“Em làm sao có thể bị anh ta bắt nạt, nhưng mà anh ta vừa rồi dám nói như thế với anh! Quá quá đáng rồi! Chúng ta sau này nhất định sinh thật nhiều bảo bối, tức chết anh ta!” cô nghĩ ra cách giải quyết không tồi chứ?
Cô yếu đuối ngẩng đầu lên nhìn Đường Sóc ở bên cạnh, “không phải là em nói, có thể là bởi vì anh trước đây ở trong bệnh viện, không biết là ai tiết lộ ra ngoài khi tâm trạng của anh kích động sẽ ngất, chuyện trong đầu có viên đạn, A Sóc...”
“Anh không sao, nhưng mà anh cảm thấy cách giải quyết vừa rồi của em rất không tồi, chúng ta có thể nhanh chóng thực hành” Đường Sóc ôm lấy vòng eo nhỏ bé của cô chầm chậm bước đi, “buổi tối ăn ở bên ngoài?”
“Được, anh quyết định là được” cô cười tít mắt lại giống như là đã quên đi chuyện không vui vẻ gì vừa nãy
Buổi tối, Ôn Thủy đã ở trên giường ngủ thiếp đi, Đường Sóc dựa lên đầu giường, cầm lên điện thoại đang chuyển tin nhắn cho trợ lý
[Doanh nghiệp Mặc Thị, ngày mai biến mất đi!]
[Đã nhận, láo đại!]
Đường Sóc cúi đầu một cái nhìn khuôn mặt ngủ say của cô ấy, tiếp tục ở trên màn hình đánh chữ
[Tặng thêm cho hắn ta mấy người phụ nữ từ từ mà chơi, không cần phải quá, chơi phế là được rồi]
[Ok!]
Trợ lý nhận được tin nhắn thầm lặng lắc đầu, lão đại bình thường rất là ôn hòa, tối nay đột nhiên thế nàu, thằng đó nhất định là đắc tội với lão đại rồi!
Tiếp mấy ngày sau, Ôn Thủy ở trong khách sạn nghỉ ngơi mấy ngày, vết thương đỏ ở trên người đều biến mất, sau đó cô mới được Đường Sóc cho phép đi qua đoàn làm phim
Đi đến đoàn làm phim, cô phát hiện đạo diễn quả nhiên đã thay người rồi, ông đạo diễn đó chắc rằng nửa đời còn lại đều bị phế rồi, không có người nào dám dùng!
Sau khi cô đến, đạo diễn liền nói cho cô về phân đoạn của cô, hôm nay quay đoạn phim chính là đoạn phim trước đây Đường Sóc đã sửa lại, đổi ngược lại tình tiết cô bắt nạt Lê Tịnh
Cô trước đây không có xem kịch bản, vì vậy bây giờ đến đoạn này, nhân lúc mọi người đang chuẩn bị phiên cảnh tiếp theo, cầm kịch bản lên điên rồ học thuộc lời thoại
“Tùy ý phát huy là được rồi” Đường Sóc nhìn cô, đột nhiên nói
“Vậy thì cũng phải xem trong tình huống như thế nào thì em mới có thể tùy ý phát huy!” cô nói rồi đầu uống lý hoa quả đã để ngay trước mặt, cảm giác này...
Con ngươi trong mắt của cô rung động, phát hiện đây là tay của Đường Sóc, cô nghĩ rằng là của Tiểu Mặc chứ!
Khi cô nhìn qua Tiểu Mặc, phát hiện cô ấy vẫn đứng ở chỗ xa đang cúi đầu nhìn vào điện thoại, tiểu nha đâu đó hơn nửa đều là đang lướt weibo!
Rất tốt!
Bây giờ Đường Sóc ở đây, cô ấy đến công việc của bản thân đều không làm nữa luôn!
“A Sóc, đang có bao nhiêu người ở đây! Anh ngồi im như đại gia đi!” anh ấy có lần nào đến đoàn làm phim không phải là làm đại gia, hôm nay đến đoàn làm phim thế mà lại bưng bê đồ ăn cho cô
“Em cũng là đại gia” trong tay anh nâng lên ly hoa quả, ánh mắt dịu hiền nhìn cô, “học thuộc rồi?”
“Anh biết em học thuộc hội thoại rất nhanh mà, quan trọng nhất là cố gắng nắm bắt được động thái trong lòng và biểu cảm!” cô đã gập lại quyển kịch bản trên tay lại, “anh hôm nay có phải là phải đi bệnh viện tháo chỉ không?”
Đáng tiếc cô hôm nay quá bận, không thể cùng đi với anh
“Đúng vậy” anh còn tính đi cắt tóc nữa, “ngày mai đi”
“...” anh vừa mới đồng ý cô hôm nay đi, lập tức thì hối hận rồi, anh có phải là có bệnh mất trí nhớ rồi không?
“Thủy Thủy...chuẩn bị xong chưa? Chúng ta cần phải chuẩn bị diễn rồi” Cao Thâm cầm loa phóng thanh, đủng đỉnh bước tới, “anh hôm nay là mang cả mạng già này ra để em báo thù trả lại đó!”
“Anh! Anh...thận trọng chút, chẳng may để tay em đánh đau thì làm sao?” Ôn Thủy đặt quyến kịch bản trong tay xuống, liếc nhìn Lệ Tĩnh
Cô nói rồi đắc tội với cô thì cô đều sẽ hoàn trả lại, một đạo diễn thì là cái gì chứ!
Ngủ một tối thôi mà đánh cô toàn thân bao nhiêu vết thương như thế, không đánh trả lại, cô nuốt không trôi!
Ôn Thủy đứng dậy vào vị trí, Cao Thâm cúi đầu nhìn Đường Sóc, “Đường tổng, chuyện này nhỏ thôi mà, làm sao còn phải để ngài đích thân đến giám sát chứ! Tối nay tụ tập à!”
“Tối nay không rảnh” Đường Sóc cầm quyển kịch bản của Ôn Thủy lên, đặt ly hoa quả xuống, nhìn về phía Ôn Thủy ở xa kia
“Được! Tôi hiểu! Hai người mà...anh anh em em, thì thầm bên tai gì đó, rất bình thường!” Cao Thâm nói xong rồi thì cầm loa phóng thanh đi mất, “Lê Tịnh, cô còn chờ đợi làm cái gì, muốn tôi mời cô nữa à!”
Lê Tịnh cảm thấy bản thân bị lừa gạt, lúc đến nói rõ ràng là diễn tiếp cảnh quay lần trước, nhưng mà sau khi đến rồi thì lại đưa cho cô một quyển kịch bản khác, hoàn toàn là lừa gạt cô à!
Nhưng mà cô có thể có cách nào chứ!
Người ở đây đều không phải là của cô, cũng không có người sẽ giúp cô, nếu như bộ phim này thu về hiệu xuất cao, cô cũng là có cống hiến, so với bị đóng băng tốt hơn nhiều rồi!
“Action!” Cao Thâm bình thản nhìn vào màn hình máy quay, “đều diễn tốt à!”
Ôn Thủy mặc trang phục trong phim từ từ nhặt dây roi trên mặt đất lên, khuôn mặt trầm lặng nhìn Lê Tịnh ở phía đối diện, “con người tôi trước giờ có thù báo thù, lần trước cô đánh tôi chơi rất vui vẻ, hôm nay tôi cũng chơi đùa, được chứ?”
“Không đâu! Bỏ xuống!” Lê Tịnh bị buộc chặt, so với lần trước Ôn Thủy càng thêm phần lợi hại, với lại trên người của cô chỉ mặc một bộ áo tù mỏng manh
“Cảm giác da bị rách thịt bị đau không phải là mỗi người đều có thể cảm nhận được, cô để cho người khác cảm nhận được bao nhiêu lần như thế, lần này, tôi để cô cũng cảm nhận lấy một lần” sợi dây roi trong tay cảu Ôn Thủy đánh mạnh lên mặt đất, bay lên không ít bụi cát
Lê Tịnh nhìn thấy vậy giật mình thon thót, nhưng lại không dám làm điều gì linht inh, cô hy vọng có thể qua chỉ trong một lần quay!
“Bốp...”
Sợi dây roi đánh lên trên cánh tay của cô, lực lớn, có thể nhìn ra được Ôn Thủy thật sự là dùng rất nhiều sức lực, cũng rất là tức giận
“Cô điên rồi có phải không? Dùng sức mạnh như thế! Lúc tôi đánh cô không hề có dùng sức như vậy!” Lê Tịnh trong phút chốc mất bình tĩnh, cô không thể cứ để này mà bị đánh tiếp được!
“Vậy sao? Cô không phải là tôi, cô làm sao biết được tôi lúc đó trải nhiệm qua không có bị đau nhiều như của cô chứ? Đây mới chỉ là mới đắt đầu thôi?” Ôn Thủy cười ha ha nhìn cô ta, sợi dây roi trong tay tiếp tục hạ xuống
Cô ta không có dựa theo kịch bản, bản thân cũng có thể không theo kịch bản để diễn.
Nhưng mà Cao Thâm chưa có hô cut, vì vậy bọn họ tiếp tục diễn
Tiếng “bốp bốp bốp...” không ngừng vang lên
“Đủ rồi! Ôn Thủy cô đủ rồi đó!” Lê Tịnh lớn tiếng gào lên
“Cut!” Cao Thâm cuối cùng thản nhiên quát lên một tiếng, “làm lại làm lại!”
“Đạo diễn, cô ta thực sự đánh lên trên người của tôi! Không được!” Lê Tịnh vẫn còn làm nốt sự tranh đấu cuối cùng
“Vì hiệu quả mà! Nhẫn nhịn đi...cô là diễn viên, diễn viên chuyên nghiệp, chút điểm này đều không thể nhẫn nhịn sao?” Cao Thâm ở trong tay cầm ly nước lên uống, “chú ý à! Làm lại một lần nữa à!”
Lê Tịnh ánh mắt chằm chằm nhìn cô, so với trong kịch bản suy nghĩ một chút đều không giống, nhưng mà Ôn Thủy không có nói gì hết, tiếp tục quay, tiếp tục đánh
Sau mấy lần, đừng nói Lê Tịnh không chịu nổi, cô cũng không còn sức
Quả nhiên đánh người cũng là một kỹ thuật, với lại một chút đều không vui vẻ gì
Cô ném bỏ sợi dây roi trong tay đi, nghe thấy Cao Thâm hô “cut”, quay người bước đi
Lê Tịnh từ sau tấm ván gỗ bị thả xuống, trong chốc lát ngã gục xuống đất
Cô thật sự sai rồi, không nên đi đắc tội với Ôn Thủy, càng không nên đi đắc tội Đường Sóc!