“Trần Nhan!” Thích Thịnh Thiên quát lên một tiếng, đứng dậy chặn đường Lâm Trí Hiểu, “Hiểu Hiểu, em tin anh hay là quá tin cô ta?”
“Tôi tin không có gió thì không nổi sóng” sắc mặt của cô lạnh băng, ăn cơm đều không có khẩu bị nữa rồi
“Hiểu Hiểu, cô đừng tức giận, tôi là muốn nói đùa với cô mà thôi, tin nhắn từ điện thoại của Tiểu Thiên Thiên là do tôi gửi đi, hôn ước gì đó của chúng tôi đều không có nữa rồi, cô yên tâm đi! Tôi chỉ là trêu chọc vài câu” xem ra bọn họ vẫn là yêu thương đối phương
Bản thân không mù quáng chen ngang nữa, nếu tiếp tục không giải thích, Thích Thịnh Thiên hôm nay nhất định sẽ tìm cô phiền phức
Cô đến lúc đó muốn đi đều không đi được
Trêu chọc nói đùa?
Cái gì mà có con thành hôn đều là đùa cô sao!
“Rất vui sao? Tôi cảm thấy một chút cũng không vui!” trong lòng của cô rất khó chịu, vì cái gì mà bị bọn họ đùa cợt như thế
Cô trừng mắt với Thích Thịnh Thiên, “tránh ra!”
“Hiểu Hiểu, em vẫn chưa có ăn được bao nhiêu, nếu không thì chúng ta đổi sang nơi khác ăn?” anh hận không thể ngay bây giờ gọt sống Trần Nhan
Không thể giải thích hẳn hoi sao!
“Thích tổng, ngài muốn chơi đùa thế nào ăn thế nào, đều không do tôi quản, hy vọng ngài sau này đừng quản tôi, chuyện như thế này một chút đều không đáng buồn cười, tôi cảm thấy hai người như thế này rất quá đáng!” lồng ngực của cô kịch liệt phập phồng
Thật sự tức giận à!
“Lâm Trí Hiểu, em...”
“Tôi và anh không có quan hệ gì!” con đường rộng như thế này cô chẳng nhẽ còn không đi ra ngoài được sao?
ở đây cũng không phải là chỗ nói chuyện, Lâm Trí Hiểu hướng ra phía bên ngoài, Thích Thịnh Thiên đi theo bên cạnh cô
khi sắp đến cánh cửa, cô đột nhên xông lên phía trước, gấp gáp vội vàng chạy ra bên ngoài
“Lâm Trí Hiểu, em chậm chút!” Thích Thịnh Thiên lợi hại, cũng xông qua đó
Mắt nhìn thấy người từ bên ngoài đi vào, cô ấy lại vẫn xông ra ngoài nhanh như thế
“A...”
Lâm Trí Hiểu tông thẳng lên cơ thể của người phía trước, “xin lỗi à!”
Cô ngại ngùng nói tiếng xin lỗi, rồi trực tiếp rời đi
Trước mặt của Thích Thịnh Thiên bị anh ta chặn lại, anh đi như thế nào thì bị anh ta chặn như thế đó!
Thích Thịnh Thiên nhìn theo bóng hình đã đi xa, gào lên một tiếng, “Lâm Trí Hiểu! Em đứng lại cho anh!”
Bước chân của Lâm Trí Hiểu không dừng lại, lên xe nhanh chóng rời đi mất
“Tránh ra!” Thích Thịnh Thiên tức giận nhìn người đàn ông chặn ngang trước mặt anh, “nếu không thì đừng trách tôi không khách khí”
Tiết Mộ nhìn anh, đứng chắn ngang vững chắc trước mặt anh ta không nhường, “anh một người đàn ông đuổi theo một người phụ nữ, anh có ngại không hả? Tôi nhìn anh dáng vẻ đáng sợ vừa rồi, tôi mà là phụ nữ tôi cũng chạy mất!”
Huống chi tiểu mỹ nữ đó còn là đối tượng xem mắt của anh, anh nahows chính là bị người đàn ông trước mặt này chen ngang chặn lại
Anh bây giờ rất hoài nghi bọn họ rốt cuộc có phải thật sự là ban trai bạn gái không?
Tối hôm đó ở trong quán bar Thích Thịnh Thiên cứ thế mà đưa cô ấy đi thẳng, đều không có hỏi lấy một câu
“Anh là phụ nữ sao? Hay là anh muốn đi làm phẫu thuật chuyển đổi giới tính?” Thích Thịnh Thiên cười ha ha, ánh mắt sắc lạnh liếc nhìn anh ta, không dễ dàng gì giải quyết xong chuyện của Trần Nhan, người đàn ông này không phải là ra nước ngoài rồi sao, làm sao đột nhiên lại xuất hiện ở đây vậy?
“Tôi làm một cuộc phẫu thuật thì anh sẽ yêu tôi sao? Vậy thì vẫn là không nên!” Tiết Mộ nghe thấy tiếng xe hơi, chắc Lâm Trí Hiểu đã lên xe rồi
Thích Thịnh Thiên nghiêng đầu, hoạt động các khớp hai bàn tay, cái tên Tiết Mộ này rất muốn bị đánh à!
Đâu đâu cũng có hắn ta!
Tiết Mộ nhìn thấy điệu bộ của anh ta, lập tức nghiêng người tráng sang một bên, nghe nói công phu tay chân của Thích Thịnh Thiên rất lợi hại, anh đánh không thắng, vả lại không có người ở đây nhìn thấy, bị đánh đến một người để đau xót cho cũng không có
Thích Thịnh Thiên khi nắm đấm chuẩn bị đánh lên trên người của anh ta, nhưng mà đường trước mặt lại đột nhiên nhường ra
Hắn ta thật sự là....
Nhưng mà trước cửa nhà hàng đến bóng hình của Lâm Trí Hiểu đều không nhìn thấy nữa rồi
Anh liếc nhìn Tiết Mộ một cái, bước lớn rời đi
Tiết Mộ cũng vào trong nhà hàng, đi lên thẳng vào trong phòng bao trên tầng
“Tôi nói cậu làm sao mà đến muộn như thế này à!” Cao Thâm nhìn thấy cậu ta từ từ mới đến, cười trêu chọc một câu
“Gặp một cố nhân” Tiết Mộ cũng mỉm cười ngồi xuống
Cao Thâm rót cho Tiết Mộ một ly rượu, Tề Viễn Dương ngồi ở đối diện đang đã cầm ly rượu lên rồi, từ từ thưởng thức, đôi mắt đào hoa mê hoặc nhìn xa xăm không biết nhìn thấy cái gì
“Tôi vừa mới ở lại gặp phải Thích Thịnh Thiên, vở kịch hay!” anh đến sớm một chút, chắc có thể nhìn thấy vở kịch hay nào rồi!
“Có liên quan gì đến cậu không?” Cao Thâm lườm cậu ta, “nhìn thấy chuyện náo nhiệt không sợ lớn chuyện!”
“Làm sao có thể không có liên quan tới tôi, trước đây dì tôi giới thiệu cho tôi một người bạn gái, nói rằng đặc biệt xinh đẹp, tính cách lại tốt, kêu tôi quay về xem xem, kết quả người con gái đó là bạn gái của Thích Thịnh Thiên, tôi vừa rồi lưu lại đó gặp phải bọn họ đang cãi nhau, tiểu mỹ nữ tức giận chạy đi mất rồi” Tiết Mộ cầm ly rượu trong tay cụng ly với anh ta, “vi vậy vẫn là có chút quan hệ”
Cao Thâm cười uống một ngụm rượu, nhìn về phía không nói một lời nào Tề Viễn Dương, “cậu cái này không tính là gì hết, đáng thương cho Tề đại boss, nghe nói bọn họ tháng sau sẽ tổ chức hôn lễ tại hải đảo, Tề tổng ngài là muốn đi bắt cóc hay là muốn cướp cô dâu, nhớ mang theo tôi nhé, cảnh tượng đẹp như thế từng chút một phải ghi vào trong ống kính của tôi!”
“Anh rất rảnh sao?” Tề Viễn Dương lười nhát liếc nhìn anh một cái, anh có lúc nào nói qua muốn đi cướp hôn
Anh rốt cuộc làm cái gì mà khiến anh ta lại có cảm nhận sai lầm như thế?
“Tôi không rảnh, đây không phải là bận uống rượu bầu bạn buôn tâm sự với anh đó sao?” Cao Thâm lắc nhẹ cái đầu, đáng thương cho Tề đại boss à!
Cơ hội tốt như thế không có nắm chắc, còn đưa tiểu bảo bối chủ động tặng cho người ta luôn!
Thật sự không biết trong lòng của anh ta đang nghĩ cái gì à!
“Tâm trạng của tôi rất tốt, không cần phải tâm sự” Tề Viễn Dương đặt ly rượu xuống, giọng nói lan man nói một câu, “cô ấy kết hôn tặng món quà gì thì tốt nhỉ?”
“Cái này...” Cao Thâm cau mày, nếu như là người khác thì tùy tiện tặng
Nhưng là Bùi tiểu thư mà!
Đấy là vị trí ở trong lòng của Tề tổng không giống nhau!
Nói đi nói lại, công việc bận rộn như thế ở trong nước ở bên cạnh cô ấy lâu như thế
Tặng cô ấy cái gì?
“Tề tổng, Bùi tiểu thư không phải là khá thích trẻ con sao, thì tặng cô ấy...”
“Đồ dùng của em bé?”
Cao Thâm nghe thấy lời của cậu ta suýt chút nữa thì nhổ ra, ý của anh là tặng cho Bùi tiểu thư một đứa con à!
Nhưng mà bọn họ không có cơ hội rồi!
“Tề tổng, ngài vui vẻ là được” coi như anh vừa rồi cái gì đều không có nói
.....
Thích Thịnh Thiên đến trước cổng khu chung cư của Lâm Trí Hiểu, nhìn thấy vali hành lý của anh đang đổ ở trước cửa, xem ra là bị ném thẳng ra ngoài rồi
Anh thật sự là bị oan!
Đây đều là lỗi sai của Trần Nhan, nhưng mà bây giờ...
Anh vẫn là đi nghĩ cách cầu xin tha thứ, anh ban đầu không nên uống say rượu rồi ở nhà nói những lời say rượu gì đó, để người trong nhà hiểu lầm
“Lâm Trí Hiểu, mở cửa!”
Bên trong đến một âm thanh hồi âm đều không có, anh lấy chìa khóa mở cửa phát hiện cũng không mở nổi!
Người phụ nữ này không phải là nhanh chóng như vậy thay ổ khóa mới rồi chứ?
“Lâm Trí Hiểu!”
Vẫn không có người trả lời, xe của cô ấy đều ở bên ngoài, không thể nào người không có trong nhà
“Lâm Trí Hiểu, anh phá cửa đó!”
Anh tuyệt đối nói ra được thì làm được!
Lâm Trí Hiểu ngồi trên ghế so-pha, nghe thấy giọng nói ở bên ngoài, tức giận bật lớn tiếng tivi lên, còn mở cả loa nữa
Thích Thịnh Thiên chính là một tên khốn, mới không thèm mở cửa cho anh ta, cũng không muốn để ý anh ta!
Lừa cô lừa cô! Lừa dối trái tim bé nhỏ của cô!