Đã chuyển đầu thuyền qua đối mặt với chiến hạm khổng lồ kia.
Lúc này nhìn vào tinh hải, chiến hạm khổng lồ đối mặt tiểu thuyền nhỏ bé và yếu ớt kia, tương phản quá lớn, cũng giống như một con Mãnh Khuyển Cự Tượng đối mặt với một con chuột.
Mà con Mãnh Khuyển Cự Tượng này còn dẫn theo một con sói đói.
Diêu Yểu toát mồ hôi lạnh toàn thân, nhưng vẫn cắn răng nói:
- Vũ La, ta dẫn ngươi chạy trốn, thế nào?
Thoạt nhìn đây là lựa chọn tốt nhất trước mắt rồi. Ngay cả Lương Mạt Vũ cũng không biết rõ thực lực của Diêu Yéu, nói không chừng nàng quả thật là Tiên Nhân nhất phẩm, mang theo một vị phù sư chạy trốn mặc dù có khó, nhưng cũng có thể làm được.
- Ừm, đề nghị của nàng có thể để làm bước thứ hai kế hoạch. Trước tiên chúng ta hãy thử xem bước thứ nhất của ta ra sao, nếu như không được, chúng ta sẽ chạy.
Vũ La nói rất thờ ơ, Diêu Yểu vô cùng kinh ngạc: Dường như hắn không thèm để ý chút nào đến tai họa ngập đầu sắp xảy ra trước mắt.
- Bước thứ nhất kế hoạch ư, là gì vậy?
Vũ La trả lời rất đơn giản:
- Chuẩn bị nã pháo!
Trước đó Lăng Hổ Quy còn đòi bắn thử một phát pháo, lúc này ngược lại vô cùng ngoan ngoãn đứng ở một bên không quấy rầy Vũ La.
Đây là lần đầu tiên từ khi Vũ La đi vào Cửu Giới Tinh Hà, sử dụng Thiên Mệnh Thần Phù, trong lòng cũng có chút chờ mong. Hắn xoay tay một cái, vô số tiên ngọc từ trong giới chỉ tiên ngọc bùng lên.
Bất kể là Phù Vận Tiên Văn hay Phù Hạch Tiên Binh, lực lượng của chúng cũng không phải là tự nhiên xuất hiện. Chúng còn hùng mạnh hơn cả Tiên Bảo thông thường, là vì chúng có thể trợ giúp chủ nhân điều động năng lượng rải rác trong không gian xung quanh, phục vụ cho chủ nhân.
Nhưng sử dụng Thái Thượng Kiếm Chú làm hạch tâm cho Hồng Vũ tiên pháo, lại lo rằng lực lượng quá lớn, những năng lượng rải rác trong hư không xung quanh không kịp tập trung lại bổ sung, cho nên hắn đã chuẩn bị thêm một biện pháp: Nếu lực lượng chưa đủ, lập tức dùng tiên ngọc bổ sung.
Vũ La vừa lấy tiên ngọc ra, ánh mắt Diêu Yểu bắt đầu bốc lên hoa hòe rực rỡ.
Năm tên cường giả nhị phẩm xông tới gần, Vũ La khẽ vung tay, Hồng Vũ tiên pháo trên đầu thuyền bắt đầu bừng lên ánh sáng.
Hồng Vũ tiên pháo cũng không lớn, ánh sáng cũng không phải là rực rỡ. Trước mặt năm tên cường giả nhị phẩm và chiến hạm khổng lồ kia, giống như sự phản kháng bất khuất của kẻ yếu, thể hiện tinh thần thà rằng tử trận chứ không khoanh tay chịu chết, vô cùng ương ngạnh, vốn sẽ không sinh ra ảnh hưởng thực chất với chiến cục.
Hỏa Thụ Tiên Khôi cho là như vậy, lão cười lạnh một tiếng:
- Châu chấu đá xe, không biết tự lượng sức mình!
Nhưng khi lão vừa dứt lời, Hồng Vũ tiên pháo đã khai pháo.
Hiệu quả đầy trời, tiên kiếm bay như châu chấu, lực lượng vô cùng đáng sợ bao trùm tinh hải.
Thiên Mệnh Thần Phù tam phẩm, cho dù là tại Cửu Giới Tinh Hà cũng là cực kỳ trân quý. Đạt tới địa vị như Hỏa Thụ Tiên Khôi mà không có Tam Phù, cũng không có Thiên Mệnh Thần Phù, có thể tưởng tượng được bảo vật này trân quý tới mức nào.
Mà lần đầu tiên sau khi tới Tiên giới, Thiên Mệnh Thần Phù hiển lộ uy lực của mình khiến cho Vũ La hết sức bất ngờ.
Năm tên cường giả nhị phẩm bay đầu tiên là những kẻ hứng chịu trực tiếp. Bọn chúng gào thét liên tục, phóng xuất từng đạo năng lượng ra bên ngoài, sóng xung kích cường hãn tạo thành những vòng sáng có thể thấy được bằng mắt thường, thậm chí có vòng sáng khuếch tán ra xa ngoài mấy ngàn dặm.
Nhưng những thứ này chẳng đáng kẻ gì trong mưa kiếm.
Mưa kiếm vô cùng vô tận nhanh chóng làm cho tất cả phản kháng của bọn chúng tan rã. Trong năm tên cường giả nhị phẩm này, tên nhị phẩm thượng hùng mạnh nhất cũng chỉ chịu đựng được trong khoảng thời gian tàn một nén nhang, đã bị mưa kiếm cuồng bạo xuyên qua thân thể, lập tức một màn tro bụi tung bay trong tinh hai.
Tất cả mọi người đang quan sát cuộc chiến ngoài xa trợn mắt há mồm, một đòn giết chết năm tên cường giả nhị phẩm, cho đủ là một đòn toàn lực của cường giả nhất phẩm cũng không làm được...
Vốn tưởng rằng cuộc chiến này chỉ nghiêng về một bên, thế nhưng Vũ La phản kích lại làm cho bọn họ kinh hãi vô cùng.
Mưa kiếm giết chết năm tên cường giả nhị phẩm cũng không ngừng lại, mà vẫn tiếp tục bay nhanh về phía trước. Những tên tam phẩm, tứ phẩm, ngũ phẩm... Đám binh tốt bình thường phía sau đã không còn năm tên cường giả nhị phẩm che chở, càng không chịu nổi một đòn.
Trước kia lúc Vũ La dùng đạo linh phù phỏng chế của mình làm hạch tâm Hồng Vũ tiên pháo, cường giả tam phẩm còn có thể chống đỡ được một lúc. Hôm nay thay đổi bằng Thái Thượng Kiếm Chú thật sự, uy lực của Hồng Vũ tiên pháo gia tăng gấp mười lần, Tiên Nhân tam phẩm coi như không thể phản kháng chút nào, đã lập tức biến thành tro tàn trong mưa kiếm.
Năm tên cường giả nhị phẩm dẫn theo ngàn tên binh tốt hùng hổ xong tới, đã hoàn toàn bị chôn vùi bên trong một pháo của Vũ La, lực lượng mà Hỏa Thụ Tiên Khôi mang tới đã trôi theo dòng nước.
Thế nhưng phát pháo này cũng chưa chấm dứt, mà là bắn mạnh trúng vào chiến hạm khổng lồ, lột mất một góc chiến hạm, lúc này năng lượng của nó mới hoàn toàn hao hết.
Trong tinh hải vô cùng yên tĩnh, các Tiên Nhân ở xa xa quan sát thật sự không dám tin vào mắt mình.
- Ta nhìn thấy gì vậy? Năm tên cường giả nhị phẩm, ngàn tên binh tốt, cứ như vậy bị diệt!
- Hài tử này thật là làm cho người ta kinh ngạc, đó là một kỳ tích...
- Đáng tiếc, nếu không phải chọc Bạt Tượng Tiên Tôn, tương lai tuyệt đối có thể tỏa sáng vô cùng...
- Ôi, hài tử đáng thương, Bạt Tượng Tiên Tôn đáng hận!
Dù rằng phát pháo kia có uy lực cực lớn, nhưng vẫn không có người nào xem trọng Vũ La. Dù sao nơi này có Hỏa Thụ Tiên Khôi tọa trấn, đường đường tuyệt đỉnh cường giả nhất phẩm hạ.
Mà trên tiểu thuyền của Vũ La, mọi người ai nấy cũng giật mình kinh hãi, Lương Mạt Vũ đã quyết định để lộ ra thân phận của mình. Y nghĩ tới nghĩ lui, thấy cũng chỉ có một con dường như vậy có thể tránh được tai họa trước mắt.
Y biết rõ Hồng Vũ tiên pháo của Vũ La lợi hại, trước kia đã được chứng kiến rồi, nhưng muốn đối phó một tên Tiên Nhân nhị phẩm cũng còn được, đối phó nhiều như vậy... Quả thật là không có khả năng thắng. Nhưng không ngờ chỉ cần một phát pháo đã giết hết sạch sẽ.
Diêu Yểu mở to hai mắt nhìn chằm chằm, một lúc lâu sau vẫn chưa bình tĩnh lại:
- Ngươi... Ngươi... Ngươi làm thế nào mà được như vậy? Ngoại trừ Tiên Tôn, không ai có thể xuất ra một đòn giết chết nhiều cường giả như vậy...
Vũ La không nói gì, mà nhìn mọi người ra hiệu:
- Các ngươi xem đây.
Trên chiến hạm khổng lồ kia, Hỏa Thụ Tiên Khôi đã bắt đầu đứng dậy, thân hình lão cao lớn, chừng một trượng hai, một thân áo giáp bởi vì lửa giận trong lòng, cũng càng trở nên sáng lạn.
- Hừ hừ hừ...
Hỏa Thụ Tiên Khôi giận quá hóa cười:
- Giỏi, giỏi, giỏi! Giỏi cho một tên tiểu tử cuồng vọng, ngươi cho là mình có một món Phù Hạch Tiên Binh, đã dám khiêu chiến bản Tiên Tôn sao? Hôm nay bản tọa sẽ cho các ngươi thấy, cái gì là khoảng cách như lạch trời khó có thể vượt qua về đẳng cấp, bất kể thế nào các ngươi cũng không thể vượt qua!
Lão bước ra một bước, đã ra ngoài chiến hạm, sau đó giơ tay chộp ra một trảo giữa hư không, một thanh Trảm Mã đao cực lớn xuất hiện trong tay. Lưỡi thanh Trảm Mã đao này vô cùng rộng lớn, trên đó đỏ sẫm một mảng, không biết đã chém giết bao nhiêu địch nhân.
Hỏa Thụ Tiên Khôi cũng không am hiểu tiên pháp, ngược lại tinh thông sử dụng nhục thân chém giết.
Lão điên cuồng hét lên một tiếng, trên Trảm Mã đao tuôn ra hào quang mãnh liệt mấy vạn trượng, lao tới rất nhanh. Trảm Mã đao giơ cao chém xuống, định chém cả người lẫn tiểu thuyền của Vũ La làm hai đoạn.
Vũ La không chút nghi ngờ, một đao kia chém xuống, đao khí sẽ lao ra mấy vạn dặm, nếu sau lưng hắn có tinh cầu nào đó, cũng sẽ bị hắn liên lụy một đao chém thành hai nửa.