đó, có chút kinh sợ.
Bùi Nhiễm Nhiễm bình tĩnh nhìn cô, Lâm Tri Hiểu mang chuyện của Thích Thịnh Thiên kể ra hết.
Trong lòng Bùi Nhiễm Nhiễm thấy áy náy, lúc đầu Thích Thịnh Thiên nói tình huống đó cho cô nghe, cô cũng hết cách, không thể không đưa ra chủ ý.
May mà kết quả khả quan, hai người bình an trở về, còn nhanh như thế lãnh giấy kết hôn.
Thích Thịnh Thiên và Cảnh Thần Hạo quả nhiên là anh em!
Về chuyện này tốc độ làm việc nhanh như nhau.
“Nhiễm Nhiễm...” Lâm Tri Hiểu đột nhiên ôm cô, “Không biết đám cưới có xảy ra chuyện gì không nhỉ.”
“Cậu yên tâm, sẽ ổn thoi, không có gì.” Cô cười an ủi.
“Mĩnh cũng hy vọng thế, chắc sẽ không sao, cậu nói cái cô Trần Nhan đó có đột nhiên xuất hiện, sau đó lần này cô ta thật sự là có con với Thích Thịnh Thiên không?” Lâm Tri Hiểu nói xong tự mình lắc đầu, sao cô lại nghĩ đến chuyện kinh khủng đó chứ.
Ông trời nhất định sẽ không đối xử tàn nhẫn với cô, cô là 1 công dân tốt.
“Sẽ không, yên tâm.” Bùi Nhiễm Nhiễm vỗ lưng cô, nhẹ nhàng an ủi.
Bây giờ cho thấy, giờ Trần Nhan từ trong âm thầm đã công khai, theo đuổi người yêu, giờ mới bắt đầu, chắc không còn tâm tư để ý Thích Thịnh Thiên.
Trừ phi có việc cần Thích Thịnh Thiên giúp đỡ.
“Ừ, mình yên tâm, đã kết hôn rồi, còn gì không yên tâm, anh ta dám làm chuyện có lỗi với mình, mình sẽ ly hôn!”
“Đừng nên manh động như thế, nhưng cậu vui là được.” Cô đã từng trải qua, nhưng cảm nhận của mỗi người khác nhau.
Cô không thể dùng suy nghĩ của mình để chỉ dẫn cho họ.
“Vậy mình đi làm trước, sau đó nhất định không thèm cũng anh ấy chạy lung tùng, mấy ngày nay chỉ chuyên làm việc, sau đó đột nhiên biến mất! Nếu cứ tiếp tục thế, chắc cô sẽ lười không muốn làm nữa.” Lâm Tri Hiểu vẫy tay chào, sau đó rời khỏi.
Nhưng bọn họ không ngờ hôn lễ mà Thích Thịnh Thiên muốn lại là...hôn lễ du lịch.
Lì xì to lớn của Bùi Nhiễm Nhiễm không có đất dụng võ, Thích Thịnh Thiên xin phép cả tháng trời cho Lâm Tri Hiểu, trực tiếp đi.
Chủ ý này không tệ!
Mà lúc đó, cô đứng trước mặt Cảnh Thần Hạo, khuôn mặt của anh vẫn cứ lạnh băng như thế, đôi mắt yêu thương nhìn cô.
“Cảnh Tổng...”
Nay sao thế?
Vì Thích Thịnh Thiên và Lâm Tri Hiểu tổ chức hôn lễ du lịch, chịu đả kích?
Cứ nhìn cô mãi!
“Mặt em dính gì vậy, anh có cần nhìn mãi không?” Cô đột nhiên thả tay ra, bỏ tài liệu trên bàn, “Phiền Cảnh tổng, di chuyển con mắt xíu được không, sau đó ký tên?”
“Nhiễm Nhiễm, mình chưa đi hưởng tuần trăng mật.” Cảnh Thần Hạo nhìn khuôn mặt cô, vì Thích Thịnh Thiên bọn họ đi rồi.