- Hồn Khí chỉ là một phần, trên thực tế bộ pháp môn này gọi là Đại Hoang Thần Vật Kim Thân Đại Pháp, chính là pháp môn xây lại kim thân đệ nhất thời kỳ thượng cổ!
- Hồn Khí chính là phần cất chứa nguyên hồn bên trong, ngoại trừ Hồn Khí còn có Thần Vật Kim Thân, lấy đại pháp này xây lại kim thân mạnh mẽ hơn xa thân thể của bản thân ngươi tự tu luyện.
- Thần Hoang Hải vô cùng giàu có, hơn xa Đông Thổ. Tất cả nguyên liệu Đại Hoàng Thân Vật Kim Thân Đại Pháp cân đều đã có, chỉ thiêu Tử Kim Ngọc Tinh này, hiện tại đã lấy được, chỉ cần ngươi đồng ý phối hợp giải phong ân cho tộc ta, trâm lập tức luyện chế một khôi kim thân này cho ngươi.
Nam Vinh Ngọc Mịnói rõ tiền nhân hậu quả, chỉ cần ngươi đáp ứng, điều kiện tùy ngươi đặt ra, hơn nữa không có nôi lo Về sau, kim thân được xây lại từ Đại Hoàng Thân Vật Kim Thân Đại Pháp còn mạnh mẽ hơn thân thể hiện tại.
Vũ La nhìn nàng, cắn răng nói:
- Tốt, ta đáp ứng ngươi!
Nam Vinh Ngọc Mị lộ ý vẽ tươi cười giống như hoa xuân sau một đêm nở khắp rừng núi:
- Tốt, trẫm tin ngươi. Trẫm lập tức bắt tay vào luyện chế kim thân cho ngươi, trên thuyền này ngươi có thể tùy tiện đi lại, có gì cần cứ việc phân phó cung nhân của trẫm.
Nàng nói xong là làm, tay áo vung lên, phía dưới vương tọa nổi lên từng trận sóng gợn, chậm rãi trầm xuống, cùng biến mất với Nam Vinh Ngọc Mị không thấy!
Không lâu sau khi Nam Vinh Ngọc Mị đi, đã có một cung nữ dáng người tương đương với Vũ La đùng đinh đi tới. Thiếu nữ Bán Yêu tộc này dáng người yều điệu, vòng eo tinh tế, ở trong Bán Yêu tộc tuyệt đối là dáng người xinh xắn lanh lợi. Lại thêm bộ ngực no tròn, nầy lên sau lớp áo ngực màu vàng nhạt, vô cùng hấp dẫn. Cặp mông tròn căng đung đưa theo bước chân, chắc chắn khiến cho người ta phách lạc hồn xiêu.
Thiếu nữ mặc váy dài đi tới trước mặt Vũ La, sắc mặt ững đô thẹn thùng, dịu dàng cúi đầu:
- Quý khách có gì phân phó? Hiển nhiên trước đó Nam Vinh Ngọc Mi đã có dặn dò.
Vũ La nói:
- Ta muốn lên trên nhìn xem.
Thiếu nữ lập tức đáp ứng không chút do dự:
- Quý khách đợi một chút, đợi nô gia đưa Vương Thuyền lên.
- Ầm...
Tiếng nước như sấm, một mảnh bọt nước trắng xóa bắn ra bốn phía, một chiếc lậu thuyền thủy tinh cực lớn giống như cự thú đại dương từ dưới biên ngoi lên, lâu thuyên ba tầng chậm rãi trồi lên.
Trên boọng thuyền xuất hiện một hàng lỗ, nước trong thuyền ào ào trào ra ngoài biển, rất nhanh đã trống trải không còn, sau đó những lỗ hổng kia dần dần khép lại.
Vũ La dưới sự dẫn dắt của thiếu nữ Bán Yêu tộc đi lên boong thuyền.
Tà dương rực rỡ, mặt biển lặng yên không có sóng. Theo Vương Thuyền trồi lên, đại quân mười vạn Bán Yêu tộc cũng chậm rãi trồi lên mặt nước. Ở trong biển lớn mênh mông, mười vạn tinh binh Bán Yêu tộc chẳng những không lộ vẻ nhỏ bé, ngược lại càng thêm hùng tráng. Trở về chỗ sâu trong Thần Hoang Hải nơi bọn họ sinh sống, những tinh binh Bán Yêu tộc này quả nhiên là rồng về biển hổ về rừng, dường như có thể nhận được lực lượng vô cùng vô tận ở trong Thần Hoang Hải.
Đại dương mênh mông mà xinh đẹp, Vũ La lại không có lòng thưởng thức, thuận miệng hỏi thiếu nữ Bán Yêu tộc bên cạnh:
- Cô nương xưng hô như thế nào? Thiếu nữ Bán Yêu tộc nhu thuận đáp:
- Nô gia Mạt Dung.
Vũ La mỉm cười:
- Mạt Dung cô nương, chúng ta đây là đi đâu?
- Tuân ý chỉ của bệ hạ, Vương Thuyền đang toàn tốc tới Thiên Hoang Hải.
- Thiên Hoang Hải.
Vũ La không khỏi lam bầm một tiếng, hắn cảm thấy cái tên này thật xa lạ. Mạt Dung cô nương ngược lại rất hiêu ý người, giải thích:
Thiên Hoang Hải ở ngoài Thần Hoang Hải, chính là cách gọi của tộc ta. Yêu tộc Đông Thổ cũng không biết được.
Thần Hoang Hải chính là lãnh địa của Bán Yêu tộc, Thiên Hoang Hải ở ngoài Thần Hoang Hải, cũng là đã ra khỏi lãnh địa của Bán Yêu tộc. Vũ La biết Bán Yêu tộc ở trong đại dương mênh mông cũng có địch nhân hùng mạnh, nói như vậy lần này không ngờ bọn họ muốn xâm nhập vào trong lòng địch nhân.
- Vương Thuyền của Nam Vinh Ngọc Mị tốc độ nhanh, sau khi di chuyển trên mặt biển tốc độ cũng không kém hơn so với phi kiếm bình thường, dù vậy cũng phải mất hơn một tháng mới đến bên cạnh Thần Hoang Hải.
Thần Hoang Hải có thể nuôi sống mấy trăm vạn Bán Yêu tộc, quả thực rộng lớn vô cùng.
Với thị lực của Vũ La còn nhìn không rõ Thần Hoang Hải rốt cuộc có gì khác với Thiên Hoang Hải, nước biên tự nhiên là gắn bổ thành một mảnh, cũng không có sự khác biệt về màu sắc.
Hẳn là có một lực lượng giới hạn nào đó làm cho Bán Yêu tộc có thể cảm giác được rõ ràng. Vũ La không cách nào vận dụng nguyên hôn, tự nhiên cũng sẽ không có biện pháp nhận biết.
Đến “bờ biển” Thần Hoang Hải, Nam Vinh Ngọc Mị lại lần nữa xuất hiện lưu mười vạn tinh binh Bán Yêu tộc lại “bờ biên” Thân Hoang Hải, Vương Thuyên một mình đi tới.
Mười vạn tinh binh không chút do dự lập tức chấp hành mệnh lệnh của nữ hoàng Bán Yêu tộc.
Mười vạn tinh binh này cũng tự biết mình, hiểu được mặc dù mình tinh nhuệ, thế nhưng xâm nhập Thiên Hoang Hải chắc chắn chỉ là trói buộc đối với nữ hoàng bệ hạ.
Từ sau khi tiến vào sâu trong Thần Hoang Hải, Vũ La đã tuyệt vọng rồi. Biển lớn mênh mông, cho dù là ba người Nhan lão nhận được tin, muốn nghĩ cách cứu viện mình cũng không tìm được manh mối.
Nam Vinh Ngọc Mị xâm nhập Đông Thổ, đó chính là trên lục địa, muốn tìm người có rất nhiều cách, thế nhưng đi vào Thần Hoang Hải tất cả đều không thể tìm ra tông tích.
Cho dù là Nam Vinh Ngọc Mị sau khi tiến vào Thiên Hoang Hải cũng trở nên vô cùng cẩn thận. Nàng tự mình điều khiển thuyền, thu nhỏ Vương Thuyền vốn dài trắm trượng lại còn một phần ba, chỉ còn hơn ba mươi trượng, lại làm một ít thủ đoạn, làm cho chiếc Vương Thuyền ẩn núp dưới nước nhìn qua giống như một con quái thú biển sâu.
Như thế đã bình an vượt qua mấy ngày, hiện tại chiếc Vương Thuyền này rốt cuộc chạy đến nơi nào, Vũ La cũng hoàn toàn không biết.
Nam Vinh Ngọc Mị tiếp tục bế quan. Kim thân mà nàng đồng ý luyện chế cho Vũ La vẫn chưa xong. Trên thuyên người hầu khắc khổng dám khịnh suất xuất hiện ở trước mặt Vũ La, vẫn là thiếu nữ Bán Yêu tộc Mạt Dung nhu thuận kia tiếp hắn như trước.
Nam Vinh Ngọc Mị an bài cung nữ xinh đẹp nhu thuận như vậy tiếp hắn, dụng ý cực kỳ rõ ràng. Mạt Dung dường như cũng hiểu được sứ mệnh của mình nên thường xuyên bày ra bộ dáng tùy chàng thu thập ở trước mặt Vũ La, đáng tiếc Vũ La một mực không chút động lòng.
Ngày thứ năm đi vào Thiên Hoang Hải, Vương Thuyền đang vững vàng phi hành với τός độ cao, bỗng nhiên một dòng nước cực lớn từ sâu dưới đáy biên lao lên, đây Vương Thuyên ra khỏi mặt biên.
Trong Vương Thuyền bảo gồm cả Vũ La không thể vận dụng lực lượng, tất cả đều ngã lộn.
Vương Thuyền trong suốt đẹp đẽ vừa ra khỏi mặt biển, lập tức có một bộ móng vuốt cực lớn từ trong biên vươn ra dễ dàng năm lấy.
Vương Thuyền cho dù đã thu nhỏ cũng dài hơn ba mươi trượng, cự trảo hắc lần này lại dễ dàng nắm trong tay. Xuyên qua thân thuyền Vương Thuyền trong suốt Vũ La có thể nhìn thấy rõ ràng chi tay đủ các màu sắc, những chiếc vảy giống như bằng chất sừng, lởm chởm như đá nham thạch.
- Ào...
Bên trong biển dâng lên một ngọn núi nước, lập tức rất nhiều nước biển đổ xuống trong tiếng mô ầm ầm, lộ ra cự quái biên sâu trong núi nước.
Con quái vật khổng lồ này có thân hình không chút thua kém ngọn núi bình thường, nửa người trên giống như loài khi vượn, nửa người dưới hình dạng lại giống như đuôi của một con cá voi.
Hai cự trảo màu thâm đen, toàn thân đầy lân phiến dài lởm chởm, ở trên đỉnh đầu của nó còn có một chiếc sừng hình dáng kỳ dị như cá mập.
Cái đuôi cá voi cực lớn quẫy động trong nước nâng thân hình khổng lồ này nổi trên mặt nước.
Vương Thuyền bị bắt cuối cùng đã kinh động Nam Vinh Ngọc Mị. Trước mặt Cự Yêu kia xuất hiện một đạo hồng quang hình quạt đột nhiên lóe lên, Nam Vinh Ngọc Mị xuất hiện.
Cự Yêu biển sâu kia đột nhiên giận dữ, mở cải mồm lớn, không ngờ nói được tiếng người:
- Nam Vinh Ngọc Mị ngươi thật to gan, không ngờ vượt quá giới hạn tiến vào Thiên Hoang Hải!