Mục lục
Tiên Tuyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người áo đen khấu đầu không ngừng, Băng Cơ phu nhân lập tức cảm thấy mất hứng, bực bội nói:

- Được rồi đứng lên đi ngươi là công thần của Tiên Tôn ta cũng không tiện dùng sức mạnh cưỡng ép...

Người áo đen lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Hơn ba mươi tinh thú trong Cửu Giới Tinh Hà đã có thể được gọi là một đợt thú triều, tuyệt đối là tai nạn ở cấp cao nhị phẩm hai tam phẩm nhất. Nếu có một con tinh thú tam phẩm hay nhị phẩm hùng mạnh dẫn dắt đợt thú triều như vậy đủ để tấn công và hủy diệt một Tinh Vực.

Lần này ngay cả sắc mặt Lương Mạt Vũ cũng đại biến. Người bảy thế lực lại càng không cần suy nghĩ, quay đầu bỏ chạy:

- Chạy mau! Ở lại chỉ có nước chờ chết!

Dù rằng trong lòng mỗi người đều hiểu, e rằng lần này có chạy cũng không thoát, nhưng cũng không thể ở lại chờ chết. Trong lòng bọn họ đã oán hận Lương Mạt Vũ và Vũ La tới cực điểm, không ai ngờ rằng lại có kết quả này. Nhưng hận là hận, chuyện quan trọng đệ nhất hiện tại là chạy trối chết, bọn họ không rảnh tính sổ cùng Lương Mạt Vũ.

Mà Vũ La và Triệu Hiểu Hiểu đứng mũi chịu sào lúc này đã bị khí thế cường hãn kia ép bức đến nỗi không chịu nổi. Triệu Hiểu Hiểu không chịu được ngã xuống, thất khiếu ứa máu tươi, gương mặt trắng bệch loang lổ vết máu trông vô cùng thê thảm. Vì phải đối kháng với khí thế của hơn ba mươi tinh thú, trên thực tế ý thức Triệu Hiếu hiểu đã rơi vào trạng thái nửa hôn mê, chẳng qua nhờ vào ý chí cố gắng chống chọi.

Lúc này không có ai chú ý tới Vũ La, người của bảy thế lực lớn vội vàng chạy trối chết, theo bọn họ thấy, tên ngốc mời bọn họ tới “xem hát” kia hẳn đã chết kỹ tới mức không thể nào chết thêm lần nữa.

Lúc này Băng Cơ phu nhân đang bị lửa dục thiêu thân, đang mơ màng nghĩ tới sau khi kết thúc chuyện này sẽ lập tức tìm mười tên tráng hán tới vui vầy một phen. Mà người áo đen kia đã bị dọa tới mức kinh hồn khiếp vía, chỉ sợ Băng Cơ phu nhân cưỡng bức mình.

Nhưng Vũ La vẫn đang ngạo nghễ mà đứng. Hơn ba mươi tinh thú trước mặt hắn, hắn trở nên nhỏ bé như một hạt bụi trong tinh hải, thậm chí ngay cả hạt bụi cũng không bằng.

Tinh thú càng ngày càng tới gần, nhìn như chậm chạp thật ra vô cùng nhanh chóng. Bất kể nhìn từ góc độ nào, hẳn là Vũ La sẽ bị chúng nghiền nát. Đừng nói phản kháng, trước mặt đám tinh thú này, hắn thậm chí không được tính là châu chấu đá xe.

Tinh thú cách hắn càng ngày càng gần, ngay cả những đốm xám loang lổ trên thân thể tinh thú cũng đã có thể nhìn thấy rất rõ ràng, nhưng Vũ La vẫn tươi cười rạng rỡ.

Từ sau khi hắn tới Tiên giới, vẫn chưa từng cười thật lòng, cười vui vẻ như vậy bao giờ. Cho dù là năm xưa phi thăng, hắn cũng không tỏ ra vui vẻ như vậy.

Dù sao phi thăng cũng xen lẫn nỗi buồn ly biệt.

Nhưng lần này Vũ La vui vẻ, giống như sắp sửa trùng phùng.

- Động Động!

Hắn khẽ kêu trong lòng một tiếng, chỉ có hắn và Động Động nghe được. Tiểu gia hỏa rung động bộ lông dài màu vàng xuất hiện, trong tinh hải thình lình sáng lên một đạo kim quang.

Kim quang sáng chói, trong nháy mắt chiếu sáng ức vạn dặm Tinh Vực xung quanh. Có thể nhìn thấy mặt của bất cứ người nào, bất cứ tinh thú nào tràn đầy kim quang.

- Chuyện gì xảy ra?

- Đó là vật gì?

- Khí tức thật là hùng mạnh, mạnh hơn tất cả tinh thú kia gộp lại vô số lần!

Tất cả mọi người bảy thế lực đắm chìm trong kim quang, hoảng sợ phát hiện ra hết thảy cảm giác của họ, bao gồm cả tiên hồn đều đã mất đi hiệu lực. Bọn họ hoàn toàn không biết tình huống diễn ra bên ngoài khoảng cách một cánh tay!

Cả tinh cầu kia cũng bị kim quang bao phủ, Băng Cơ phu nhân chợt ngồi dậy:

- Có chuyện gì vậy, vì sao lại có tinh thú hùng mạnh như vậy xuất hiện? Tiểu Hắc, rốt cục ngươi dẫn dụ thứ gì tới đây?

Giọng của người áo đen cũng không khỏi lộ vẻ kinh ngạc:

- Không thể nào, Tiên Cổ của ta sẽ không có sức dụ hoặc với tinh thú tam phẩm trở lên, nhất định đây không phải là ta dẫn tới...

- Vậy ngươi nói cho ta biết, rốt cục vật này là cái gì?

Băng Cơ phu nhân cáu kỉnh quát hỏi.

Tinh thú tứ phẩm trở xuống, Băng Cơ phu nhân còn có nắm chắc chạy trốn, tam phẩm trở lên vậy không còn nắm chắc nữa. Mà kim quang này đã lan tràn vạn vạn dặm, cường hãn chẳng kém gì tinh thú nhất phẩm. Trong phạm vi kim quang bao phủ không ai có thể chạy trốn, dù là Tiên Tôn cũng không thể được.

Kim quang quét qua, hết thảy hàng ngàn vạn dặm đều nằm trong tay Động Động khống chế.

Cũng nằm trong phạm vi mà Vũ La khống chế.

Kim quang từ từ tản đi, Động Động trước người Vũ La đã hóa thành một cự thú thân cao gần vạn dặm, đầu rồng, thân sư tử, tay trái như tay gấu, tay phải như tay hổ, một sừng như tê giác, giáp lưng như mai rùa, đuôi sắt như Lôi Hủy, chân trái như Kỳ Lân, chân phải như Quang Hống.

Kim quang toàn thân nó như bộ lông vàng, tung bay loạn xạ trong tinh hải.

Nó điên cuồng hét lên một tiếng về phía hơn ba mươi con tinh thú kia, lực lượng cường hãn, âm ba toát ra giống như tiếng nổ ầm ầm lan ra ngoài. Trong hơn ba mươi tinh thú này, Hoành Không Tinh Thú mạnh nhất đã là tứ phẩm thượng, yếu nhất cũng là bát phẩm trung. Thế nhưng Động Động chỉ cần rống to một tiếng, tất cả đều sợ hãi tan gan vỡ mật, thú hồn tan nát. Con nào con nấy miệng sùi bọt mép, mắt thú trắng nhợt, bị dọa cho vỡ mật mà chết.

Thi thể hơn ba mươi tinh thú cứ như vậy trôi lơ lửng trong tinh không, chỉ vì một tiếng rống của Động Động.

Tất cả mọi người của bảy thế lực đều ngơ ngẩn, thấy Vũ La và siêu cấp quái thú rống một tiếng dọa chết hơn ba mươi tinh thú kia, trong đầu hoàn toàn trống rỗng: Rốt cục là người này có lai lịch thế nào, một món Phù Hạch Tiên Binh giết Bạt Tượng Tiên Tôn Lý Tu Viễn, một con cự thú rống giận một tiếng dọa chết ba mươi con t! Người như vậy thế nào cũng không phải là hạng vô danh mới đúng, người như vậy đừng nói chiếm cứ một mảnh địa bàn ở Cự Tượng Tinh, cho dù là lên ngôi nhất phương Tiên Tôn cũng là dư sức.

Tất cả mọi người bảy thế lực lập tức lưng áo ướt đẫm mồ hôi, vậy mà mình còn ngu xuẩn dòm ngó lãnh địa của người ta, bây giờ nhìn lại, đây là một kế hoạch ngu xuẩn tới mức nào. Người ta chỉ cần nhúc nhích đầu ngón tay út, thế lực của mình sẽ tan thành tro bụi. Mình và người ta căn bản không phải là đối thủ xứng tầm.

Vũ La sơ ý không khống chế, hai con rùa lập tức xông ra.

Vũ La lập tức ý thức được chuyện không ổn, hai tay chộp một cái, quát to một tiếng:

- Không được...

Suýt chút nữa hắn đã chộp trúng đuôi hai con rùa, nhưng vẫn không thể chộp trúng. Hai con rùa xông ra ngoài, va thật mạnh vào giáp xương của Hoành Không Tinh Thú khổng lồ chắn ngang trước mặt.

Giáp xương của Hoành Không Tinh Thú cứng rắn vô cùng, đây là loài cự thú có thể dùng thân thể húc vỡ cả tinh cầu. Nhưng hai con rùa vừa xông ra va phải, lập tức làm cho giáp xương vỡ nát.

Ánh mắt hai con rùa vốn không tốt, thế như lần này tìm được thức ăn dễ dàng như vậy, may mắn tới mức làm cho chúng không dám tin tưởng, lắc lắc đầu ra vẻ vui mừng, bắt đầu khuếch trương thân thể.

Một trận dao động năng lượng cường hãn quét qua, bảy thế lực lớn cùng Băng Cơ phu nhân sững sờ lần nữa: Hai con rùa đã hóa thành khổng lồ, còn muốn to hơn cả Hoành Không Tinh Thú, há to cái miệng khiến cho người ta không rét mà run, chỉ hai ba miếng đã ăn Hoành Không Tinh Thú sạch sẽ không còn.

Vũ La phát điên quát lên:

- Ta giữ lại còn có chỗ hữu dụng...

Triệu Hiểu Hiểu ở gần Vũ La nhất thấy rõ cả quá trình, đã hoàn toàn không còn năng lực suy nghĩ. Những chuyện xảy ra trước mắt đã vượt ra khỏi phạm vi hiểu biết thông thường của nàng. Nàng cứ chết lặng người ra mà nhìn, lúc nay hai con rùa đã nhanh chóng ăn hết bốn con tinh thú.

Vũ La vội vàng tranh đoạt cùng hai tiểu gia hỏa. Ơn ba mươi tinh thú, hắn đoạt được chừng mười lăm con, thu vào trong Đại Thiên Thế Giới. Tất cả số còn lại đều bị hai con rùa ăn, tính đi tính lại, rõ ràng là hai con rùa ăn được nhiều hơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK