Cô thuận tay lấy 1 tờ khăn giấy đi đến hành lang im lặng, ra khỏi chỗ chụp hình, cô đổi lại giọng nhận điện thoại của Hác Lôi, “Chủ nhiệm Hác.”
“Tôi nói Bùi Dĩ Hàn rốt cuộc cô bị gì! Học 1 ngày nghỉ 2 ngày! Trường mầm non cũng rất quan trọng, không phải nơi muốn đến là đến, không biết có bao nhiêu người ghi danh vào còn không được nhận, tưởng là có Đường thiếu chống lưng, đến đi học cũng không đi sao?” Hác Lôi tức giận cực kỳ, muốn đi học như vậy, nhưng chỉ học 1 ngày.
“Chủ nhiệm Hác đừng tức giận, ngày mai nhất định đưa chúng đi học.” Cô cười trừ nói.
Cảnh Thần Hạo chắc không nhàm chán đến theo cô đi đón người?
Không đúng, dùng lời của anh mà nói thì chỉ cần tự nhiên anh muốn.
“Vậy được rồi!” Hác Lôi nói xong cúp máy.
Cô nghe tiếng “tút tút”, ánh mắt liền nhìn thấy 1 bóng hình, cô nghiêng người nhìn liền thấy Lucy mặt nghi ngờ nhìn cô.
Giọng cô trở lại khàn đặc, thản nhiên hỏi, “Có chuyện?”
“Giọng cô lúc nãy không phải vậy!” Lucy mặt khẳng định nhìn cô.
Cô làm sao nghe đến, qua đây hít hơi thở trong lành, vậy mà lại gặp Bùi DĨ Hàn, thậm chí còn nghe thấy giọng cô và bây giờ hoàn toàn khác nhau.
“Sao cô lại ở đây?” Bùi Nhiễm Nhiễm không trả lời cô ta, nếu cô không nhớ lầm, lần trước lúc rời khỏi phòng làm việc của Cảnh Thần Hạo tức đến đi muốn gãy cao gót.
“Tôi chụp hình ở phòng chụp kế bên.” Lucy từng bước đến gần cô, “Cô làm vậy rốt cuộc là tại sao? Cô xấu như vậy, lại cố ý dùng giọng khó nghe, tiếp cận Cảnh Thần Hạo có phải có mục đích gì?”
“Trí tưởng tượng của cô Lucy, tôi thật khâm phục.” Cô cười gật đầu, cầm điện thoại chỉ phòng chụp phía sau, “Tôi có chuyện, đi trước!”
- ----------- --------------
“Cô chạy nhanh vậy có phải nhột không!” Lucy không tha theo sau cô, “Bùi Dĩ Hàn cô đứng lại! Nói cho rõ!”
Khâu Tịch vừa từ dưới lầu lên nghe tiếng huyên náo, mà còn liên quan đến Bùi DĨ Hàn, cô hứng thú không thôi, lập tức đi nhanh lên chỗ chụp hình.
“Bùi Dĩ Hàn cô cố ý vào Cảnh thị, giả giọng khàn đặc, nhất định có ý đồ!” Lucy 1 bước không rời theo sau, tiếng cao gót rất lớn tiếng, giọng của cô còn lớn hơn.
Bùi Nhiễm Nhiễm mệt mỏi không kiên nhẫn mà đứng lại, ánh mắt liếc thấy Khâu Tịch cũng đến.
Thật không đúng lúc.
“Tiểu thư Lucy cảm thấy giọng lúc nãy của tôi và hình dáng bây giờ hợp không? Tôi chẳng qua muốn mọi người không cảm thấy không hợp, cho nên luyện giọng mà thôi.” Nghĩ đến khả năng bị phát hiện, nhưng lại không ngờ là vì chuyện nhỏ này, mà còn bị Lucy nhìn thấy.
“Cô tưởng tôi sẽ tin!” Lucy ánh mắt sắc bén phát hiện Khâu Tịch, “Cô chắc cũng là nhân viên Cảnh thị, chính là cô ta, tôi vừa nghe cô ta nói điện thoại với người khác, giọng hoàn toàn khác bây giờ!”
Chỗ chụp hình vì ồn ào của họ, hình như tất cả mọi người đều dừng việc, mặt như coi kịch hay.
“Giọng không giống phạm tội sao?” Bùi Nhiễm Nhiễm mặt thản nhiên, “Tổ trưởng Khâu, người không liên quan không nên xuất hiện ở đây.”
Chỉ Lucy đang tức giận.
“Bùi DĨ Hàn, nếu tiểu thư Lucy đã nói vậy, chúng ta cần giải thích với Cảnh tổng 1 chút, dù sao cô cũng từng là nhân viên của Te, chúng tôi có lý do nghi ngờ cô là gián điệp.” Khâu Tịch nói xong lấy điện thoại, như muốn gọi cho Cảnh Thần Hạo.
“Tổ trưởng Khâu có phải đang làm lớn chuyện nhỏ không?” Cô lại không chút lo lắng, dù sao Cảnh Thần Hạo cũng biết cô cố ý biến giọng.
“Đây gọi là cẩn thận, đối với cô, chúng tôi không thể không phòng.” Khâu Tịch liếc cô 1 cái, quay người gọi điện.
Bùi Nhiễm Nhiễm liếc nhìn Lucy, như không có gì quay lại nhìn nhân viên, “Thế nào? Nhìn người khác cãi nhau không cần làm việc nữa?”
Cơm trưa cô còn chưa ăn xong! Lucy thật biết kiếm chuyện!
Hòa Thảo có chút không yên lòng nhìn cô, trong mắt đầy ý muốn hỏi.
Nay lễ ăn chơi quá độ, sr mọi ng vì update trễ, mọi ng cuối lễ vui vẻ ^^
- ----------- --------------