Mục lục
Sủng Ái Của Bá Thiếu: Bắt Giữ Cặp Song Sinh Yêu Dấu Của Manh Mẫu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu như Lộ Lộ không có xảy ra chuyện, cô ấy không có quay trở về, có thể anh đã ở bên cạnh với Tống Phiến Phiến rồi

Lại bởi vì duyên cố của cô ấy, khiến anh mất đi hạnh phúc có thể nắm lấy trong bàn tay

“Muốn lấy máy ảnh?” anh có thể lập tức cho người mang đến đưa cho cô ấy

“Tùy thôi mà!” cô muốn hay không muốn đều có thể, bây giờ thực tế không có tâm trí nào để chụp ảnh cả

Mẫn Lệ không có nói thêm gì, cúi đầu làm việc

Không bao lâu, thư ký lại tiến vào

“Tổng tài, cách cuộc họp còn có 5 phút nữa thôi” thư ký mặt không biểu cảm nói

“Ừm” anh đứng dậy, bước chân về phía Cố Linh

Cô cũng vội vàng để tờ báo trong tay xuống, đứng đậy nhìn anh ấy tiến lại gần, “họp hành ở trong hiện trường quan trọng như thế em sẽ không đi đâu! Em sẽ ngoan ngoãn ở lại trong văn phòng, còn nữa đừng hút thuốc, được không?”

“Được, anh quay lại em vẫn ở đây, anh sẽ không hút” anh chỉ là lo lắng, anh vừa rời khỏi, thì cô ấy sẽ biến mất

“Nhất ngôn cửu đỉnh!” cô nhất định vẫn ở đây!

Mẫn Lệ vòng tay qua ôm lấy eo cô, cúi đầu hôn lên trán của cô, mới không cam lòng rời khỏi

Ở trong văn phòng rộng lớn chỉ còn lại một mình cô mà thôi, không gian yên tĩnh sẽ càng dễ dàng nghĩ ngợi nhiều, cô nhớ Lộ Lộ rồi

Nhưng mà lúc này hàng ngày đều bỏ lỡ mất chệnh lệch thời gian với Lộ Lộ rồi

Cô ngầng đầu lên nhìn chiếc ghế trống, trong đầu hiện ra khung cảnh hai người bọn họ bên nhau 4 năm trước ở đây, bọn họ đều cười nói rất vui vẻ

Chỉ là bây giờ, trên khuôn mặt của cô đã giảm đi rất nhiều nụ cười, bởi vì bệnh tình của Lộ Lộ, cô cứ luôn lo lắng, bao gồm cả lúc này

Cánh của của văn phòng bỗng nhiên bị mở toang ra, cô nghe tiếng bước chân giày cao gót tiến lại gần, cứ nghĩ là thư ký của Mẫn Lệ, thì không có để tâm, nhưng mà tiếng giày cao gốt càng ngày càng tiến về phía trước mặt của cô!

Trước đây cô là có gặp qua Tống Phiến Phiến, cùng với Mẫn mẫu, ở trước mặt của cô ra oai uy hiếp, còn cả ở trong nhà ngủ một đêm nữa!

Bây giờ cách 4 năm gặp lại cô ta, dáng vẻ thanh thuần của 4 năm trước có chút thay dổi, càng thêm sự chín chắn, nét trên khuôn mặt càng thêm phần rõ ràng, khí chất phú quý cũng càng đậm hơn

Chỉ thôi cũng ra vẻ của phu nhân hào môn

Tống Phiến Phiến nhận được cuộc điện thoại mật báo nói rằng Mẫn Lệ dẫn một người phụ nữ đến công ty, còn ở lại trong văn phòng của anh ấy, vì vậy lập tức đến xem!

Cô ngỡ rằng sẽ là một tân hoan, không có ngờ đến lại là tình cũ!

Cố Linh!

“Cô vẫn chưa có chết sao? Làm sao lại ở đây?” Tống Phiến Phiến nhớ rất rõ ràng, 4 năm trước Mẫn Lệ đau lòng đến nhường nào

Tìm kiếm cả một tháng trời xác của cô ta, sau đó mới dần dần từ trong đau thương bước ra

Có thể vẫn luôn không có bước ra được!

“Cô cứ xem như tôi chết rồi đi!” cô cũng không muốn cùng với cô ta nói chuyện gì cả

Cô nếu như chết rồi thì sẽ không xuất hiện ở đây rồi, Tống Phiến Phiến trong đầu có vấn đề sao!

“Xem như?” Tống Phiến Phiến lạnh lùng hứ một tiếng, cúi đầu nhìn khuôn mặt hoàn toàn không quan tâm của cô ấy, “Cố Linh, cô khiến anh Lệ trở thành như thế, thương tâm tuyệt vọng, bây giwof lại còn có mặt quay trở lại! cô với anh Lệ ở bên nhau sẽ không được hạnh phúc, ngay bây giờ lập tức biến đi!”

“Cô có thể đuổi tôi đi, nhưng mà A Lệ quay lại rồi, cô phụ trách?” cô có thể bỏ đi, về thẳng nhà!

Nhưng mà sẽ không rời khỏi nơi đây, trước khi không có mang thai, cô làm sao đều không thể nào rời xa Mẫn Lệ!

“Tôi chịu trách nhiệm, cô tốt nhất là ngay bây giờ từ đâu đến, thì trở lại nơi đó đi! ở đây không có hoan nghênh cô! Cô với anh Lệ ở bên nhau, chỉ sẽ gây cho anh ấy phiền não thôi!” Tống Phiến Phiến luôn nhìn vào trong mắt, những năm vừa qua anh ấy trải qua như thế nào!

Không thể để điều này phá hoại Mẫn Thị, người phụ nữ sát thương tình cảm của anh Lệ lại lần nữa quấn lấy anh ấy!

“Hình như cũng đúng, đây không phải là lôi kéo cô một đại phiền toái đến rồi đó sao?” Cố Linh cười đứng dậy, đặt xuống tờ báo trong tay

Co vừa mới bước hai bước chân về phía cánh cửa phòng, trợ lý của Mẫn Lệ A Mộc từ bên ngoài tiến vào trong, trong tay còn cầm theo một chiếc hộp màu trắng

A Mộc đi đến trước mặt của Cố Linh, đưa ra cho cô, “thiếu phu nhân, thiếu gia tặng máy ảnh”

“Thiếu phu nhân?” Tống Phiến Phiến nghe thấy lời xưng hô của A Mộc, sắc mặt bỗng chốc biến đổi, “cô ta là thiếu phu nhân, từ khi nào thừa nhận vậy?”

“Đây là chuyện của chúng tôi, không có bất kỳ liên quan gì đến cô cả!” Cố Linh giơ tay ra đón lấy máy ảnh

“Cạch!”

Tống Phiến Phiến dùng sức đập mạnh lên hộp máy ảnh, A Mộc đang chuẩn bị buông tay ra không có bất kỳ phòng bị nào, Cố Linh cũng không có nghĩ rằng cô ta sẽ đột nhiên có chiêu này

Chỉ có thể mắt nhìn chằm chằm máy ảnh bị rơi xuống sàn

Con tim của Cố Linh cà rắc, giống như là ném một vật vô cùng quý giá của cô đi vậy, Tống Phiến Phiến gan cô ta thật lớn, lại dám như vậy đối với cô!

“Bốp!”

Cố Linh giwo tay lên một cái tát lên trên mặt của Tống Phiến Phiến, “không có ai dạy cho cô làm thế nào làm người sao? Đồ của tôi không có sự cho phép của tôi, ai cho cô động đến?”

“Cô lại dám đánh tôi?” gò má của Tống Phiến Phiến nóng ran, cái tát đó khiến cô không có chút phản ứng kịp thời!

Từ nhỏ đến lớn cô đều là được nuông chiều, còn chưa từng có ai dám đánh cô cả!

Bây giờ lại bị người phụ nữ như này, dám đánh cô!

A Mộc hạ mình nhặt máy ảnh lên, ôm trong lòng, tuy rằng Cố Linh đánh người không đúng, nhưng đây là đồ mà thiếu gia tặng cho thiếu phu nhân, tuyệt đối không thể bị người khác động vào, huống chi còn là bị ném xuống sàn

“Nếu như cô không có động vào đồ của tôi, đừng nói đánh cô, nhìn cô thêm một cái tôi đều cảm thấy chướng mắt!” Cố Linh từ trong tay của A Mộc ôm lấy máy ảnh, cúi đầu bắt đầu phàn nàn, “nếu như bị rơi hỏng chút nào, thì không chỉ là một cái tát đơn giản vậy đâu!”

“Ha, Cố Linh cô còn thật sự nghĩ rằng cô là thiếu phu nhân sao! Chú dì sẽ không đồng ý hai người ở bên nhau đâu! Đừng quên rằng, cô không thể sinh đẻ!” Tống Phiến Phiến nói xong thì lập tức bỏ đi

Cô Linh này là một người điên, cô không thể nào ở lại đây tiếp tục bị đánh nữa!

Cố Linh cũng không có để tâm cô ta chạy nhanh như vậy, ngồi lên trên sopha, lấy ra chiếc máy ảnh màu đen DSLR, vẫn còn khá ổn

Không có bị rơi hỏng!

Cô thừa nhận vừa rồi là có chút kích động, nhưng mà nghĩ đến chuyện Mẫn Tiểu Thụ tặng đồ cho cô, bản thân còn chưa có động đến thì bị ném rồi!

Vả lại còn là cố ý, Tống Phiến Phiến trực tiếp kiếm chuyện như thế, cô làm sao có thể yếu đuối!

Cô từ nhỏ đều không có phải là người phụ nữ mềm yếu!

Vừa rồi cô đã dùng bảy phần sức lực, chắc rằng mặt của Tống Phiến Phiến đã đỏ lắm rồi!

A Mộ rất nhanh chóng thì lui ra ngoài, chuyện vừa xảy ra cần thiết báo cho thiếu gia!

Cố Linh bày máy ảnh ra xem, trước đây cô thường xuyên chụp linh tinh, nhưng mà sau khi có Lộ Lộ, ống kính của cô, đa phần đều là Lộ Lộ

Mẫn Lệ từ trong cuộc họp gấp gáp rời đi, vừa mới mở cánh cửa văn phòng, thì bị tiếng “tạch”, máy ảnh chiếu thẳng vào anh

Anh bước lớn về phía cô, “không sao chứ?”

“Không sao!” cô lắc đầu, “em thích chiếc máy ảnh này, tấm ảnh đầu tiên là anh!”

Cô nghiêm túc nhìn Mẫn Lệ xuất hiện trong ống kính, còn chưa có chỉnh chính xác, có chút mơ hồ, nhưng nhìn thấy rõ khuôn mặt tuấn tú tiến vào trong của anh ấy

“Em thích là được rồi” anh biết sự bảo vệ chiếc máy ảnh lúc nãy của cô ấy, còn đánh cả Tống Phiến Phiến nữa

Ngồi xuống bên cạnh cô, cái đầu nhỏ bé của cô dựa lên trên người của anh, vẫn còn đang chỉnh sửa máy ảnh, “Tống Phiến Phiến sẽ trả thù em như thế nào?”

“Không cần quản cô ta! Cô ta không dám!” bàn tay lớn của anh vòng qua ôm lấy eo của cô, cảm nhận được hơi ấm của cô, vẫn còn lưu luyền như xưa

“Làm sao không dám, đều dám xông vào trong văn phòng của anh rồi, còn đánh lên món đồ anh tặng cho em nữa! Em thấy cô ta là thật lòng thích anh đó, anh có cần phải suy nghĩ một chút không?” cô nhìn chằm chằm tấm hình của Mẫn Lệ ở trong máy ảnh, cười hỏi

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK