Cách duy nhất cô có thể nghĩ ra bây giờ, là chính là người cô luôn nói đối thử sống thử không có thật, như vậy chắc anh sẽ bỏ cuộc.
Nhưng người đó cô tìm ở đâu, mà còn là nước ngoài nữa.
Rối loạn, buồn phiền! Lúc Bùi Nhiễm Nhiễm đang rất bối rối, cuối cùng tan làm.
Cô đi ra khỏi phòng làm việc ngay, phòng trường hợp Cảnh Thần Hạo lên cơn đến tìm cô, nếu không cô sẽ chạy không thoát nữa.
Cô không muốn cuộc sống tan ca sau này đều ở bên anh, lúc thì anh em tụ họp, lúc thì vũ hội, cô cảm thấy rất phiền.
Không đợi Lâm Tri Hiểu, cô đã bắt xe về nhà.
Mới tới nhà đã bị Bùi Noãn ôm, cộng thêm giọng ngọt ngào, “Mami!”
“Ngoan, mami vừa nấu cơm cho các con, vừa đợi dì Tri Hiểu về, chịu không?” Cô cúi đầu hôn trán cô, sau đó đóng cửa vào nhà.
Nhưng làm xong cơm tối, Lâm Tri Hiểu cũng chưa về, Bùi Nhiễm Nhiễm không thể không gọi ngay cho cô.
Điện thoại bên kia vang vài tiếng liền được bắt máy, giọng cực nhỏ: “Tớ tăng ca, các cậu ăn đi! Đừng quan tâm tớ.”
“Đoán chắc tối nay bận rất lâu, kêu cô ta đem cơm cho cô.” Lâm Tri Hiểu mặt khủng hoảng nhìn Cảnh Thần Hạo, anh đến lúc nào, sao cô không biết?
“Cảnh tổng, tôi thấy không cần thiết! Mua đồ ăn ngoài là được.” Lâm Tri Hiểu chỉ muốn bịt loa lại, không để Bùi Nhiễm Nhiễm nghe thấy tiếng Cảnh Thần Hạo.
“Cứ quyết định vậy, vừa hay tôi cũng chưa ăn, đem thêm 1 phần.” Cảnh Thần Hạo nói xong, tiêu sái tùy ý, hoàn toàn không giống người mới vừa giành cơm.
Lâm Tri Hiểu nuốt nước miếng, bộ dạng muốn chết để điện thoại lên tai lại, “Lúc nãy cậu có nghe không, tớ thề tớ không cố ý.”
- ----------- --------------
Bùi Nhiễm Nhiễm luôn kiên nhẫn nghe, tên đáng ghét đó vậy mà được nước làm tới, còn muốn cô đưa cơm, anh lợi hại như vậy, hít không khí là được rồi, ăn cái gì!
“Không sao, tớ cho Dương Dương và Noãn Noãn ăn xong, liền đưa cơm cho 2 người.” Cô phải cố bình tĩnh, không thể tức giận.
“Mami, mẹ muốn đưa cơm cho dì Tri Hiểu sao?” Bùi Dương ngẩng đầu nhìn cô, lúc nãy nói là “2 người” vậy là không chỉ mình Lâm Tri Hiểu, không lẽ còn có người đàn ông có ý đồ không tốt với mami nữa?
“Ừ, rất nhanh về, ăn nhanh đi!’ Cô đã nghĩ được cách giải quyết.
Nhưng hy vọng tối nay có tác dụng!
Cô chăm xong 2 con, đem 2 hộp giữ ấm, đi đến tầng 15, đến phòng làm việc Lâm Tri Hiểu trước.
Cô vừa vào, liền bị Lâm Tri Hiểu kéo lại, “Nhiễm Nhiễm, sao đây, tớ cảm thấy có điều không lành!”
Lâm Tri Hiểu mặt lo lắng, lúc nãy cũng không tập trung làm việc được, “Cậu không thấy bộ dạng cậu ngủ hôm nay, tớ cảm thấy là Cảnh tổng nhất định máu mạch nảy nở! Tớ mạo hiểm sinh mệnh để kêu cậu dậy đó.”
Đêm hôm thế này, công ty cũng không có người, nếu Cảnh Thần Hạo làm gì cô ấy, cô cũng không thể giúp đỡ!
“Không sao, tớ đã nghĩ ra cách.” Bùi Nhiễm Nhiễm đưa hộp giữ ấm cho cô: “Cách này có thể khiến anh ta sau này sẽ không làm phiền tớ nữa.”
“Thật không?” Lâm Tri Hiểu lo lắng hỏi.
“Đương nhiên, cậu ăn nhanh đi! Tớ đi trước.” Bùi Nhiễm Nhiễm nói xong quay người, trận đấu thật sự của cô còn chưa đến.
- ----------- --------------