Thiên Điểu Phượng đắc ý dào dạt, sắc mặt của những người khác lại vô cùng ngưng trọng.
Hiển nhiên giá ở trong lòng của mọi người đều trên dưới tám ngàn vạn, ra giá cũng đều ở xung quanh mức này, đến lúc đó rốt cuộc ai có thể chiến thắng cũng khó lòng nói được.
Cái giá đưa ra này tạm thời đặt xuống, ngay sau đó lại có hai cái giá đưa ra bị phủ quyết, hai cái giá đưa ra này một cái tính toán ra cũng là bảy ngàn vạn, một cái khác lại cao hơn một chút, vào khoảng bảy ngàn năm trăm vạn.
Hai vị cự kia sắc mặt thất vọng, bất đắc dĩ lui sang một bên.
Các cự đầu đích xác có tiền, thế nhưng thế lực lớn cũng tiêu tốn lớn, thực ra tài chính chân chính có thể cấp tốc vận dụng cũng không nhất định nhiều như người ngoài suy nghĩ.
Đến miếng ngọc thứ năm, Lưu Lão Nông có vẻ có chút khẩn trương, hiển nhiên miếng ngọc này là của hắn.
- Thu nhập ba mươi năm của thế giới tinh cầu cấp thấp Chữ Giáp số một trăm linh chín.
Phương Lộc Hiếu đọc ra.
Thiên Điểu Phượng nghiến răng nghiến lợi nhìn Lưu Lão Nông, cái giá này gần như tương đương với giá của nàng đưa ra, đến cuối cùng hai người ai thắng ai thua chỉ sợ còn phải để Vũ La lựa chọn, xem sở thích của Vũ La rồi.
Trong Cửu Giới Tinh Hà cực kỳ phức tạp, khung lực lượng cơ bản của các tinh cầu có điều bất đồng.
Khung lực lượng của đẳng cấp cao nhất, chính là thế giới hiện tại Vũ La đang ở, chính là “Tiên giới” trong cách gọi của hạ giới. Ngoại trừ Tiên giới, phía dưới còn có ba đẳng cấp khác, Ngũ Phương Giới chính là tinh cầu của khung lực lượng đẳng cấp thứ hai.
Bình thường nói đến, số hiệu là “Chữ Ất số Bảy mươi bảy”.
Thế giới của ba đẳng cấp này, đối với Tiên giới mà nói gọi chung là “Hạ giới”. Lại bởi vì khung lực lượng thế giới bất đồng, chia làm ba đẳng cấp Giáp, Ất, Bính, phân biệt đều có đánh số, mỗi khi phát hiện thế giới cấp thấp đều sẽ dựa theo đẳng cấp của khung lực lượng phân phối một số hiệu mới.
Nói đơn giản, tất cả tinh cầu đều ở trong Cửu Giới Tinh Hà, chẳng qua chỉ là có tinh cầu lực lượng đẳng cấp cao, có tinh cầu lực lượng đẳng cấp thấp.
Đẳng cấp cao nhất chính là Tiên giới, đẳng cấp thấp đều là hạ giới.
Hạ giới của ba đẳng cấp chữ Giáp, chữ Ất, chữ Bính, các loại tài nguyên sản xuất đều bị Tiên Nhân Tiên giới cướp đoạt, sử dụng duy trì sự phồn vinh hùng mạnh của Tiên giới.
Ngũ Phương Giới là một loại khác, vì sao lại là tiên tuyệt thiên hạ, sau này Vũ La sẽ chậm rãi tìm hiểu.
Tinh cầu chữ Giáp số một trăm linh chín của Lưu Lão Nông cấp ra, đẳng cấp còn cao hơn một cấp so với Ngũ Phương Giới, sản lượng tài nguyên so với Ngũ Phương Giới cũng phong phú hơn rất nhiều, sản xuất của ba mươi năm bình quân tính ra, cũng có thể trên dưới tám ngàn vạn tiên ngọc.
Thiên Điểu Phượng không thoải mái, Lưu Lão Nông thực ra trong lòng cũng phiền muộn.
Hắn vốn cho rằng Thiên Điểu Phượng tính đàn bà, khẳng định sẽ không ra giá cao, không nghĩ tới nữ nhân này đã tỏ ra hào phóng một phen.
Phương Lộc Hiếu kế tiếp lại công bố báo giá thứ sáu, chính là một mỏ kim loại Tiên giới, tính toán ra miễn miễn cưỡng cường đạt được tám ngàn vạn, chẳng qua trên cơ bản cũng không có lực cạnh tranh gì.
Cự đầu ra giá thở dài lắc đầu, tự động lui ra phía sau.
Miếng ngọc thứ bảy chính là của Thạch Long, thân thể của hắn vẫn như lúc trước cao ngất giống như ngọn núi, một khuôn mặt phóng khoáng, giống như nham thạch điêu khắc mà thành.
- Cái này...
Phương Lộc Hiếu đối với cái giá đưa ra này cũng có chút bất ngờ:
- Một tòa tinh không phù đảo bên ngoài Hỗn Loạn Tinh Lưu.
Mọi người sửng sốt, cùng nhìn về phía Thạch Long.
Thạch Long trầm giọng nói:
- Tòa phù đảo này, ta đã làm tốt tất cả kiến thiết cơ sở. Trên đảo có chín tầng kết giới phong ấn, còn trông sáu ngàn cây Hấp Năng Hồng, cho dù là tinh tế tai nạn của Hỗn Loạn Tinh Lưu bạo phát cũng sẽ không ảnh hưởng đến tòa tinh không phù đảo này.
- Hỗn Loạn Tinh Lưu mặc dù nguy hiểm, thế nhưng trong đó sản xuất các loại tài liệu trân quý, ta nghĩ Vũ tiểu ca thân là Tam Phù Thiên Công, hẳn là cảm thấy rất hứng thú đối với địa phương như vậy.
Hấn vẻ mặt nghiêm túc, nói đến đây, cuối cùng đã lộ ra một tia mỉm cười đắc ý.
Thiên Điểu Phượng biết mình đã thua, cả giận hừ một tiếng:
- Ngươi một tên thạch đầu nhân, thì ra còn có nhiều tâm tư quỷ quái như vậy!
Nhưng nàng lại không cam lòng:
- Nói không chừng Vũ tiểu ca sẽ muốn đi theo bên cạnh Ngũ Tổ Tiên Tôn tăng thêm kiến thức...
Giá ở trên miếng ngọc thứ tám không ngờ là thấp nhất, chỉ có sáu ngàn vạn tiên ngọc, vị cự đầu kia bản thân cũng có chút xấu hổ, cười ngượng ngùng, không nói gì thêm.
Miếng ngọc cuối cùng chính là giá của Vọng Nguyệt tiên sinh đưa ra, Phương Lộc Hiếu cũng có chút chờ mong.
Vọng Nguyệt tiên sinh ho khan một tiếng, chen ngang một câu:
- Cái giá này của ta, có chút khác biệt, Vũ tiểu ca đừng hiểu lầm, tuyệt đối là hàng thật giá thật.
Lời này vừa nói, mọi người càng chờ mong.
Phương Lộc Hiếu cũng không để mọi người chờ lâu, lập tức công bố:
- Vị trí long sào của Cửu Thiên Thần Long.
Mọi người sửng sốt, Cửu Thiên Thần Long chính là Thần Long hùng mạnh nhất trong Cửu Giới Tinh Hà, đừng nói là Vũ La, cho dù là chín đại cự đầu ở đây cùng tiến lên cũng chỉ là chịu chết, hắn cho Vũ La một cái địa chỉ như vậy là có ý tứ gì?
Vọng Nguyệt tiên sinh vội vàng giải thích:
- Long sào này đã trống không rồi, Cửu Thiên Thần Long chẳng biết đã đi đâu. Chẳng qua vẫn vô cùng nguy hiểm như trước, ta cũng không có biện pháp mở ra. Thế nhưng long sào này tuyệt đối là chân thực, ta nghĩ với thiên phú của Vũ tiểu ca, không mất bao lâu là có thể mở được long sào này.
Thần Long đi vắng, hệ số nguy hiểm của long sào giảm xuống rất nhiều. Nhưng cho dù như vậy, cũng phải có thực lực vượt qua chín người ở đây mới có thể bảo đảm an toàn, bằng không Vọng Nguyệt tiên sinh đã sớm mở tòa long sào này ra.
Cái giá này cũng có điểm đặc biệt.
Ai biết trong long sào rốt cuộc có thứ gì? Mặc dù nói Long tộc đều thích thu thập bảo vật, thế nhưng nếu như con Cửu Thiên Thần Long kia khi rời đi đã mang theo tất cả thì sao?
Đây chẳng khác nào một trận đánh bạc.
Vọng Nguyệt tiên sinh tự hỏi, trong những thứ có thể lấy ra, đích xác không có gì có thể nắm chắc làm cho Vũ La động tâm. Hắn cũng biết tám đại cự đầu khác đều là hào kiệt, nhất định sẽ đưa ra cái giá làm cho Vũ La động tâm, cho nên quyết định đi đường khác, nói không chừng có thể thành công.
Phương Lộc Hiếu cũng cười khổ:
- Vọng Nguyệt tiên sinh, giá trị của long sào này không có biện pháp tính ra. Hiện tại xem ra, chỉ có thể mời Vũ tiểu ca tự mình quyết định rồi, rốt cuộc tiếp thu cái giá nào.
Chín đại cự đầu sớm biết sẽ có kết quả này, cùng nhìn về phía Vũ La.
Vũ La trầm ngâm một phen, thực ra với tính tình và kinh lịch ở Ngũ Phương Giới của hắn, hắn nguyện ý lựa chọn long sào.
Thế nhưng hiện tại là thời kỳ phi thường, hắn phải đóng chắc đánh chắc, từng bước tăng cường thực lực của mình, long sào đối với hắn mà nói có chút xa vời, không thể theo kịp.
Cân nhắc một chút, rốt cục hắn vẫn nhìn sang Thạch Long ôm quyền:
- Đa tạ tiền bối ban thưởng!
Thạch Long lộ vẻ mỉm cười, ôm quyền đáp lễ:
- Ta phải cảm ơn ngươi mới đúng...
Mấy người Thiên Điểu Phượng lại thất vọng. Vũ La lại cười nói:
- Các vị tiền bối đừng cho rằng những tài sản này của các vị đã an toàn, rất nhanh ta sẽ triện khắc ra những đạo Phù Vận Tiên Văn khác, những thứ này của các ngươi sớm muộn đều là của ta.
Chín đại cự đầu kinh ngạc, chợt cùng cười to:
- Ha ha ha! Tốt, chỉ sợ ngươi không cần, chỉ cần ngươi có thể lấy đi, chúng ta vui mừng còn không kịp ấy chứ!
Tám đại cự đầu khác vốn có chút phiền muộn, nghe được lời nói này của Vũ La cũng lộ ra vẻ tươi cười.