Hỏa Sư Đà hiểu rõ tâm tư của mọi người, ai cũng muốn xông vào trước, chắc chắn sẽ được ích lợi nhiều hơn. kẻ báo danh rất nhiều, nhung y vẫn nghiêm ngặt tuân theo lệnh Vũ La, chỉ chọn mười người.
Mọi người lập tức không phục, tranh cãi rất lâu mới đưa ra quyết định, mỗi Thần Trủng chọn ra một người, còn thừa hai chỗ, những kẻ báo danh sẽ rút thăm.
Chọn lựa ra mười người xong, tới chính Ngọ lập tức tiến vào Niên Luân Mộ Địa.
Tuy rằng Niên Luân Mộ Địa vô cùng rộng lớn, nhưng đứng trên sườn núi cũng có thể nhìn thấy doanh của Bát Đại Thần Trủng ở bên kia. Không ra ngoài dự liệu, Nguyễn Xạ Nhật cũng phái một toán nhân mã nho nhô tiến vào Niên Luân Mộ Địa vào chính Ngọ.
Hỏa Sư Đà nhìn thấy vậy, bèn chạy xuống dặn dò mười người tiến vào:
- Bát Đại Thần Trủng đối diện cũng phái người đi vào, cũng không thể bại cho bọn họ. Các ngươi cẩn thận một chút cho ta, nếu có thể lấy được Hoàn Hồn Thảo, các ngươi sẽ lập được đầu công.
Mười người điên cuồng hét lên một tiếng, quay đầu vọt vào Niên Luân Mộ Địa.
Đứng trên cao nhìn xuống, tầng ngoài cùng cũng không rộng lấm, chỉ khoảng chừng năm mươi trượng. Mười người này xông vào, với tốc độ của bọn họ, hẳn là có thể vượt qua rất nhanh mới đúng, nhung mà bọn họ lại như đá chìm đáy biến, không có chút tiếng động nào
Mọi người ở đây chỉ có mình Vũ La nhìn ra, sau khi mười người nọ vọt vào, ánh sáng trong rừng đột nhiên tối sầm lại. vốn có thể nhìn thấy được cự ly năm, sáu cây cổ thụ, hiện tại lại chỉ có thể nhìn thấy khoảng cách hai, ba cây.
Vũ La cau mày thật chặt.
Qua nửa canh giờ vẫn không có động tĩnh gì, tới lúc này, mọi người mới bắt đầu cảm thấy hoàng sợ.
Vốn bọn họ cũng chỉ còn lại hơn bảy mươi người, mười người vào đó lần này cũng tương đương dốc hết một phần bảy lực lượng, nhưng vẫn chưa thể đột phá được tầng thứ nhất.
Đối diện chợt bay lên một luồng khói màu vàng, Hỏa Sư Đà tức tối nện mạnh một quyền xuống đất, khiến cho đất đá tung bay khấp nơi:
- Xem ra người của Bát Đại Thần Trủng đã đột phá được tầng thứ nhất.
Bên cạnh có người an ủi:
- Người bọn họ phái ra nhiều hơn chúng ta.
Nhưng đợi thêm nửa canh giờ, chẳng những người phe mình không có hồi âm, đối phương đối diện cũng không có tiếng động nào.
Vũ La thầm than một tiếng, trong lúc nhất thời cũng không có chủ ý.
Niên Luân Mộ Địa quá mức đáng sợ, mười tên chiến sĩ Yêu tộc vào trong đó, ngay cả tầng thứ nhất cũng không thế đột phá. Hơn nữa những chiến sĩ Yêu tộc này toàn là chiến sĩ hùng mạnh chọn ra trong các Thần Trủng.
Cả buổi chiều, đội ngũ đều đấm chìm trong bầu không khí nặng nề, hầu như không ai nói chuyện.
Đêm xuống, Vũ La vẫn tu luyện Cửu Long Thôn Nhật như trước, trong Long Cung, Linh Long vẫn ngũ say. Vũ La mỡ bừng mắt, trầm tư một lúc lâu.
Sáng sớm hôm sau, Hỏa Sư Đà cùng các Hổ Báo chiến sĩ liền tìm đến hấn:
- Vũ La Đại nhân, chúng ta đã nghĩ qua, nếu trở về như vậy, chúng ta không cam lòng, làm sao cũng phải vào xem mới được.
Vũ La liếc nhìn mọi người một cái, chỉ hỏi:
- Các ngươi không sợ chết ư?
- Sợ!
Hỏa Sư Đà thản nhiên đáp:
- Nhưng nếu lủi thủi trở về như vậy, chẳng những không cam lòng, sau khi trở về còn bị người ta nhạo báng.
Vũ La lập tức quyết định:
- Cũng được, vậy mọi người sẽ cùng nhau đi vào, nhưng tới địa phương mà các ngươi không đủ năng lực xâm nhập, vậy nên dừng lại. Ta nhất định phải lấy cho bằng được Hoàn Hồn Thảo, sau khi đi vào, có lẽ ta cũng không còn dư lực chiếu cố các ngươi, ta cũng không thể vì các ngươi mà từ bỏ Hoàn Hồn Thảo, các ngươi đã rõ chưa?
Bọn Hòa Sư Đà liếc nhìn nhau, sau đó đồng thời gật đầu:
- Chúng ta đã rõ, tuyệt không dám liên lụy Đại nhân.
Vũ La gật đầu một cái:
- Nếu là đã như vậy, chính Ngọ chúng ta xuất phát!
Hôm nay thật sự không may, sáng sớm trời còn có nấng, nhưng đến gần trưa, mây đen bắt đầu từ bốn phương tám hướng vọt tới. Đến khi chính ngọ, mây đen che kín cả bầu trời, khí dương cương vô cùng suy yếu. Bọn Hỏa Sư Đà có thể cảm giác được rõ ràng, âm khí bên trong Niên Luân Mộ Địa đang tăng mạnh.
- Đại nhân, có nên đợi một ngày nữa hay không?
Hỏa Sư Đà do dự hỏi.
Trong lòng Vũ La cũng cảm thấy nặng nề, đây là ngẫu nhiên sao, e rằng chưa chắc... Nếu kẻ ấn trong Niên Luân Mộ Địa đã hùng mạnh tới mức độ có thế ảnh hướng tới biến hóa thời tiết, dù kéo dài tới ngày mai cũng chẳng khác gì.
Hắn vung tay lên, giọng cương quyết như chém đỉnh chặt sắt:
- Tiến vào!
Nếu là trước kia, Vũ La tỏ ra cương quyết độc đoán như vậy, ắt sẽ có người không phục, sẽ lên tiếng tranh cãi vài câu. Thế nhưng hiện tại, những người còn sống sót đã tin tường Vũ La tới mức mù quáng. Vũ La vừa nói tiến vào, đám chiến sĩ Yêu tộc lập tức xông về phía rừng cây.
Vừa tiến vào tầng thứ nhất, lập tức có một cảm giác kỳ dị ập vào mặt, giống như một lóp lụa mỏng phớt qua.
Mọi người quay đầu lại, sau lung bọn họ đã là một màng sương mù dày đặc, không còn nhìn rõ cảnh vật ngoài rừng.
Theo bản năng, mọi người càng tiến nhanh hơn, Hỏa Sư Đà quát lớn:
- Vây thành vòng tròn, đề phòng cẩn thận!
Hơn sáu mươi người chia thành hai vòng tròn, Vũ La ở trung tâm.
Vào rừng rồi, mọi người mới phát hiện ra trong này hết sức âm trầm lạnh lẽo, chợt nghe Kim A Na thốt lên:
- Vì sao những thân cổ thụ này lại trông giống mặt người như vậy...
Mọi người nhìn kỹ, quả nhiên phát hiện chẳng những những thân cổ thụ này to nhô đều nhau, hơn nữa trên thân cây có hình mặt người đang nhăn nhó dữ tợn, giống như người đang chịu đau đớn khổ sỡ.
Tuy rằng mọi người đều là chiến sĩ Yêu tộc thân kinh bách chiến, nhưng ở trong rừng cây như vậy, cũng cảm thấy lạnh toát sống lưng.
Tất cả mọi người vô cùng cẩn thận đi được một lúc, không ngờ tới được một khoảng đất trống. Vũ La khoát tay, thản nhiên nói:
- Không cần đi về phía trước nữa, nếu xông qua được, chúng ta sẽ tiến vào được khoảng đất trống này, nếu không xông qua được, vậy sẽ chôn xác tại chỗ này.
Mọi người nghe vậy giật mình kinh hãi, Vũ La chỉ vào một gốc cổ thụ gần đó.
Thân cây cổ thụ này cũng nhăn nhó kinh khủng, mới đầu mọi người vẫn chưa nhìn rõ, sau đó chợt nghe Kim A Na kinh hô thất thanh:
- Mặt người trên cây này vì sao lại giống Tả Viễn như vậy...
Tả Viễn chính là một trong mười chiến sĩ Yêu tộc tiến vào rừng hôm qua. Kim A Na vừa kêu lên như vậy, mọi người cẩn thận nhìn lại, quả nhiên phát hiện tuy rằng gương mặt trên cây nhăn nhó vặn vẹo, nhưng nét mặt quả thật có vài phần giống Tả Viễn.
Mọi người còn đang nhìn chằm chằm ‘Tả Viễn’, trong rừng cây sau lưng thình lình sáng lên hai điém hồng quang. Sau đó dường như lan truyền, trong cả rừng cây tâm tối sáng lên từng cặp điểm hồng quang như vậy.
- Cẩn thận!
Vũ La cao giọng kêu to. Dường như hướng ứng tiếng kêu của hấn, tất cả cổ thụ xung quanh đồng thời mỡ bừng hai mắt, toát ra hồng quang đõ rực như máu, mang theo vẻ oán độc lạnh lùng, nhìn mọi người chăm chú.
Cuối cùng mới là cặp mắt của gương mặt Tả Viễn chậm rãi mỡ ra.
Lúc mắt của những cây cổ thụ này còn nhấm, dường như phải chịu đựng tất cả đau khổ trên thế gian này. Nhưng sau khi chúng mỡ mắt ra, dường như đã chuyền dời tất cả những đau khổ này vào trong mắt.
Bị vô số ánh mắt nhìn chằm chằm như vậy, bất kể là ai cũng sẽ cảm thấy không dễ chịu
Cây quỷ cố ý chừa ra khoảng đất trống này, để chừa một địa điểm phục kích.
Lá cây quỷ run lên kịch liệt, mặt đất sợn lên bùn đất cuồn cuộn. Từng cây quỷ bắt đầu di chuyển, cảnh cây to tướng hóa thành những xúc tua hung tợn, trong mắt đõ ngầu toát ra vẻ hung tàn bạo ngược, đi từng bước một dần dần hình thành thế bao vây mọi người.