Cừu Thiên Long cười lạnh một tiếng, khí định thần nhàn uống cạn chén trà trong tay, thản nhiên nói:
- Không biết sống chết!
Cừu Thiên Long đặt chén trà xuống, vung tay lên một cái. Cuồng phong nổi lên hất tung mái nhà, Cừu Thiên Long vẫn tỏ ra ngạo mạn như trước:
- Ngươi tới tìm chết đó sao?
Vũ La lơ lửng giữa không trung, lạnh lùng nhìn xuống dưới, phát hiện bên cạnh Cừu Thiên Long còn có sáu vị trưởng lão. Vũ La không để ý tới Cừu Thiên Long, mà là hỏi sáu vị trưởng lão:
- Các ngươi chuẩn bị đứng về phía Cừu Thiên Long ư?
Sáu người do dự một phen, rốt cục vẫn cắn răng nói:
- Vũ La, chuyện này quan hệ trọng đại, bất quá chỉ là mấy tên Ám Vệ nho nhỏ, thật sự không cần thiết gây chiến, hay là ngươi...
- Các ngươi muốn đứng về phía Cừu Thiên Long?
Vũ La ép tới.
Sáu người nhìn thoáng qua nhau, cùng nhau gật đầu:
- Đúng vậy, nếu ngươi muốn làm khó Cừu Thiên Long, sáu người chúng ta chỉ cần bắt giữ ngươi là được.
Cừu Thiên Long nở một nụ cười, nhìn Vũ La với tư thế của người chiến thắng, giơ tay lên rót cho mình một chén trà, nhấm nháp trông có vẻ hết sức ngon lành.
Vũ La quét nhìn sáu người một cái, ánh mắt rơi vào mặt trưởng lão Trường Bạch sơn và trưởng lão Long Hổ Sơn:
- Hai người các ngươi cũng muốn giúp Cừu Thiên Long ư?
Trưởng lão Trường Bạch sơn chỉ cười lạnh, không để ý tới Vũ La.
Giọng trưởng lão Long Hổ Sơn tỏ ra bất thiện:
- Vũ La, đừng tưởng rằng Chu Thanh Giang ủng hộ ngươi, ngươi có thể muốn làm gì thì làm. Hiện tại mau cút trở về, bảo Chu Thanh Giang ra mặt nhận lỗi, có thể Thiên Long hiền diệt đại lượng, sẽ không so đo tính toán với ngươi...
Trường Bạch sơn chính là môn phái trung lập, Long Hổ Sơn cùng Chu Thanh Giang chính là mộ phe nên Vũ La mới hỏi như thế.
Cừu Thiên Long cười lạnh một tiếng:
- Không cần tạ tội, chỉ cần ngươi đáp ứng sau này không bao giờ gặp mặt Cốc Mục Thanh nữa, ta sẽ tha cho ngươi lần này.
Vũ La cơ hồ không để ý tới Cừu Thiên Long, bởi vì trong mắt của hắn, Cừu Thiên Long đã là người chết. Hắn chỉ hỏi sáu vị trưởng lão:
- Các ngươi có biết, đứng bên cạnh Cừu Thiên Long chính là địch nhân của Vũ La ta. Địch nhân của ta, chỉ có một con đường chết.
Sáu tên trưởng lão ngạo nghễ không lùi. Sáu người cũng đã là Đại Năng, hơn nữa người có thực lực yếu nhất trong ó cũng đã trở thành Đại Năng được hai trăm năm. Sáu người liên thủ, thêm vào Cừu Thiên Long cùng Lôi Thú nhất phẩm hung thú, chẳng lẽ còn không thu thập được Vũ La?
Vũ La đợi ba lần hô hấp, sau đó khẽ gật đầu:
- Được rồi.
Hắn cao giọng nói:
- Những người khác trên đảo xin hãy rút lui, trừ phi các ngươi cũng muốn đứng về phía Cừu Thiên Long!
Trên đảo còn có hai vị trưởng lão, bọn họ giữ vững trung lập, không muốn nhúng tay vào chuyện này, cả hai hóa thành một luồng sương trắng bay đi. Những người còn lại tuyệt đại đa số cũng là Ám Vệ đóng ở nơi này, lập tức ào ào rút lui khỏi đảo.
Vũ La đợi khoảng thời gian ăn xong bữa cơm lại hỏi:
- Còn có người nào nữa không?
Không có người nào trả lời, hắn gật đầu:
- Tốt lắm, nhẫn nại lâu như vậy, ta thật có chút không nhịn được...
- Vũ La, ngươi muốn làm gì!
Sáu vị trưởng lão gầm lên.
- Giết người!
Mười món pháp bảo công kích cỡ lớn lập tức xuất hiện, xếp thành một hàng trên đầu hắn. Loại pháp bảo công kích cỡ lớn này cực kỳ phức tạp, dõi mắt nhìn khắp Tu Chân Giới, ngoại trừ Vũ La ra, không còn người thứ hai có thể một mình chế tạo được một món pháp bảo công kích cỡ lớn như vậy. Mà linh kiện do nhiều người khác nhau luyện chế muốn ráp lại với nhau, khí tức lưu lại trong đó sẽ xảy ra xung đột, vì vậy tỷ lệ mà Ám Vệ luyện chế thành công rất thấp.
Mười món pháp bảo công kích cỡ lớn lộ ra, sắc mặt sáu vị trưởng lão đại biến, thóa mạ Chu Thanh Giang ầm r:
- Lão thất phu Chu Thanh Giang này dám lấy công làm tư...
Sắc mặt Cừu Thiên Long cũng đại ến, y càng biết rõ về uy lực của pháp bảo công kích cỡ lớn hơn sáu vị trưởng lão, bốp một tiếng bóp nát chén trà trong tay, quát lên:
- Vũ La, ngươi biết ta là ai không!
- Chỉ là hậu duệ của một đám tội nhân, có gì hay mà khoác lác?
Cừu Thiên Long đùng đùng nổi giận, rất ít có người nhắc tới lai lịch Bắc Thú quân, đây cũng là tâm bệnh chung của mọi người Bắc Thú quân, thế nhưng bị Vũ La vạch trần ra. Cừu Thiên Long gầm lên giận dữ, hung thú nhất phẩm Lôi Thú phá không bay ra, rống to một tiếng như sấm nổ, chấn động bầu trời.
Cừu Thiên Long tay cầm bảo kiếm nhảy lên sau lưng Lôi Thú:
- Vũ La, ta không giết ngươi, thề không làm người!
Vũ La thoáng động hai tay, mười món pháp bảo công kích cỡ lớn cùng lúc lóe sáng linh quang.
Sáu vị trưởng lão hét lớn một tiếng:
- Chạy mau!
Trong lúc nhất thời, trong cơ thể sáu người bay ra vô số pháp bảo phòng ngự, thuẫn, trống, ngọc hốt... Bay loạn đầy trời. Vũ La chỉ lấy tay điểm nhẹ một cái, món pháp bảo công kích cỡ lớn đầu tiên kích phát.
Một đạo hào quang chiếu sáng cả bầu trời, giống như người ngoài Thiên Ngoại dùng kiếm đâm vào. Số pháp bảo phòng ngự của sáu vị trưởng lão lập tức bị đạo hào quang này hóa thành tro bụi.
Vũ La điểm ra chỉ thứ hai.
Trưởng lão Thái Âm sơn điên cuồng hét lên một tiếng, dốc hết toàn lực chống lại đạo hào quang kia. Linh nguyên lão tiêu hao kịch liệt, mắt thấy không chịu đựng được nữa, trưởng lão Cửu Nghi sơn vội vàng tiến lên một bước giúp lão một tay:
- Tất cả liên thủ chống đỡ, khoảng cách giữa hai lần bắn của pháp bảo công kích cỡ lớn này rất dài, chỉ cần có thể ngăn được loạt bắn đầu tiên của hắn, chúng ta sẽ thắng.
Trưởng lão Cửu Nghi sơn vừa kêu lên như vậy, mọi người lập tức hợp thành một đoàn, liên thủ chống lại mười món pháp bảo công kích cỡ lớn.
Vũ La lại điểm ra, món pháp bảo công kích cỡ lớn thứ ba phát động.
Ngay sau đó là món thứ tư, thứ năm...
Đến khi món pháp bảo công kích cỡ lớn thứ mười kích phát, sáu vị trưởng lão nghiến răng nghiến lợi, dốc hết toàn lực của mình, rốt cục cũng ngăn được thế công của Vũ La.
Sau khi cột sáng thứ mười tan đi, sáu vị trưởng lão ngửa mặt lên trời cười to:
- Vũ La, ngươi còn có thủ đoạn gì nữa, cứ việc thi triển hết ra một lượt...
Vũ La lắc đầu:
- Không cần, chỉ một thủ đoạn này là đủ rồi.
Bất ngờ những món pháp bảo công kích cỡ lớn kia lại một lần nữa sáng lên linh quang!
- A!
Chuyện này không thể nào, Chu Thanh Giang nói loại pháp bảo công kích cỡ lớn này tối thiểu phải sau nửa canh giờ mới bắn được lần nữa kia mà...
Nhưng pháp bảo công kích cỡ lớn của Vũ La lại không ngừng nghỉ chút nào, đã tiến hành công kích lượt thứ hai.
Lần này hai tay Vũ La như đang gảy đàn, mười ngón tay thình lình bung mạnh ra ngoài. Mười món pháp bảo công kích cỡ lớn nổ một tiếng rung trời, lấn át tiếng Lôi Thú rống giận, cùng nhau bắn tới.
Sáu vị trưởng lão không kịp phát ra một tiếng hét thảm nào, đã bị hòa tan trong hào quang
Mênh mông nóng rực chẳng khác nào ánh mặt trời.
Cừu Thiên Long bên cạnh sợ hết hồn, tuy rằng y hết sức ngang ngược càn rỡ, thậm chí có thể dùng ngôn ngữ uy hiếp sáu vị trưởng lão đứng trên cùng một chiến tuyến với mình. Nhưng y cũng không kiêu ngạo như Vũ La, vừa ra tay đã giết sáu vị trưởng lão.
Sáu vị trưởng lão này đại biểu cho sáu đại Thiên Môn.
Hiện tại y tuyệt không nghi ngờ rằng Vũ La biết mình là ai, cũng không nghi ngờ Vũ La sẽ giết mình không chút nương tay. Y thật sự sợ hãi, vỗ vào chỗ kín Lôi Thú, hung thú nhất phẩm này nổi giận gầm lên một tiếng, quanh thân lóe lên mấy vạn đạo lôi quang màu xanh bắn về phía Vũ La.
Mà bản thân Cừu Thiên Long định lặng lẽ không tiếng động chạy trốn.
Y nghĩ mãi mà không rõ, vì sao pháp bảo công kích cỡ lớn của Vũ La có thể bắn không gián đoạn. Y chỉ cần Lôi Thú kia có thể kéo dài thời gian một chút, đủ thời gian cho mình chạy trốn là được.
Một con Lôi Thú có chiến lực tương đương với một cường giả Đại Năng, trân quý vô cùng, dù là Bắc Thú quân, cũng không phải nói bắt là có thể bắt được một con. Nhưng hiện tại, Cừu Thiên Long không còn lòng dạ nào quan tâm tới chuyện này nữa.