Mục lục
Sủng Ái Của Bá Thiếu: Bắt Giữ Cặp Song Sinh Yêu Dấu Của Manh Mẫu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhân lúc bây giờ Dương Dương Noãn Noãn vẫn còn nghỉ hè, nếu như Nhiễm Nhiễm thích, bọn họ có thể cùng nhau đi.

“Chúng ta vẫn chưa đi tuần trăng mật, nhưng Thích Thịnh Thiên và Lâm Tri Hiểu vừa rời khỏi, không thể nào họ du lịch kết hôn, chúng ta cũng không ở đây chứ? Công ty còn có cần người quản lý không?” Cô không phải không muốn đi, cũng không phải không thể đi, nhưng bây giờ hai người họ căn bản là rời đi không được.

“Vậy đợi họ trở về rồi đi.” Đại boss cuối cùng cầm bút di chuyển vị trí tay một chút, ánh mắt nhìn vào cô suốt, “Vậy du lịch tùy chọn, vẫn là kế hoạch nơi mà em muốn đi.”

“Còn sớm, từ từ kế hoạch, nơi chúng ta muốn đi đều có thể đi.” Đến lúc đó giao công ty cho Thích Thịnh Thiên, họ liền có thể yên tâm rời khỏi rồi.

“Được.”

Tưởng tượng là tốt đẹp, hiện thực là tàn khốc.

Lâm Tri Hiểu và Thích Thịnh Thiên chơi hết một tháng rưỡi mới trở về, hơn nữa vừa về Lâm Tri Hiểu liền có thai.

Thích Thịnh Thiên đứng trước bàn làm việc của Cảnh Thần Hạo, “Anh Hạo, ở đây xin nghỉ, phép thai sản!”

Đại boss hít một hơi thở sâu, anh và Nhiễm Nhiễm kế hoạch họ trở về là đi bù lại tuần trăng mật, bây giờ được rồi.

Họ trở về trễ đã không nói, bây giờ còn xin nghỉ phép, một người xin nghỉ cũng thôi, hai người cùng nhau xin!

“Cô ấy chỉ mới có thai một tháng.” Đại boss ung dung nói.

Lúc Nhiễm Nhiễm có thai vẫn còn đi làm ở công ty, Lâm Tri Hiểu kiêu kì thế, mới một tháng đã xin nghỉ phép, Thích Thịnh Thiên còn đòi nghỉ theo, một năm!

“Một tháng, ba tháng đầu đặc biệt quan trọng, nhất thiết phải cẩn thận, anh Hạo anh nể mặt em lần đầu tiên làm ba, thông cảm thông cảm, thời gian cũng không lâu, mới một năm! Một năm rất nhanh sẽ trôi qua!” Khuôn mặt Thích Thịnh Thiên khóc lóc, hình như Cảnh Thần Hạo không đồng ý anh lập tức sẽ lật bàn vậy.

“Cô ấy được, cậu không được.” Công ty nhiều việc như thế, anh cho dù không thể ra ngoài thời gian lâu với Nhiễm Nhiễm, chí ít phải đi một nơi nào đó du ngoạn.

Nếu không quá là có lỗi với cô!

“Em……” Anh tại sao không được?

Chỉ vì người mang thai không phải là anh sao?

Người mang thai là vợ thân yêu của anh đấy!

Được thôi! Lúc chị dâu có thai, lúc đó chị ấy vẫn còn đi làm ở công ty, cho nên không thể trách anh Hạo!

Chị dâu muốn đi làm!

Anh Hạo lại không thể rời khỏi công ty, nhưng anh có thể!

Mà trong văn phòng kế bên họ hiển nhiên không có căng thẳng như thế, vui vẻ hòa thuận, không khí vui mừng.

Bùi Nhiễm Nhiễm sờ vào bụng của cô, “Mật Nguyệt bảo bối, tốt thật, tớ sắp làm dì rồi.”

“Dì cái gì, là mẹ nuôi.” Lâm Tri Hiểu ngồi xuống kế bên cô, thật ra cô không muốn nhanh có thai đến thế.

Nhưng ai biết ly lại trùng hợp có thai đến thế!

“Vâng, mẹ nuôi!” Bùi Nhiễm Nhiễm cười nhìn cô, “Mật Nguyệt bảo bối tốt đấy, có ý nghĩa kỉ niệm.”

“Có ý nghĩa kỉ niệm, Thích Thịnh Thiên tên cũng đặt rồi!” Lâm Tri Hiểu vô cùng oán hận, đặt cái tên có quá tùy tiện không!

“Tên là gì?” Cô lúc đầu cũng đặt tên xong rồi, nhưng cuối cùng không có dùng nó.

“Nếu như là con gái gọi là Thích Mật Nguyệt, có phải tùy tiện quá không, nếu như là con trai, vẫn chưa nghĩ ra.” Lâm Tri Hiểu nói xong trong lòng lại mặc niệm một hồi.

Thích Mật Nguyệt, thật ra nghe cũng khá hay, nhưng đúng là quá tùy tiện rồi!

“Tùy tiện ở đâu, anh Hạo chẳng phải cũng đặt xong tên cho đứa con kế tiếp rồi sao.” Tiếng Thích Thịnh Thiên đột nhiên truyền đến, hai người đều quay đầu nhìn vào hai người bước vào.

Bùi Nhiễm Nhiễm nghi hoặc nhìn vào sắc mặt thanh lạnh của người đàn ông, anh đặt cái tên gì rồi?

Cảnh Sắc hả!

Cảnh Thần Hạo lạnh lùng lướt nhìn Thích Thịnh Thiên, mắt tập trung nhìn đi về phía chỗ Bùi Nhiễm Nhiễm.

Lâm Tri Hiểu vô cùng biết điều đứng dậy, nhường chỗ của mình ra, sau đó đi về bên cạnh Thích Thịnh Thiên.

“Tên gì thế?” Cô nhớ tên của Nhiễm Nhiễm đặt, không biết đại boss cũng đặt tên rồi.

Thích Thịnh Thiên ôm lấy eo cô, đôi mày tuấn tú nhướng lên, “Tổ Quốc!”

Cảnh Thần Hạo và Bùi Nhiễm Nhiễm đồng thời ngẩng đầu nhìn anh, hai khuôn mặt đồng thời viết đầy sự nghi hoặc.

Cái tên này quả thật……

Không phù hợp với tính cách của Cảnh Thần Hạo.

Bùi Nhiễm Nhiễm thấy Thích Thịnh Thiên không nói chuyện, nghi hoặc nhìn vào anh, chỉ muốn biết anh ở tình hình gì nghĩ ra tên như thế này.

Cảnh Tổ Quốc?

Có nghe hay hơn Cảnh Sắc không?

Sắc mặt đại boss lạnh lại, lạnh lùng liếc nhìn Thích Thịnh Thiên, ý cũng là cậu nên cho một lời giải thích hợp lý.

“Anh Hạo, em nói là thật đấy! Anh quên là năm ngoái lúc sinh nhật chị dâu, em hỏi anh tổ chức sinh nhật cho ai, anh nói mẹ của Tổ Quốc, cho nên đứa con của hai người chẳng phải gọi là……Tổ Quốc sao?” Thích Thịnh Thiên dưới sự chăm chú nhìn của Cảnh Thần Hạo, giọng điệu trở nên lắp bắp.

Còn có chuyện này nữa?

Tổ chức sinh nhật cho ai, mẹ của Tổ Quốc.

Rất tốt!

“Vợ này, đứa bé sau này của chúng ta tuyệt đối đừng đặt tên này, em muốn đặt tên nó là gì thì là gì.” Đại boss lập tức nghiêng đầu an ủi tiểu kiêu thê nhà mình.

Anh đúng là không cố ý thật.

“Uhm, em có thể lý giải.” Nhưng họ nói sao thì cũng không có nhận nhau.

Nhưng lại ngay sinh nhật của cô lại là lúc đó, ngày tháng trùng nhau.

“Tối nay cùng nhau ăn cơm! Tuy rằng không có đãi tiệc, nhưng các anh em vẫn là nên tụ tập lại.” Thích Thịnh Thiên nhìn vào họ, nói xong liền ôm Lâm Tri Hiểu nhanh chóng ra ngoài.

Lâm Tri Hiểu thật ra vẫn chưa hồi thần ở khúc Cảnh Tổ Quốc kia.

Sau khi họ rời khỏi, Bùi Nhiễm Nhiễm ban đầu ngồi chỗ của mình đột nhiên liền ngồi lên đùi của anh, bàn tay anh quàng lấy eo cô.

“Vợ này, chúng ta không thể đi tuần trăng mặt rồi.”

“Không sao nè! Em ngày nào cũng ở công ty ở cùng anh chẳng phải như nhau sao?” Lâm Tri Hiểu có thai rồi, Thích Thịnh Thiên khẳng định lo lắng, họ không thể cứ ở công ty, chuyện rất bình thường.

“Chúng ta vẫn còn nhiều thời gian như thế, có cơ hội đi đấy, nhưng hứa với em là sau này đừng đặt tên con bậy bạ nữa.” Cô nghiêm túc nhìn vào khuôn mặt lạnh lùng của anh, cô đúng là không thể nào chấp nhận được đứa con của mình tên Cảnh Tổ Quốc.

“Không đâu.”

Một câu nói của năm ngoái, Thích Thịnh Thiên không ngờ bây giờ còn nhớ.

Anh ta vừa hứa với anh có thể ba ngày đánh cá hai ngày phơi lưới, thật ra hứa hay không hứa, anh ta cũng sẽ ở bên Lâm Tri Hiểu, giống tâm tư anh muốn ở bên Nhiễm Nhiễm là như nhau, anh có thể lý giải.

Thích Thịnh Thiên họ sắp có em bé rồi.

Anh đột nhiên ánh mắt nhìn vào phần bụng bằng phẳng của cô, họ còn đang tránh thai.

“Niệm Niệm có em lượt xem bùng nổ cao nhất, trang sức của Cảnh thị cũng tiêu thụ lời được gấp mấy lần, đầu tư cũng không tồi.” Chỉ là không phải vì chuyện này, để Đường Sóc và Cảnh Thần Hạo hòa giải.

Đại boss dựa vào người của cô, nhẹ nhàng nói, “ Ánh mắt em tốt.”

Cô không phải ánh mắt tốt, mà là vì muốn họ hòa giải mới làm hạng mục này, kết quả lượt xem lại cao như thế.

Cô chỉ là đi gánh nước tương, làm một cái tay thay, vì ở phần phim cuối thêm tên của cô vào, ngay cả cô cũng được lên top tìm kiếm của Weibo, tay đẹp, bản thiết kế vẽ cũng rất đẹp!

“Anh đừng có ôm em như thế hoài, chúng ta còn phải làm việc.” Thích Thịnh Thiên và Lâm Tri Hiểu biến mất một tháng rưỡi.

Vốn dĩ tưởng rằng họ trở về xong sẽ được thảnh thơi một chút, nhưng kết quả lại nằm ngoài dự đoán của họ.

Tuần trăng mặt kế hoạch đã lâu tiêu tan rồi.

“Em đi làm việc đi! Anh không làm phiền em.” Anh chỉ muốn ở đây ôm cô là được rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK