Dần dần Vũ La phát hiện da dẻ bên ngoài thân thể Linh Long bắt đầu xuất hiện những vết nứt.
Hắn sợ hết hồn, còn tưởng rằng quá nhiều Vu lực màu vàng sẫm, khiến cho thân thể Linh Long căng lên nứt ra. Nhưng rất nhanh hắn phát hiện ra không phải thân thể Linh Long nứt, mà là lớp da ngoài của Linh Long đang dần dần lột ra.
Linh Long sắp sửa lột xác.
Vu lực bên trong cổ hạch không ngừng tràn vào, Linh Long càng ngày càng khổng lồ, vết nứt ngoài da cũng càng ngày càng lan rộng. Vũ La cũng không biết trải qua bao lâu, lớp da bên ngoài thân thể Linh Long vỡ vụn, hóa thành những mảng màu bạc tung bay đầy trời, lả tả rơi xuống.
Sau khi lột xác xong, Linh Long ngâm nga một tiếng, thanh âm lộ vẻ sảng khoái khó tả vô cùng. Trong đầu Vũ La vang lên tiếng ầm ầm như thần lôi trên chín tầng trời, trong Minh Đường Cung như nổi lên bão táp, nhưng trong lòng hắn thanh thản vô cùng.
Rốt cục đã đạt tới bước kia rồi!
Vừa rồi nhờ Vu lực màu vàng sẫm tăng trưởng như giếng phun, rốt cục Vũ La đã đạt tới bước kia.
Kỷ lục của Tu Chân Giới, từ lúc nhập môn tu luyện tới thực sự trở thành Đại Năng, nhanh nhất chính là mười ba năm. Thời gian bình quân mà các tu sĩ có thể trở thành Đại Năng, ước chừng là năm mươi năm.
Tiền kiếp, Vũ La Thành trở Đại Năng mất thời gian hai mươi năm, tốc độ này đã là kinh thế hãi tục.
Tới đời này, hắn chỉ mất thời gian không tới năm năm.
Nếu nói ra, chỉ sợ cả Tu Chân Giới cũng không ai tin tưởng!
Chỉ có chân chính đạt tới cảnh giới Đại Năng, mới hiểu ra đây mới là bắt đầu tu luyện chân chính. Lúc trước bất quá là vì chuẩn bị cho tu luyện mà thôi.
Mà sự tàn khốc của Tu Chân Giới cũng ở chỗ này, sau khi tiên tuyệt thiên hạ, Đại Năng chính là đỉnh phong tu luyện.
Nói cách khác khi chân chính bắt đầu tu luyện, con đường tu luyện cũng đã đi tới cuối. Điểm đầu cũng là điểm cuối.
Sau khi Vũ La biết chuyện này ở tiền kiếp cũng vô cùng đau khổ, tới đời này, hắn có nhiều lựa chọn đa dạng hơn. Nhưng tới cuối cùng có thể phá được cục diện tiên tuyệt thiên hạ của Ngũ Phương giới hay không, hắn vẫn không có lòng tin.
Hắn quả thật rất ưu tú, nhưng trước hắn cũng có vô số tiền bối ưu tú. Những người đó miệt mài bỏ cả đời mình theo đuổi, nhưng cũng không thể hoàn thành mục tiêu này. Vũ La tin tưởng vào mình, chỉ là không tin thế giới này.
Trong Minh Đường Cung, Linh Long lột xác hoàn thành gào thét một tiếng, Vu lực màu vàng sẫm nổi lên cuồn cuộn gây ra cuồng phong đầy trời, sau đó chui vào trong huyết sắc cự tháp.
Sau khi Linh Long lột xác thành công, huyết sắc cự tháp liền mở tầng hai ra cho nó.
Trong tầng hai ghi lại một ít pháp thuật thô thiển của Long tộc.
Đối với Long tộc, những pháp thuật này hết sức thô thiển, nhưng đối với những chủng tộc khác, những pháp thuật này có uy khổng lồ tới mức kinh người.
Linh Long cũng không phải là Long tộc thật, nhưng sau khi ý thức Vũ La tiến vào lại phát hiện ra, Linh Long đang tu luyện những pháp thuật Long tộc ra hình ra dáng. Hơn nữa xem ra về sau, dường như nó sẽ thi triển những pháp thuật này không thành vấn đề.
Hắn xoay chuyển ý nghĩ, rốt cục cũng hiểu ra.
Cảnh giới Long Hồn của Cửu Long Thôn Nhật đối ứng với tu sĩ Đạo Cảnh.
Sau Đạo Cảnh chính là Đại Năng đạt tới lực lượng đỉnh phong.
Mà sau Long Hồn, đối ứng Đại Năng cũng là một cảnh giới mới: Chân Long. Từ ý nghĩa là có thể nhìn ra, Linh Long đạt tới cảnh giới này đã rất giống như Chân Long rồi.
Mặc dù cảnh giới Chân Long tương ứng với Đại Năng, nhưng đạt tới đây rồi, chỗ bất phàm của Cửu Long Thôn Nhật càng thể hiện rõ ràng hơn một bước.
Đại Năng chia làm năm cảnh giới: Phụng Thiên, Khấu Thiên, Vấn Thiên, Khuynh Thiên, Đạp Thiên. Nhưng Chân Long chỉ chia làm ba cảnh giới: Hiển Hóa, Phong Vân, Thần Đàn, gọi chung là Chân Long Tam Cảnh.
Hiện tại Vũ La mới vừa bước vào cảnh giới Chân Long, nằm ở Hiển Hóa sơ cấp, còn chưa củng cố lực lượng đẳng cấp.
Bất quá không sao, bởi vì viên cổ hạch khổng lồ kia vẫn còn đang không ngừng cung cấp Vu lực, Vũ La cũng không đình chỉ, vẫn tiếp tục tu luyện. Một lúc lâu sau, Vu lực màu vàng sẫm nhanh chóng tăng trưởng, trợ giúp hắn hoàn toàn ổn định cảnh giới, lúc này hắn mới chậm rãi dừng tu luyện.
Bên trong cổ hạch, Vu lực vẫn còn nhưng lúc này Vũ La không có ý định tiếp tục xung kích vào một cảnh giới khác.
Đại Năng chính là một cửa ải, cho dù là Vũ La cũng phải cẩn thận ứng phó, không thể tham công liều lĩnh, đề tránh sinh ra bất cứ phiền phức nào không cần thiết.
Hắn mở mắt ra, trong hai mắt hiện lên một mảng ánh lửa màu vàng, ánh lửa phun ra ngoài ba thước, hóa thành một con rồng màu vàng giương nanh múa vuốt gầm thét một phen, lúc này mới từ từ tiêu tán.
Trận pháp cùng linh văn của Vũ La có khả năng phong ấn toàn bộ dao động năng lượng cùng khí tức bên trong, không để lọt ra ngoài chút nào, những người xung quanh không hề phát giác.
Nhưng lúc hắn bất ngờ đột phá cảnh giới, trở thành Đại Năng, bên cạnh trướng bồng của Lam Thạch, trong một trướng bồng lớn nhất ở đây, trong ba nhân vật thần bí che mặt bỗng nhiên có người mở mắt.
Ba nhân vật thần bí che mặt này dường như rất không muốn cho người ngoài biết thân phận của bọn họ. Cho dù đang ở trong trướng bồng cũng mặc trường bào vải thô trùm kín như trước, chỉ để lộ ra đôi mắt.
Người mở mắt trước tiên là người ngồi chính giữa.
Sau khi y mở mắt chốc lát, người bên trái cũng đã phát hiện.
- Ngài cũng cảm thấy rồi sao?
Người bên trái lên tiếng hỏi, giọng nói già nua, có thể nghe ra là một nữ Vu tộc.
Người ngồi giữa gật đầu, lặng lẽ không tiếng động xuất hiện bên ngoài trưởng, nhưng rèm trưởng vẫn không hề nhúc nhích.
Người bên trái có giọng già nua kia cũng theo đó xuất hiện bên ngoài.
Hai người âm thầm lặng lẽ đi về phía trước, tuy rằng toàn thân tiến tới nhưng không có cử động nào, giống như đang bay trên mặt nước. Càng cổ quái hơn nữa chính là, dường như cả hai người hoàn toàn dung hòa vào trong màn đêm Dạ Ma sa mạc. Bọn họ đi qua trước mặt hai tên Vu tộc gác đêm, nhưng hai tên này không có chút phản ứng nào cả.
Dường như hai nhân vật thần bí này đang đi tìm gì đó, có lẽ là đi tìm kiếm phương hướng phát ra lực lượng kia, lúc đi lúc dừng, chỉ trong thoáng chốc rốt cục đã xác định được phương hướng mục tiêu.
- Không ngờ là bọn họ...
Giọng già nua có vẻ bất ngờ, lúc này hai người đang đứng bên ngoài trướng bồng của bọn Hồng Lôi.
- Vốn ta cho phép Lam Thạch đưa bọn họ đi theo, là vì đối phó kẻ thần bí đã bắt đi Hạt Ngô Cổ. Không ngờ rằng trong đội ngũ này cũng có một nhân vật lai lịch không nhỏ ẩn nấp. Hừ hừ, lần này cũng thật là thú vị, Dạ Ma sa mạc tụ quần long...
Người thần bí từ đầu tới giờ vẫn chưa lên tiếng nói, vừa cất giọng lên đã khiến cho người ta cảm thấy hết sức bất ngờ, đây là một giọng trong trẻo như chim hoàng oanh:
- Thật ra chúng ta phải nghĩ tới từ sớm. Hồng Lôi cũng là Vu Sĩ nhất phẩm, cũng không phải là kẻ ngốc. Y biết rõ trong Dạ Ma sa mạc lúc này sát cơ trùng trùng nhưng vẫn đi vào, hẳn là có chỗ dựa không nhỏ.
Từ giọng nói này nghe ra chủ nhân của nó cực kỳ trẻ tuổi, khiến cho người ta không khỏi sinh ra mong đợi với dung mạo của người này.
Giọng già nua kia lại tỏ ra đặc biệt tôn kính với nhân vật này:
- Ý của ngài là, Hồng Lôi chỉ là con rối ư?
Đối phương gật đầu.
Trong ánh mắt của vị nữ Vu tộc già nua toát ra vẻ lo âu, nhìn nhìn trướng bồng của bọn Hồng Lôi:
- Nếu không phải là Hồng Lôi, vậy người này là ai chứ?
Cương Chuy mơ màng đứng dậy đi tiểu, vừa chép miệng vừa xả nước. Sau khi xả nước tồn trữ hơn nửa đêm, y cảm thấy hết sức sảng khoái, lại mơ mơ màng màng trở vào.
Y xuất hiện đúng vào thời khắc mấu chốt này, nhất thời khiến cho hai người thần bí kia tỏ ra cảnh giác.
- Là tiểu tử này sao?
Giọng già nua có vẻ hoài nghi:
- Thật quá thô bỉ, không giống lắm...